Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 3 - Chương 1563
Vệ Sơ Lãng
01/06/2015
Lan Nhược đánh hắn một cái, "Ngươi muốn chết à, dám rủa tiểu thư."
Lưu Vân cười nói: "Không phải vậy, ta cùng ngươi đi vào, điện hạ bây giờ đang rất khó xử, ngươi đi vào giải vây cho điện hạ, tiểu thư sẽ cảm ơn ngươi, sẽ không phạt ngươi đâu, mau đi đi."
Lan Nhược nghe thấy Hoàng Phủ Giới ở bên trong vẫn đang giở trò chơi xấu, khóc lóc om sòm, luôn miệng nói Nhị ca có lỗi với hắn, muốn vứt bỏ hắn, còn lôi chuyện trước đây ra để nói, lúc trước trong đám huynh đệ chỉ có Nhị ca là đối xử tốt với hắn, nếu bây giờ phải đi, thì lúc trước không nên đối tốt với hắn như vậy, không nên để cho hắn có hy vọng, để cho hắn cảm thấy Nhị ca là người tốt nhất.
Lan Nhược không thể nghe tiếp được nữa, không ngờ thiếu gia nhà mình lại gặp phải chuyện như vậy, đối xử tốt với người khác lại bị cắt ngược lại như vậy.
Nàng vén rèm đi vào, tiến lên hành lễ, "Vương gia, tiểu thư cảm thấy không được khỏe."
Nàng vừa tiến vào, ánh mắt Hoàng Phủ Cẩn liền sáng lên, vừa nghe thấy nàng nói Tô Mạt không thoải mái, vội hỏi lại: "Sao lại vậy? Vừa nãy vẫn còn tốt mà."
Hoàng Phủ Giới thấy nàng tiến vào, liền hầm hừ, nhảy dựng lên nói: "Ngươi, ngươi chính là muốn phá đám, Nhị ca, không cần nghe lời nàng ta, khẳng định là nha đầu Tô Mạt kia bày trò."
Hoàng Phủ Cẩn nói: "Thất đệ, đệ mau trở về đi, hiện giờ chuyện triều chính bận rộn, đệ cũng nên học tập chút đi, không nên lang thang ở ngoài. Huynh đi trước."
Nói xong không đợi Hoàng Phủ Giới có phản ứng, hắn liền rời đi.
Hoàng Phủ Giới tức giận hét lớn: "Tô Mạt, ta và ngươi không đội trời chung."
Lưu Vân đã sớm chuẩn bị tốt ngựa, Hoàng Phủ Cẩn vừa ra đến cửa, lập tức lên ngựa phóng về hướng Quốc công phủ.
Mặt trời ngả về tây, gió xuân nhè nhẹ, Hoàng Phủ Giới lại vô cùng tức giận.
Hoàng Phủ Cẩn đến phủ Quốc công, không muốn làm phiền mọi người, càng không muốn quốc công và lão phu nhân phải hành lễ, nên chọn đi cửa sau, chỉ cho người báo với bọn họ là Tề vương đã đến.
Tô Mạt đang nói chuyện với lão phu nhân, Kim Kết vui vẻ chạy tới nói Tề vương đến.
Tô Mạt kinh ngạc nói: "Không phải mới từ hương lâu hồi phủ sao?"
Kim Kết cười nói: "Tiểu thư, đã qua buổi chiều rồi, hiện giờ trời sắp tối đen rồi."
Lão phu nhân cười cười, trao đổi ánh mắt với Trương mama, Trương mama nói: "Điện hạ trong lòng luôn nhớ tiểu thư, đây là chuyện tốt. Tiểu thư mau đi đi."
Lưu Vân cười nói: "Không phải vậy, ta cùng ngươi đi vào, điện hạ bây giờ đang rất khó xử, ngươi đi vào giải vây cho điện hạ, tiểu thư sẽ cảm ơn ngươi, sẽ không phạt ngươi đâu, mau đi đi."
Lan Nhược nghe thấy Hoàng Phủ Giới ở bên trong vẫn đang giở trò chơi xấu, khóc lóc om sòm, luôn miệng nói Nhị ca có lỗi với hắn, muốn vứt bỏ hắn, còn lôi chuyện trước đây ra để nói, lúc trước trong đám huynh đệ chỉ có Nhị ca là đối xử tốt với hắn, nếu bây giờ phải đi, thì lúc trước không nên đối tốt với hắn như vậy, không nên để cho hắn có hy vọng, để cho hắn cảm thấy Nhị ca là người tốt nhất.
Lan Nhược không thể nghe tiếp được nữa, không ngờ thiếu gia nhà mình lại gặp phải chuyện như vậy, đối xử tốt với người khác lại bị cắt ngược lại như vậy.
Nàng vén rèm đi vào, tiến lên hành lễ, "Vương gia, tiểu thư cảm thấy không được khỏe."
Nàng vừa tiến vào, ánh mắt Hoàng Phủ Cẩn liền sáng lên, vừa nghe thấy nàng nói Tô Mạt không thoải mái, vội hỏi lại: "Sao lại vậy? Vừa nãy vẫn còn tốt mà."
Hoàng Phủ Giới thấy nàng tiến vào, liền hầm hừ, nhảy dựng lên nói: "Ngươi, ngươi chính là muốn phá đám, Nhị ca, không cần nghe lời nàng ta, khẳng định là nha đầu Tô Mạt kia bày trò."
Hoàng Phủ Cẩn nói: "Thất đệ, đệ mau trở về đi, hiện giờ chuyện triều chính bận rộn, đệ cũng nên học tập chút đi, không nên lang thang ở ngoài. Huynh đi trước."
Nói xong không đợi Hoàng Phủ Giới có phản ứng, hắn liền rời đi.
Hoàng Phủ Giới tức giận hét lớn: "Tô Mạt, ta và ngươi không đội trời chung."
Lưu Vân đã sớm chuẩn bị tốt ngựa, Hoàng Phủ Cẩn vừa ra đến cửa, lập tức lên ngựa phóng về hướng Quốc công phủ.
Mặt trời ngả về tây, gió xuân nhè nhẹ, Hoàng Phủ Giới lại vô cùng tức giận.
Hoàng Phủ Cẩn đến phủ Quốc công, không muốn làm phiền mọi người, càng không muốn quốc công và lão phu nhân phải hành lễ, nên chọn đi cửa sau, chỉ cho người báo với bọn họ là Tề vương đã đến.
Tô Mạt đang nói chuyện với lão phu nhân, Kim Kết vui vẻ chạy tới nói Tề vương đến.
Tô Mạt kinh ngạc nói: "Không phải mới từ hương lâu hồi phủ sao?"
Kim Kết cười nói: "Tiểu thư, đã qua buổi chiều rồi, hiện giờ trời sắp tối đen rồi."
Lão phu nhân cười cười, trao đổi ánh mắt với Trương mama, Trương mama nói: "Điện hạ trong lòng luôn nhớ tiểu thư, đây là chuyện tốt. Tiểu thư mau đi đi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.