Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 4 - Chương 1937
Vệ Sơ Lãng
25/08/2016
Một mình Thẩm Tinh Tinh cũng cần đến tận hai chiếc xe ngựa to, nàng ta lại còn ghét bỏ vì không đủ chỗ để.
Cho người tìm nha môn tới quấy rồi mấy người Tô Mạt, vậy mà lại không có động tĩnh gì, nàng ta cảm thấy vô cùng uất ức, chỉ là thể để lộ ra, dù sao mình là người đứng đằng sau, nếu để bọn họ biết, dù không làm gì nàng ta, nhưng cũng là chuyện mất mặt.
Nàng ta thịnh tình mời Nhạc Phong Nhi ngồi cùng xe, có các loại thuốc tốt, Nhạc Phong Nhi đã khôi phục, hơn nữa Hoàng Phủ Cẩn đảm bảo sẽ không để cho nàng ta không nơi nương tựa, tâm tình nàng ta liền dễ chịu hơn, khí sắc cũng tốt hơn, cùng Thẩm Tinh Tinh vừa nói vừa cười, cũng không còn cúi đầu gạt lệ nữa.
Còn cái người kia, thật ra so với người chết cũng không khác là mấy, bởi vì Tô Mạt không dám bỏ đi thuốc mê của hắn, ai biết ngoài độc dược trong răng, thì còn cái khác hay không?
Người ôm ấp suy nghĩ phải chết như thế, khẳng định là sẽ có nhiều cách, cho nên Tô Mạt không thể để cho hắn chết, không nhả ra bí mật cũng không sao, chỉ cần hắn sống là được rồi.
Nàng thi châm cho hắn, lấy thủ pháp của thiên thủ quan âm, đem mười mấy cây châm cứng cắm vào huyệt đạo của hắn, sau đó lại cho hắn dùng thuốc, khiến cho hắn muốn nuốt nước miếng cũng không được, như vậy đảm bảo muốn chết cũng không được.
Chính là chân chính trở thành hoạt tử nhân rồi.
Nàng muốn hắn còn sống, sau đó để đồng bọn của hắn biết thì càng tốt.
Ngày hôm đó, bọn họ dừng chân ở một dịch trạm.
Bởi vì khoảng cách hai đầu trấn quá xa, nơi này lại có chút hoang vắng, lẻ loi chỉ có một dịch trạm.
Trời đã tối, dù có đi tiếp cũng không được chỗ đông người hơn, cho nên Thẩm tam và Ngụy An Lương thương lượng, ở chỗ này tìm chỗ nghỉ.
Tuy rằng bọn họ không lấy công văn của quan phủ, nhưng giao tình cũng không ít, lại thêm cho nhiều thêm chút bạc, tất nhiên người ta sẽ nhiệt tình chiêu đãi bọn họ.
Nhạc Phong Nhi đứng bên cạnh Thẩm Tinh Tinh, nhìn nàng ta chỉ huy hạ nhân khuân vác những hòm gỗ lớn, lúc này thấy đoàn người Tô Mạt thì Lưu Vân và Lưu Hỏa đang một rương đồ, bên cạnh là người mặt vàng như nến kia đi theo.
Nhạc Phong Nhi lôi kéo Thẩm Tinh Tinh, "Thẩm tiểu thư, lần trước ta nghe nói có quan phủ đến, nhưng mà không có tác dụng gì."
Thẩm Tinh Tinh bĩu môi, nàng ta chính là đang nổi cáu, liền chuyển đề tài, "Ai biết bọn họ đang làm cái quỷ gì."
Mấy người chuyển đồ vào gần hết, nhanh chóng vào chỗ ở, Lan Như đã thu dọn xong, Tô Mạt đang ngồi cạnh cửa sổ nghỉ ngơi.
Cho người tìm nha môn tới quấy rồi mấy người Tô Mạt, vậy mà lại không có động tĩnh gì, nàng ta cảm thấy vô cùng uất ức, chỉ là thể để lộ ra, dù sao mình là người đứng đằng sau, nếu để bọn họ biết, dù không làm gì nàng ta, nhưng cũng là chuyện mất mặt.
Nàng ta thịnh tình mời Nhạc Phong Nhi ngồi cùng xe, có các loại thuốc tốt, Nhạc Phong Nhi đã khôi phục, hơn nữa Hoàng Phủ Cẩn đảm bảo sẽ không để cho nàng ta không nơi nương tựa, tâm tình nàng ta liền dễ chịu hơn, khí sắc cũng tốt hơn, cùng Thẩm Tinh Tinh vừa nói vừa cười, cũng không còn cúi đầu gạt lệ nữa.
Còn cái người kia, thật ra so với người chết cũng không khác là mấy, bởi vì Tô Mạt không dám bỏ đi thuốc mê của hắn, ai biết ngoài độc dược trong răng, thì còn cái khác hay không?
Người ôm ấp suy nghĩ phải chết như thế, khẳng định là sẽ có nhiều cách, cho nên Tô Mạt không thể để cho hắn chết, không nhả ra bí mật cũng không sao, chỉ cần hắn sống là được rồi.
Nàng thi châm cho hắn, lấy thủ pháp của thiên thủ quan âm, đem mười mấy cây châm cứng cắm vào huyệt đạo của hắn, sau đó lại cho hắn dùng thuốc, khiến cho hắn muốn nuốt nước miếng cũng không được, như vậy đảm bảo muốn chết cũng không được.
Chính là chân chính trở thành hoạt tử nhân rồi.
Nàng muốn hắn còn sống, sau đó để đồng bọn của hắn biết thì càng tốt.
Ngày hôm đó, bọn họ dừng chân ở một dịch trạm.
Bởi vì khoảng cách hai đầu trấn quá xa, nơi này lại có chút hoang vắng, lẻ loi chỉ có một dịch trạm.
Trời đã tối, dù có đi tiếp cũng không được chỗ đông người hơn, cho nên Thẩm tam và Ngụy An Lương thương lượng, ở chỗ này tìm chỗ nghỉ.
Tuy rằng bọn họ không lấy công văn của quan phủ, nhưng giao tình cũng không ít, lại thêm cho nhiều thêm chút bạc, tất nhiên người ta sẽ nhiệt tình chiêu đãi bọn họ.
Nhạc Phong Nhi đứng bên cạnh Thẩm Tinh Tinh, nhìn nàng ta chỉ huy hạ nhân khuân vác những hòm gỗ lớn, lúc này thấy đoàn người Tô Mạt thì Lưu Vân và Lưu Hỏa đang một rương đồ, bên cạnh là người mặt vàng như nến kia đi theo.
Nhạc Phong Nhi lôi kéo Thẩm Tinh Tinh, "Thẩm tiểu thư, lần trước ta nghe nói có quan phủ đến, nhưng mà không có tác dụng gì."
Thẩm Tinh Tinh bĩu môi, nàng ta chính là đang nổi cáu, liền chuyển đề tài, "Ai biết bọn họ đang làm cái quỷ gì."
Mấy người chuyển đồ vào gần hết, nhanh chóng vào chỗ ở, Lan Như đã thu dọn xong, Tô Mạt đang ngồi cạnh cửa sổ nghỉ ngơi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.