Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 3 - Chương 1544
Vệ Sơ Lãng
28/04/2015
Tô Hinh Nhi thấy hắn nói không rõ ràng, sắp ngủ gật, vội vàng lên tiếng: “A Cổ Thái sư phụ, ngài không nên ngủ ở đây, muốn ngủ thì nên về phòng.” Vừa nói nàng vừa đứng dậy muốn gọi người làm trong nhà đến, ai ngờ mọi đều bận rộn, không có ai đến đây cả.
Nàng không còn cách nào khác là đến đỡ A Cổ Thái, nhưng thân hình hắn cao to, nàng lại quá yếu, không thể chịu được lực.
Vừa mới đứng lên, sức nặng toàn thân của hắn đè lên người nàng, chân nàng lập tức mềm nhũn, ngã xuống.
A Cổ Thái dù có say, thần trí mơ hồ, nhưng nội lực vận động, theo bản năng ôm lấy nàng, lúc chạm xuống mặt đất, bảo vệ Tô Hinh Nhi không để cho nàng bị thương.
Mặt Tô Hinh Nhi đỏ bừng lên, bị A Cổ Thái ôm lấy, khiến cả người nàng nóng lên, nhắm chặt mắt không dám nhìn hắn.
Ai ngờ, một lúc sau bên tai truyền đến tiếng thở đều đều, nàng thử mở mắt ra – A Cổ Thái lại ngủ thiếp đi!
Nàng dở khóc dở cười, lại sợ có người nhìn thấy, nàng dùng hết sức giãy ra, lại bị hắn ôm chặt hơn, nàng vội vàng nói kèm theo chút nức nở: “Ngài mau buông tay ra, sẽ bị người khác nhìn thấy.”
Vừa nói xong, A Cổ Thái hơi tỉnh lại buông nàng ra, lăn sang bên cạnh, chui vào bụi cỏ ngủ tiếp.
Tô Hinh Nhi cuống quýt bò dậy, sau đó chỉnh lại quần áo rời đi, muốn đi tìm mấy bà mụ để cho mấy người mang A Cổ Thái đang say về phòng dành cho khách, tránh để hắn bị cảm lạnh. Nàng đang trên đường trở về, đúng lúc gặp phải nha đầu Minh Phi, “Tiểu thư, tìm ngài thật khó nha.”
Nàng kinh ngạc hỏi lại: “Các ngươi không phải đi ngắm hoa sao, tìm ta làm gì?”
Bây giờ nàng đã không còn là vị tiểu thư bốc đồng như ngày xưa nữa, hiện giờ bên người nàng sẽ không mang theo nha hoàn và bà mụ đi theo nữa, ngược lại giờ nàng thích một mình thanh tịnh. Nhất là những lúc náo nhiệt, nhiều người như thế, nàng không thích đi lại nhiều, dù sao hôm nay cũng chỉ đi bộ một chút.
Minh Phi nói: “Tiểu thư, là Nhị tiểu thư….A, là Tín vương sườn phi tới.”
Lông mày Tô Hinh Nhi nhướn lên, lạnh lùng nói: “Nàng ta tới làm gì? Chúng ta đi xem một chút.”
Đối với Tô Văn Nhi, Tô gia không còn bất cứ tình cảm nào cả, giống như bàn công việc chung tiếp đón nàng ở phòng khách, Tô lão phu nhân và Tô Nhân Vũ không xuất hiện, ngược lại là Tô Mạt mang theo vài người ra đón tiếp.
Nàng không còn cách nào khác là đến đỡ A Cổ Thái, nhưng thân hình hắn cao to, nàng lại quá yếu, không thể chịu được lực.
Vừa mới đứng lên, sức nặng toàn thân của hắn đè lên người nàng, chân nàng lập tức mềm nhũn, ngã xuống.
A Cổ Thái dù có say, thần trí mơ hồ, nhưng nội lực vận động, theo bản năng ôm lấy nàng, lúc chạm xuống mặt đất, bảo vệ Tô Hinh Nhi không để cho nàng bị thương.
Mặt Tô Hinh Nhi đỏ bừng lên, bị A Cổ Thái ôm lấy, khiến cả người nàng nóng lên, nhắm chặt mắt không dám nhìn hắn.
Ai ngờ, một lúc sau bên tai truyền đến tiếng thở đều đều, nàng thử mở mắt ra – A Cổ Thái lại ngủ thiếp đi!
Nàng dở khóc dở cười, lại sợ có người nhìn thấy, nàng dùng hết sức giãy ra, lại bị hắn ôm chặt hơn, nàng vội vàng nói kèm theo chút nức nở: “Ngài mau buông tay ra, sẽ bị người khác nhìn thấy.”
Vừa nói xong, A Cổ Thái hơi tỉnh lại buông nàng ra, lăn sang bên cạnh, chui vào bụi cỏ ngủ tiếp.
Tô Hinh Nhi cuống quýt bò dậy, sau đó chỉnh lại quần áo rời đi, muốn đi tìm mấy bà mụ để cho mấy người mang A Cổ Thái đang say về phòng dành cho khách, tránh để hắn bị cảm lạnh. Nàng đang trên đường trở về, đúng lúc gặp phải nha đầu Minh Phi, “Tiểu thư, tìm ngài thật khó nha.”
Nàng kinh ngạc hỏi lại: “Các ngươi không phải đi ngắm hoa sao, tìm ta làm gì?”
Bây giờ nàng đã không còn là vị tiểu thư bốc đồng như ngày xưa nữa, hiện giờ bên người nàng sẽ không mang theo nha hoàn và bà mụ đi theo nữa, ngược lại giờ nàng thích một mình thanh tịnh. Nhất là những lúc náo nhiệt, nhiều người như thế, nàng không thích đi lại nhiều, dù sao hôm nay cũng chỉ đi bộ một chút.
Minh Phi nói: “Tiểu thư, là Nhị tiểu thư….A, là Tín vương sườn phi tới.”
Lông mày Tô Hinh Nhi nhướn lên, lạnh lùng nói: “Nàng ta tới làm gì? Chúng ta đi xem một chút.”
Đối với Tô Văn Nhi, Tô gia không còn bất cứ tình cảm nào cả, giống như bàn công việc chung tiếp đón nàng ở phòng khách, Tô lão phu nhân và Tô Nhân Vũ không xuất hiện, ngược lại là Tô Mạt mang theo vài người ra đón tiếp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.