Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 4 - Chương 1700
Vệ Sơ Lãng
23/12/2015
Đột nhiên Hoàng Phủ Giới hét lớn: "Phụ hoàng ở bên trong đúng không? Phụ hoàng, phụ hoàng, vì sao? Vì sao? Người nói cho con biết đi! Người thả cho bọn họ đi, vì sao lại còn muốn giết bọn họ?"
Sắc mặt Lưu Ngọc đại biến, ngăn hắn lại nói: "Điện hạ người hồ đồ rồi, sao lại gọi thẳng bệ hạ. Long thể bệ hạ đang bệnh, ở trong tĩnh dưỡng, ngoài ra, nô tài làm chứng, bệ hạ chưa bao giờ phái người hại nhị điện hạ và Tô quốc công. Bệ hạ thật tâm thả bọn họ đi."
Hoàng Phủ Giới không tin nhìn hắn nói: "Vậy vì sao ta lại không có việc gì? Vì sao ngũ ca trúng độc, ta lại không làm sao?"
Lưu Ngọc nói: "Điện hạ hãy nghĩ thử xem, nếu bệ hạ đã muốn để ngũ điện hạ kế vị, thất điện hạ lãnh binh, sao có thể hại ngũ điện hạ? Hơn nữa nhị điện hạ và Tô quốc công thật sự không có dã tâm, bệ hạ đã sớm biết, cũng hà tất phải làm điều thừa thãi? Đây tất nhiên là âm mưu của người khác, điện hạ nên đi điều tra rõ sự thật. Còn vì sao điện hạ không bị trúng độc, chắc là do công hiệu của linh chi ngàn năm bệ hạ đã từng cho điện hạ dùng."
Linh chi ngàn năm?
Hoàng Phủ Giới nhớ lại, có thời điểm hắn ở trong cung giúp phụ hoàng xử lý chính vụ, phụ hoàng có cho hắn ăn một viên thuốc, nói là linh chi hoàn, lúc ấy hắn không để ý.
"Vậy, vì sao không cho ngũ ca dùng?"
Hắn không hiểu.
Lưu Ngọc không biết trả lời ra sao.
Lúc này trong điện truyền đến tiếng đánh nhau, Hoàng Phủ Giới muốn lao vào, "Sao lại thế này."
Lưu Ngọc vội ngăn hắn lại, "Điện hạ không cần hỏi đến, người vẫn nên quay về đi. Nếu Tô quốc công đã mất, nhất định phải điều tra cho rõ ràng, hơn nữa triều đình còn phải phái người đến an ủi, hiện giờ ngũ điện hạ vẫn còn hôn mê, tất cả mọi việc đều cần thất điện hạ lo liệu, điện hạ nên nhanh đi chuẩn bị đi."
Hoàng Phủ Giới không muốn đi, hắn muốn vào trong hỏi phụ hoàng, muốn phụ hoàng tự mình nói cho hắn biết.
Hắn không hiểu, vì sao nhiều chuyện không theo ý mình như vậy, không giống như mình nghĩ như vậy?
Thậm chí là phụ hoàng tự mình nói cho hắn nghe, cũng chưa chắc là vậy?
Cuối cùng là cái gì đúng cái gì sai?
Hắn muốn tìm đến nhị ca và Tô Mạt đầu tiên, nhưng hắn lại không có cách nào đối mặt với bọn họ, bởi vì hắn nếu dùng linh chi ngàn năm để giải thích cho việc mình không bị làm sao thì không được thuyết phục lắm.
Rượu là do hắn chuẩn bị, tại sao lại có độc?
Người mang rượu đến cũng là thân tín của hắn, bọn họ luôn trung thành với hắn, tuyệt đối sẽ không có chuyện giấu diếm.
Vậy độc từ đâu mà có?
Mấy người mang rượu đều là thân tín của hắn, không có điểm khả nghi, người nhà của họ đều trong sạch, từ nhỏ đã đi theo hắn, huống hồ lúc chọn rượu hắn luôn đi theo, cho dù muốn hạ độc, bọn họ cũng không có cơ hội.
Sau đó hắn giao cho ngũ ca, ngũ ca vẫn luôn nhìn, người khác cũng không có cơ hội.
Sắc mặt Lưu Ngọc đại biến, ngăn hắn lại nói: "Điện hạ người hồ đồ rồi, sao lại gọi thẳng bệ hạ. Long thể bệ hạ đang bệnh, ở trong tĩnh dưỡng, ngoài ra, nô tài làm chứng, bệ hạ chưa bao giờ phái người hại nhị điện hạ và Tô quốc công. Bệ hạ thật tâm thả bọn họ đi."
Hoàng Phủ Giới không tin nhìn hắn nói: "Vậy vì sao ta lại không có việc gì? Vì sao ngũ ca trúng độc, ta lại không làm sao?"
Lưu Ngọc nói: "Điện hạ hãy nghĩ thử xem, nếu bệ hạ đã muốn để ngũ điện hạ kế vị, thất điện hạ lãnh binh, sao có thể hại ngũ điện hạ? Hơn nữa nhị điện hạ và Tô quốc công thật sự không có dã tâm, bệ hạ đã sớm biết, cũng hà tất phải làm điều thừa thãi? Đây tất nhiên là âm mưu của người khác, điện hạ nên đi điều tra rõ sự thật. Còn vì sao điện hạ không bị trúng độc, chắc là do công hiệu của linh chi ngàn năm bệ hạ đã từng cho điện hạ dùng."
Linh chi ngàn năm?
Hoàng Phủ Giới nhớ lại, có thời điểm hắn ở trong cung giúp phụ hoàng xử lý chính vụ, phụ hoàng có cho hắn ăn một viên thuốc, nói là linh chi hoàn, lúc ấy hắn không để ý.
"Vậy, vì sao không cho ngũ ca dùng?"
Hắn không hiểu.
Lưu Ngọc không biết trả lời ra sao.
Lúc này trong điện truyền đến tiếng đánh nhau, Hoàng Phủ Giới muốn lao vào, "Sao lại thế này."
Lưu Ngọc vội ngăn hắn lại, "Điện hạ không cần hỏi đến, người vẫn nên quay về đi. Nếu Tô quốc công đã mất, nhất định phải điều tra cho rõ ràng, hơn nữa triều đình còn phải phái người đến an ủi, hiện giờ ngũ điện hạ vẫn còn hôn mê, tất cả mọi việc đều cần thất điện hạ lo liệu, điện hạ nên nhanh đi chuẩn bị đi."
Hoàng Phủ Giới không muốn đi, hắn muốn vào trong hỏi phụ hoàng, muốn phụ hoàng tự mình nói cho hắn biết.
Hắn không hiểu, vì sao nhiều chuyện không theo ý mình như vậy, không giống như mình nghĩ như vậy?
Thậm chí là phụ hoàng tự mình nói cho hắn nghe, cũng chưa chắc là vậy?
Cuối cùng là cái gì đúng cái gì sai?
Hắn muốn tìm đến nhị ca và Tô Mạt đầu tiên, nhưng hắn lại không có cách nào đối mặt với bọn họ, bởi vì hắn nếu dùng linh chi ngàn năm để giải thích cho việc mình không bị làm sao thì không được thuyết phục lắm.
Rượu là do hắn chuẩn bị, tại sao lại có độc?
Người mang rượu đến cũng là thân tín của hắn, bọn họ luôn trung thành với hắn, tuyệt đối sẽ không có chuyện giấu diếm.
Vậy độc từ đâu mà có?
Mấy người mang rượu đều là thân tín của hắn, không có điểm khả nghi, người nhà của họ đều trong sạch, từ nhỏ đã đi theo hắn, huống hồ lúc chọn rượu hắn luôn đi theo, cho dù muốn hạ độc, bọn họ cũng không có cơ hội.
Sau đó hắn giao cho ngũ ca, ngũ ca vẫn luôn nhìn, người khác cũng không có cơ hội.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.