Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 2 - Chương 936: Đính thân đi -- tiên hạ thủ vi cường 08
Vệ Sơ Lãng
27/10/2014
Hắn thể hiện loại tinh thần tích cực lạc quan, sự biểu hiện nhiệt huyệt với cuộc sống đó cũng
ảnh hưởng đến những người xung quanh, đám người ở Thị MậuTư vốn chỉ muốn làm cho có thôi nay cũng bị hắn tác động tích cực lên.
Nay Thị MậuTư chia làm hai tốp, một tốp do Tống Ngũ cầm đầu, tốp khác chính là của đám người Tô Việt cùng Từ Thiểu Khôn.
Mà Hoàng Phủ Cẩn vẫn luôn bày ra bộ mặt thờ ơ lạnh lùng, ai cũng không thèm để ý tới, mọi người cũng không ai dám lôi kéo hắn kết bè kết phái.
Tô Mạt nhìn thấy mắt của nhị ca trũng sâu, nhưng tinh thần lại rất phấn khởi, không khỏi cười nói:“Nhị ca, ngươi phải chú ý điều dưỡng sức khỏe a, không thể quá mệt mỏi.”
Nàng phân phó Thủy Muội,“Muội tử, điều chế cho nhị ca hai phương thuốc, dược liệu thêm thực liệu .”
Thủy Muội điềm nhiên hỏi:“Vâng.”
Bên kia Tô Việt cùng Hoàng Phủ Giác hàn huyên, sau đó cùng lên một chiếc xe ngựa.
Người hầu của Tô Việt là Mặc Tùng thì chạy đến ngoài của sổ xe,“Tiểu thư, phương thuốc đưa cho ta, ta sẽ giám sát nhị thiếu gia, nếu không ngài ấy sẽ không để ý. Tiểu thư xin khuyên bảo nhị thiếu gia chúng ta với, công việc hiện tại của nhị thiếu gia rất bận, trong mắt không có chúng tiểu nhân. Để chúng ta đợi về nhà hoài, kết quả thường xuyên không biết chạy đi đâu mất, cơm thường xuyên cũng không ăn đúng bữa.”
Tô Mạt liếc nhị ca một cái, cực kì nghiêm túc nói:“Nhị ca, nếu ngươi còn như vậy, ta liền đóng cửa Hương lâu!”
Tô Việt vừa nghe, tuy biết Tô Mạt hù dọa hắn, nhưng nếu hắn không nghe lời, nàng chắc chắn sẽ không cần đến sự quản lý của hắn.
Hắn vội xin tha nói:“Mạt nhi, đừng nghe Mặc Tùng kia nói bậy bạ lung tung, hiện nay ta vào Thị MậuTư, hắn cũng đi theo, nước lên thì thuyền lên, bắt đầu không để người chủ tử như ta vào mắt.”
Mặc Tùng liên tục kêu oan.
Tô Mạt khẽ cười nói:“Nhị ca, ngươi có học một chút lưu manh của nhóm người Từ Thiểu Khôn nha.”
Tô Việt trừng mắt, nhìn về phía Hoàng Phủ Giác,“Ngũ điện hạ, có sao?”
Hiện tại có nhiều người nói hắn hài hước, không có nhiều sự trói buộc và áp lực như trước, cũng không có cái loại cảm giác tự ti, càng ngày càng cảm thấy cuộc sống thực thoải mái, ngày càng hoàn mỹ.
Càng ngày càng nhiều sự thú vị.
Sự thay đổi này, rõ ràng là Mạt nhi đem đến cho hắn, vì sao nàng lại nói là do Từ Thiểu Khôn?
Hoàng Phủ Giác cười cười,“Không nghiêm trọng như thế, sống vui vẻ như vậy, thật khiến cho người khác hâm mộ .”
Hoàng Phủ Giới cười ha ha nói:“Tô nhị ca, ngươi rõ ràng là làm quan, liền cao hứng lên, cái này gọi là người gặp phải việc tốt nên tinh thần thoải mái, ngươi không thấy Tô Mạt cũng rất kênh kiệu sao?”
Nay Thị MậuTư chia làm hai tốp, một tốp do Tống Ngũ cầm đầu, tốp khác chính là của đám người Tô Việt cùng Từ Thiểu Khôn.
Mà Hoàng Phủ Cẩn vẫn luôn bày ra bộ mặt thờ ơ lạnh lùng, ai cũng không thèm để ý tới, mọi người cũng không ai dám lôi kéo hắn kết bè kết phái.
Tô Mạt nhìn thấy mắt của nhị ca trũng sâu, nhưng tinh thần lại rất phấn khởi, không khỏi cười nói:“Nhị ca, ngươi phải chú ý điều dưỡng sức khỏe a, không thể quá mệt mỏi.”
Nàng phân phó Thủy Muội,“Muội tử, điều chế cho nhị ca hai phương thuốc, dược liệu thêm thực liệu .”
Thủy Muội điềm nhiên hỏi:“Vâng.”
Bên kia Tô Việt cùng Hoàng Phủ Giác hàn huyên, sau đó cùng lên một chiếc xe ngựa.
Người hầu của Tô Việt là Mặc Tùng thì chạy đến ngoài của sổ xe,“Tiểu thư, phương thuốc đưa cho ta, ta sẽ giám sát nhị thiếu gia, nếu không ngài ấy sẽ không để ý. Tiểu thư xin khuyên bảo nhị thiếu gia chúng ta với, công việc hiện tại của nhị thiếu gia rất bận, trong mắt không có chúng tiểu nhân. Để chúng ta đợi về nhà hoài, kết quả thường xuyên không biết chạy đi đâu mất, cơm thường xuyên cũng không ăn đúng bữa.”
Tô Mạt liếc nhị ca một cái, cực kì nghiêm túc nói:“Nhị ca, nếu ngươi còn như vậy, ta liền đóng cửa Hương lâu!”
Tô Việt vừa nghe, tuy biết Tô Mạt hù dọa hắn, nhưng nếu hắn không nghe lời, nàng chắc chắn sẽ không cần đến sự quản lý của hắn.
Hắn vội xin tha nói:“Mạt nhi, đừng nghe Mặc Tùng kia nói bậy bạ lung tung, hiện nay ta vào Thị MậuTư, hắn cũng đi theo, nước lên thì thuyền lên, bắt đầu không để người chủ tử như ta vào mắt.”
Mặc Tùng liên tục kêu oan.
Tô Mạt khẽ cười nói:“Nhị ca, ngươi có học một chút lưu manh của nhóm người Từ Thiểu Khôn nha.”
Tô Việt trừng mắt, nhìn về phía Hoàng Phủ Giác,“Ngũ điện hạ, có sao?”
Hiện tại có nhiều người nói hắn hài hước, không có nhiều sự trói buộc và áp lực như trước, cũng không có cái loại cảm giác tự ti, càng ngày càng cảm thấy cuộc sống thực thoải mái, ngày càng hoàn mỹ.
Càng ngày càng nhiều sự thú vị.
Sự thay đổi này, rõ ràng là Mạt nhi đem đến cho hắn, vì sao nàng lại nói là do Từ Thiểu Khôn?
Hoàng Phủ Giác cười cười,“Không nghiêm trọng như thế, sống vui vẻ như vậy, thật khiến cho người khác hâm mộ .”
Hoàng Phủ Giới cười ha ha nói:“Tô nhị ca, ngươi rõ ràng là làm quan, liền cao hứng lên, cái này gọi là người gặp phải việc tốt nên tinh thần thoải mái, ngươi không thấy Tô Mạt cũng rất kênh kiệu sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.