Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 3 - Chương 1584
Vệ Sơ Lãng
02/07/2015
Ý muốn nói là Kim Kết không có giáo dưỡng, nói xong đôi mắt u buồn còn hơi nước của nàng ta liếc qua Tô Mạt một chút, nhìn như thoáng qua nhưng kì thật là có ẩn ý.
Nàng nhìn Tô Mạt chỉ là một nha đầu, bộ dạng tầm khoảng mười ba mười bốn tuổi chắc không quá mười lăm tuổi.
Nhưng không thể phủ nhận, Tô tiểu thư rất đẹp, ngũ quan tinh xảo giống như tượng thần được dốc hết tâm huyết vào để tạo ra mà làn da trắng kia so với sáng hơn so với gốm sứ, so với ngọc dương chi còn nhẵn nhụi hơn nhiều, đôi môi trái tim càng thêm tinh xảo, khiến cho người khác không nhịn được muốn vẽ lại.
Nhưng mà....đẹp thì đẹp thật, nhưng cũng chỉ là trẻ con, giống như một búp bê tinh xảo, để cho người ta làm vật trang trí.
Đã không có phong thái trưởng thành của nữ nhân, cũng không có nét quyến rũ mị hoặc, càng không có nội tâm diễm tình mà nam nhân thích.
Nói toạc ra chỉ là một nữ oa mà thôi!
Cảm xúc của Nhạc Phong Nhi phật phồng, nhưng sắc mặt vẫn là vẻ đáng yêu như cũ. Đôi mắt mang theo chút ưu thương, sợ hãi nhìn chằm chằm vào mũi chân của mình.
Nhạc Lâm Nhi hành lễ qua loa, nói với Tô Mạt: "Tuy ngươi không muốn để chúng ta nhìn thấy vương gia, nhưng tối qua chúng ta đã được vào phủ. Vương gia đã đáp ứng cho chúng ta ở lại. Nhưng tỷ tỷ của ta từ trước đến nay luôn coi trọng lễ tiết, ôn nhu hiền lành, cảm thấy nếu đã vào ở trong vương phủ thì nên đến chào hỏi vương phi tương lai một tiếng..."
"Lâm Nhi, không thể nói vậy với Tô tiểu thư." Nhạc Phong Nhi cầu xin nhìn nàng, lại hành lễ với Tô Mạt, giọng nói mềm mại như sợ dọa đến người khác, "Tô tiểu thư, thỉnh người không cần trách móc, Lâm Nhi luôn nhanh mồm nhanh miệng, nàng không có ý xấu. Ta nghĩ là tuy rằng vương gia đã đồng ý, nhưng cũng không thể không nói với tiểu thư một tiếng. Vẫn là nên được tiểu thư đồng ý, nếu không...."
"Thật sự là không biết xấu hổ!" Kim Kết tức giận đến mức toàn thân phát run, "Các ngươi đã tiến vào vương phủ, vậy thì cứ lo tốt thân mình đi, còn chạy tới phủ Quốc Công giả vờ đáng thương!"
Tô Mạt liếc mắt nhìn Kim Kết, nhìn nàng quả thật bị chọc giận, sắc mặt đỏ bừng, hai mắt trợn lên, trên trán lấm tấm mồ hôi.
"Tiểu thư, ngày hôm qua hai nàng ấy mặt dày đứng ở ngoài cửa vương phủ, khẳng định là do vương gia không cho các nàng vào, các nàng ấy cố tình dây dưa, làm cho vương gia vì thể diện nên mới để cho các nàng ở lại. Cũng không tự nghĩ lại bản thân gây ra rắc rối, nếu là người ngoài biết rõ khẳng định là vương gia sẽ không rước phiền toái về đâu..."
Nàng nhìn Tô Mạt chỉ là một nha đầu, bộ dạng tầm khoảng mười ba mười bốn tuổi chắc không quá mười lăm tuổi.
Nhưng không thể phủ nhận, Tô tiểu thư rất đẹp, ngũ quan tinh xảo giống như tượng thần được dốc hết tâm huyết vào để tạo ra mà làn da trắng kia so với sáng hơn so với gốm sứ, so với ngọc dương chi còn nhẵn nhụi hơn nhiều, đôi môi trái tim càng thêm tinh xảo, khiến cho người khác không nhịn được muốn vẽ lại.
Nhưng mà....đẹp thì đẹp thật, nhưng cũng chỉ là trẻ con, giống như một búp bê tinh xảo, để cho người ta làm vật trang trí.
Đã không có phong thái trưởng thành của nữ nhân, cũng không có nét quyến rũ mị hoặc, càng không có nội tâm diễm tình mà nam nhân thích.
Nói toạc ra chỉ là một nữ oa mà thôi!
Cảm xúc của Nhạc Phong Nhi phật phồng, nhưng sắc mặt vẫn là vẻ đáng yêu như cũ. Đôi mắt mang theo chút ưu thương, sợ hãi nhìn chằm chằm vào mũi chân của mình.
Nhạc Lâm Nhi hành lễ qua loa, nói với Tô Mạt: "Tuy ngươi không muốn để chúng ta nhìn thấy vương gia, nhưng tối qua chúng ta đã được vào phủ. Vương gia đã đáp ứng cho chúng ta ở lại. Nhưng tỷ tỷ của ta từ trước đến nay luôn coi trọng lễ tiết, ôn nhu hiền lành, cảm thấy nếu đã vào ở trong vương phủ thì nên đến chào hỏi vương phi tương lai một tiếng..."
"Lâm Nhi, không thể nói vậy với Tô tiểu thư." Nhạc Phong Nhi cầu xin nhìn nàng, lại hành lễ với Tô Mạt, giọng nói mềm mại như sợ dọa đến người khác, "Tô tiểu thư, thỉnh người không cần trách móc, Lâm Nhi luôn nhanh mồm nhanh miệng, nàng không có ý xấu. Ta nghĩ là tuy rằng vương gia đã đồng ý, nhưng cũng không thể không nói với tiểu thư một tiếng. Vẫn là nên được tiểu thư đồng ý, nếu không...."
"Thật sự là không biết xấu hổ!" Kim Kết tức giận đến mức toàn thân phát run, "Các ngươi đã tiến vào vương phủ, vậy thì cứ lo tốt thân mình đi, còn chạy tới phủ Quốc Công giả vờ đáng thương!"
Tô Mạt liếc mắt nhìn Kim Kết, nhìn nàng quả thật bị chọc giận, sắc mặt đỏ bừng, hai mắt trợn lên, trên trán lấm tấm mồ hôi.
"Tiểu thư, ngày hôm qua hai nàng ấy mặt dày đứng ở ngoài cửa vương phủ, khẳng định là do vương gia không cho các nàng vào, các nàng ấy cố tình dây dưa, làm cho vương gia vì thể diện nên mới để cho các nàng ở lại. Cũng không tự nghĩ lại bản thân gây ra rắc rối, nếu là người ngoài biết rõ khẳng định là vương gia sẽ không rước phiền toái về đâu..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.