Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 4 - Chương 1694
Vệ Sơ Lãng
16/12/2015
Tô Mạt tiếp tục dụ dỗ hắn: "Muội chỉ cho huynh một phương phương hướng nghiên cứu tốt như vậy, huynh không động lòng sao? Huynh có thể hoàn thành được hương liệu, nhưng cần phải có dược liệu pha chế sẵn, cần có Hồ tiên sinh và mọi người giúp đỡ, chẳng lẽ huynh không nghĩ đến sao? Động lòng không bằng hành động, lập tức thu dọn đồ đạc, khi trời sáng chúng ta lập tức rời đi được không?"
A Cổ Thái vẫn còn do dự, Tô Mạt hừ một tiếng, "Thôi, chúng ta đi. Tự huynh suy nghĩ đi."
Nói xong nàng kéo tay Hoàng Phủ Cẩn nói: "Cẩn ca ca, muội buồn ngủ rồi, chúng ta về đi."
Hoàng Phủ Cẩn nháy mắt vài cái với A Cổ Thái, ý bảo hắn nhanh đáp ứng đi, đắc tội với Tô Mạt, bọn họ cũng không thể yên ổn được.
A Cổ Thái thở dài, đành phải nói: "Được, huynh đồng ý."
Lập tức nghĩ đến Tô Hinh Nhi, vừa rồi muội ấy đến mời mình, chính mình còn từ chối....Thế này...Thật là tự vả vào miệng mình.
Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn trở về Tô phủ, đã quá nửa đêm gần sáng, không còn nhìn rõ trăng sao, tối như mực.
Tô Mạt cũng không kinh động đến người khác, để Hoàng Phủ Cẩn nghỉ ngơi ở phòng của mình, còn nàng muốn tĩnh tọa luyện công.
Khi trời tờ mờ sáng, bên ngoài vang lên tiếng của Thu Hà, "Tiểu thư, tiểu thư, đại tiểu thư và cô gia đến."
Tô Mạt giật mình đứng lên, lại phát hiện chính mình vậy mà lại ngủ ở trong lòng của Hoàng Phủ Cẩn, không khỏi đỏ mặt, trợn mắt nhìn hắn, "Muội rõ ràng là tĩnh tọa."
Hoàng Phủ Cẩn mỉm cười, "Huynh thấy muội ngồi ngủ mệt quá."
Dù không làm chuyện gì, có thể ôm nàng là tốt rồi..
Tô Mạt trừng mắt nhìn hắn, "Muội đi ra ngoài xem."
Nàng đứng dậy, nhanh chóng rửa mặt, sau đó vội vàng chạy ra ngoài, mang theo hai nha hoàn đến phòng của lão phu nhân.
Tô Nhu Nhi và Tần Nguyên Quân cũng vừa mới đến, hai người đều tươi cười hạnh phúc, thấy Tô Mạt đến lại càng thêm vui vẻ.
Tô Mạt chào hỏi qua loa với Tần Nguyên Quân, sau đó kéo tay tỷ tỷ, "Tỷ tỷ, hai người đến tiễn chúng ta sao? Hôm nay muốn ở lại đây sao?"
Tần Nguyên Quân nói chuyện với lão phu nhân, hắn nói: "Bà nội, chúng con đã thương lượng với cha mẹ, muốn...Dù sao hiện giờ mấy đệ đệ của con cũng đã lớn, mà con lại không muốn làm quan, Nhu Nhi vừa mới gả qua cũng không quen lắm, con định cùng với nhạc phụ và bà nội, cùng nhau trở về Trữ Châu. Cũng không biết có gây thêm phiền toái cho mọi người không?"
Nghe hắn nói muốn cùng đi Trữ Chây, lão phu nhân và Tô Mạt đến ngạc nhiên đến ngây cả người.
A Cổ Thái vẫn còn do dự, Tô Mạt hừ một tiếng, "Thôi, chúng ta đi. Tự huynh suy nghĩ đi."
Nói xong nàng kéo tay Hoàng Phủ Cẩn nói: "Cẩn ca ca, muội buồn ngủ rồi, chúng ta về đi."
Hoàng Phủ Cẩn nháy mắt vài cái với A Cổ Thái, ý bảo hắn nhanh đáp ứng đi, đắc tội với Tô Mạt, bọn họ cũng không thể yên ổn được.
A Cổ Thái thở dài, đành phải nói: "Được, huynh đồng ý."
Lập tức nghĩ đến Tô Hinh Nhi, vừa rồi muội ấy đến mời mình, chính mình còn từ chối....Thế này...Thật là tự vả vào miệng mình.
Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn trở về Tô phủ, đã quá nửa đêm gần sáng, không còn nhìn rõ trăng sao, tối như mực.
Tô Mạt cũng không kinh động đến người khác, để Hoàng Phủ Cẩn nghỉ ngơi ở phòng của mình, còn nàng muốn tĩnh tọa luyện công.
Khi trời tờ mờ sáng, bên ngoài vang lên tiếng của Thu Hà, "Tiểu thư, tiểu thư, đại tiểu thư và cô gia đến."
Tô Mạt giật mình đứng lên, lại phát hiện chính mình vậy mà lại ngủ ở trong lòng của Hoàng Phủ Cẩn, không khỏi đỏ mặt, trợn mắt nhìn hắn, "Muội rõ ràng là tĩnh tọa."
Hoàng Phủ Cẩn mỉm cười, "Huynh thấy muội ngồi ngủ mệt quá."
Dù không làm chuyện gì, có thể ôm nàng là tốt rồi..
Tô Mạt trừng mắt nhìn hắn, "Muội đi ra ngoài xem."
Nàng đứng dậy, nhanh chóng rửa mặt, sau đó vội vàng chạy ra ngoài, mang theo hai nha hoàn đến phòng của lão phu nhân.
Tô Nhu Nhi và Tần Nguyên Quân cũng vừa mới đến, hai người đều tươi cười hạnh phúc, thấy Tô Mạt đến lại càng thêm vui vẻ.
Tô Mạt chào hỏi qua loa với Tần Nguyên Quân, sau đó kéo tay tỷ tỷ, "Tỷ tỷ, hai người đến tiễn chúng ta sao? Hôm nay muốn ở lại đây sao?"
Tần Nguyên Quân nói chuyện với lão phu nhân, hắn nói: "Bà nội, chúng con đã thương lượng với cha mẹ, muốn...Dù sao hiện giờ mấy đệ đệ của con cũng đã lớn, mà con lại không muốn làm quan, Nhu Nhi vừa mới gả qua cũng không quen lắm, con định cùng với nhạc phụ và bà nội, cùng nhau trở về Trữ Châu. Cũng không biết có gây thêm phiền toái cho mọi người không?"
Nghe hắn nói muốn cùng đi Trữ Chây, lão phu nhân và Tô Mạt đến ngạc nhiên đến ngây cả người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.