Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 4 - Chương 1933: chương 1933
Vệ Sơ Lãng
25/08/2016
”Khí thế hung hăng, nói muốn bắt loạn thần tặc tử, chẳng qua là Lưu Hỏa
thăm dò hắn, hình như là tự tiện hành động sau lưng tri phủ.” Lan Như
đem suy đoán của mình nói ra.
Hoàng Phủ Cẩn vẫy tay, “Đi đuổi bọn họ đi, trở về để xem nói sao với Tri phủ.”
Tô Mạt vội vàng lôi kéo hắn, cười nói: “Để đám quan sai kia vào, xem bọn họ vì sao lại tới đây.”
Nếu như là hùng hổ tới như vậy, chắc chắn là nguyên do, ít nhất là do bọn hắn cho rằng mình nắm được đằng chuôi.
Không lâu sau, Lưu Hỏa gần như là lôi tên quan sai kia vào, những người khác bị ngăn lại ở trước viện.
Lưu Hỏa ném hắn xuống đất, “Nói đi, rốt cuộc là vì sao lại tới đây, lấy chứng cớ ra.”
Quan sai kia còn muốn mạnh miệng, bĩu môi còn muốn kênh kiệu, lại bị Lưu Hỏa một cước đá ngã, mắng: “Ở trong này, ngươi có chỗ đứng sao, quỳ xuống.”
Tên quan sai kia đánh không lại, cũng không làm gì được, đành phải quỳ xuống, còn muốn kiêu căng, nhưng cảm giác được vài ánh mắt uy nghiêm phía trước, trực tiếp khiến hắn suy sụp, hắn vội vàng cúi đầu, “Có người báo, các ngươi ở đây chứa chấp người lai lịch không rõ, tri phủ đại nhân yêu cầu chúng ta kiểm tra thực hư giấy tờ thân phận.”
Lưu Hỏa đá hắn một cước, “Kiểm tra giấy tờ thân phận hay là lấy tiền giấy? Là đơn thuần kiểm tra thôi sao?”
Kiểm tra giấy chỉ là tới hỏi một chút, người bị hỏi cũng không có gì phải lo lắng.
Nhưng lệnh bắt lại khác, đó chính là muốn bắt người, người bị bắt khẳng định muốn hối lộ hoặc bị đám sai nha vơ vét tài sản, một lần cũng đủ khiến hộ gia đình nhỏ táng gia bại sản rồi.
Nhìn bộ dạng vênh váo hống hách của hắn, chỉ sợ là người chuyên làm việc này rồi.
Tên sai nha kia cũng không ngờ lại có người hung hãn như vậy, sớm biết thế này đã không đến.
Chỉ là người báo tin thề son sắt nói khẳng định sẽ có lợi, hơn nữa bọn hắn không dám để lộ ra, tất nhiên là sẽ cho bạc để xong chuyện.
Huống hồ, người báo tin cho hắn cũng cho một một thỏi bạc.
Tô Mạt và Hoàng Phủ Cẩn đưa mắt nhìn nhau một cái, chắc chắn là hướng đến vị “bằng hữu” của Lưu Hỏa mà tới.
“Nếu, nếu trong lòng các người không làm gì sao, vậy sao, vậy sao lại ỷ thế bắt nạt người như vậy? Nên, nên nhanh chóng đưa giấy tờ thân phân ra đây, cho ta xem.”
Tên sai nha kia vẫn còn mạnh miệng.
Lưu Hỏa cười lạnh, “Chỉ sợ là hù chết ngươi.”
Giấy tờ thân phận tất nhiên là có, thật hay giả đều đã chuẩn bị, chỉ là không thể làm thay đổi kế hoạch ban đầu.
Hiện giờ hai bút cùng vẽ, xem như là có hai đảm bảo, mặc kệ là kẻ địch có mắc câu hay không, đều nhất định sẽ có kết quả.
Chẳng qua là sai nha tới nhanh như vậy, có phải là muốn nói, kẻ địch đã để ý tới rồi không?”
Hoàng Phủ Cẩn vẫy tay, “Đi đuổi bọn họ đi, trở về để xem nói sao với Tri phủ.”
Tô Mạt vội vàng lôi kéo hắn, cười nói: “Để đám quan sai kia vào, xem bọn họ vì sao lại tới đây.”
Nếu như là hùng hổ tới như vậy, chắc chắn là nguyên do, ít nhất là do bọn hắn cho rằng mình nắm được đằng chuôi.
Không lâu sau, Lưu Hỏa gần như là lôi tên quan sai kia vào, những người khác bị ngăn lại ở trước viện.
Lưu Hỏa ném hắn xuống đất, “Nói đi, rốt cuộc là vì sao lại tới đây, lấy chứng cớ ra.”
Quan sai kia còn muốn mạnh miệng, bĩu môi còn muốn kênh kiệu, lại bị Lưu Hỏa một cước đá ngã, mắng: “Ở trong này, ngươi có chỗ đứng sao, quỳ xuống.”
Tên quan sai kia đánh không lại, cũng không làm gì được, đành phải quỳ xuống, còn muốn kiêu căng, nhưng cảm giác được vài ánh mắt uy nghiêm phía trước, trực tiếp khiến hắn suy sụp, hắn vội vàng cúi đầu, “Có người báo, các ngươi ở đây chứa chấp người lai lịch không rõ, tri phủ đại nhân yêu cầu chúng ta kiểm tra thực hư giấy tờ thân phận.”
Lưu Hỏa đá hắn một cước, “Kiểm tra giấy tờ thân phận hay là lấy tiền giấy? Là đơn thuần kiểm tra thôi sao?”
Kiểm tra giấy chỉ là tới hỏi một chút, người bị hỏi cũng không có gì phải lo lắng.
Nhưng lệnh bắt lại khác, đó chính là muốn bắt người, người bị bắt khẳng định muốn hối lộ hoặc bị đám sai nha vơ vét tài sản, một lần cũng đủ khiến hộ gia đình nhỏ táng gia bại sản rồi.
Nhìn bộ dạng vênh váo hống hách của hắn, chỉ sợ là người chuyên làm việc này rồi.
Tên sai nha kia cũng không ngờ lại có người hung hãn như vậy, sớm biết thế này đã không đến.
Chỉ là người báo tin thề son sắt nói khẳng định sẽ có lợi, hơn nữa bọn hắn không dám để lộ ra, tất nhiên là sẽ cho bạc để xong chuyện.
Huống hồ, người báo tin cho hắn cũng cho một một thỏi bạc.
Tô Mạt và Hoàng Phủ Cẩn đưa mắt nhìn nhau một cái, chắc chắn là hướng đến vị “bằng hữu” của Lưu Hỏa mà tới.
“Nếu, nếu trong lòng các người không làm gì sao, vậy sao, vậy sao lại ỷ thế bắt nạt người như vậy? Nên, nên nhanh chóng đưa giấy tờ thân phân ra đây, cho ta xem.”
Tên sai nha kia vẫn còn mạnh miệng.
Lưu Hỏa cười lạnh, “Chỉ sợ là hù chết ngươi.”
Giấy tờ thân phận tất nhiên là có, thật hay giả đều đã chuẩn bị, chỉ là không thể làm thay đổi kế hoạch ban đầu.
Hiện giờ hai bút cùng vẽ, xem như là có hai đảm bảo, mặc kệ là kẻ địch có mắc câu hay không, đều nhất định sẽ có kết quả.
Chẳng qua là sai nha tới nhanh như vậy, có phải là muốn nói, kẻ địch đã để ý tới rồi không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.