Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 4 - Chương 1719
Vệ Sơ Lãng
16/01/2016
Thẩm lão gia là người có danh tiếng trên giang hồ, từ trước đến nay luôn nhất ngôn cửu đỉnh, cũng không nói dối, nếu ông ta giấu nàng sự thật, đâm sau lưng nàng, vậy nàng nhất định sẽ không tha cho ông ta!
Nhưng chuyện quan trọng bây giờ là phải tìm được chứng cứ xem có phải là người của Thẩm gia làm hay không.
Hơn nữa vì sao Thẩm gia lại làm như vậy.
"Mạt Nhi, nếu nàng muốn, ta sẽ cùng nàng đi Giang Nam." Thẩm gia là đệ nhất gia tại Giang Nam, cũng là thương gia lớn nhất Đại Chu, có vô số quan hệ với hoàng gia.
Nếu thật sự Thẩm gia có điều mờ ám, chỉ sợ mọi chuyện sẽ rất phức tạp, về tình về lý, hắn đều sẽ không đứng ngoài nhìn.
Tô Mạt đá một sỏi dưới chân xuống ao, "Cẩn ca ca, huynh nói thử xem nếu Thẩm gia và bạch y nhân có liên quan với nhau, vậy thì động cơ của ông ta là gì? Chẳng lẽ là có quan hệ gì với Vu Hận Sinh?"
Tả Minh Thụy ủng hộ Vu Hận Sinh, mà Thẩm gia lại là nhà bố mẹ vợ của Tả Minh Thụy, rất khó nói là hai nhà này có hợp mưu với nhau hay không.
Nhưng mấu chốt của vấn đề là Tả Minh Thụy biết Vu Hận Sinh không phải là con ruột của hoàng hậu, hắn nhất định sẽ nói tin tức này cho đồng bọn, nếu Thẩm gia là đồng phạm, nhất định sẽ không đối địch với Hoàng Phủ Cẩn.
Bị tập kích ở sườn núi, rượu ngự ban có độc, ám sát Ngụy vương, hiện giờ không thể giải thích rõ được mọi chuyện.
Hai người thương lượng chuyện đi Giang Nam, Lưu Vân từ cửa bên đi vào, "Vương gia, tiểu thư, Lạc vương mời chúng ta qua đó."
Tuy là hoàng đế để lại di chiếu truyền ngôi cho Hoàng Phủ Giác, nhưng hắn chưa đăng cơ, cho nên vẫn chưa đổi lại xưng hô.
"Có nói là chuyện gì không?" Hoàng Phủ Cẩn hỏi.
Lưu Vân lắc đầu, "Người tới là quản gia của Lạc vương phủ, chỉ nói là mời thiếu gia và tiểu thư, không nói đến có chuyện gì."
Hoàng Phủ Cẩn nhìn về phía Tô Mạt, "Có thể là muốn nói cảm ơn, hoặc có thể là có chỗ không khỏe, chúng ta qua đó thử xem."
Lưu Vân do dự một chút, "Vương gia, hay là để tiểu nhân đi trước, thăm dò một chút."
Hắn cảm thấy vương gia nhà mình đúng là độc nhất vô nhị, Lạc vương sắp trở thành tân đế, ai biết trong lòng hắn ta nghĩ gì, có khúc mắc gì với vương gia nhà mình không?
Ngay đến tiên đế cũng còn kiêng kị vương gia, huống chi đây không phải là huynh đệ ruột thịt?
Hơn nữa, Lưu Vân cảm thấy rất rõ, Lạc vương vẫn còn mơ tưởng đến Tề vương phi tương lai.
"Không cần, vương gia vừa cứu hắn một mạng, chẳng qua chỉ là cảm ơn thôi." Tô Mạt phủ quyết đề nghị của Lưu Vân, cùng Hoàng Phủ Cẩn đi thay đồ rồi tiến cung.
Vốn hoàng cung đã bị sụp một khoảng lớn, hiện giờ quây lại, đang xây dựng tự miếu hoàng gia, Hoàng Phủ Giác cũng quay về ở cung của ngũ hoàng tử.
Nhưng chuyện quan trọng bây giờ là phải tìm được chứng cứ xem có phải là người của Thẩm gia làm hay không.
Hơn nữa vì sao Thẩm gia lại làm như vậy.
"Mạt Nhi, nếu nàng muốn, ta sẽ cùng nàng đi Giang Nam." Thẩm gia là đệ nhất gia tại Giang Nam, cũng là thương gia lớn nhất Đại Chu, có vô số quan hệ với hoàng gia.
Nếu thật sự Thẩm gia có điều mờ ám, chỉ sợ mọi chuyện sẽ rất phức tạp, về tình về lý, hắn đều sẽ không đứng ngoài nhìn.
Tô Mạt đá một sỏi dưới chân xuống ao, "Cẩn ca ca, huynh nói thử xem nếu Thẩm gia và bạch y nhân có liên quan với nhau, vậy thì động cơ của ông ta là gì? Chẳng lẽ là có quan hệ gì với Vu Hận Sinh?"
Tả Minh Thụy ủng hộ Vu Hận Sinh, mà Thẩm gia lại là nhà bố mẹ vợ của Tả Minh Thụy, rất khó nói là hai nhà này có hợp mưu với nhau hay không.
Nhưng mấu chốt của vấn đề là Tả Minh Thụy biết Vu Hận Sinh không phải là con ruột của hoàng hậu, hắn nhất định sẽ nói tin tức này cho đồng bọn, nếu Thẩm gia là đồng phạm, nhất định sẽ không đối địch với Hoàng Phủ Cẩn.
Bị tập kích ở sườn núi, rượu ngự ban có độc, ám sát Ngụy vương, hiện giờ không thể giải thích rõ được mọi chuyện.
Hai người thương lượng chuyện đi Giang Nam, Lưu Vân từ cửa bên đi vào, "Vương gia, tiểu thư, Lạc vương mời chúng ta qua đó."
Tuy là hoàng đế để lại di chiếu truyền ngôi cho Hoàng Phủ Giác, nhưng hắn chưa đăng cơ, cho nên vẫn chưa đổi lại xưng hô.
"Có nói là chuyện gì không?" Hoàng Phủ Cẩn hỏi.
Lưu Vân lắc đầu, "Người tới là quản gia của Lạc vương phủ, chỉ nói là mời thiếu gia và tiểu thư, không nói đến có chuyện gì."
Hoàng Phủ Cẩn nhìn về phía Tô Mạt, "Có thể là muốn nói cảm ơn, hoặc có thể là có chỗ không khỏe, chúng ta qua đó thử xem."
Lưu Vân do dự một chút, "Vương gia, hay là để tiểu nhân đi trước, thăm dò một chút."
Hắn cảm thấy vương gia nhà mình đúng là độc nhất vô nhị, Lạc vương sắp trở thành tân đế, ai biết trong lòng hắn ta nghĩ gì, có khúc mắc gì với vương gia nhà mình không?
Ngay đến tiên đế cũng còn kiêng kị vương gia, huống chi đây không phải là huynh đệ ruột thịt?
Hơn nữa, Lưu Vân cảm thấy rất rõ, Lạc vương vẫn còn mơ tưởng đến Tề vương phi tương lai.
"Không cần, vương gia vừa cứu hắn một mạng, chẳng qua chỉ là cảm ơn thôi." Tô Mạt phủ quyết đề nghị của Lưu Vân, cùng Hoàng Phủ Cẩn đi thay đồ rồi tiến cung.
Vốn hoàng cung đã bị sụp một khoảng lớn, hiện giờ quây lại, đang xây dựng tự miếu hoàng gia, Hoàng Phủ Giác cũng quay về ở cung của ngũ hoàng tử.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.