Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 1 - Chương 678: Du thuyết địch nhân hỗ trợ-- vô cừu bất thành phụ tử 06
Vệ Sơ Lãng
25/10/2014
Đáng tiếc là, Tô gia không có ai tìm đến.
Nàng có suy nghĩ rằng có khả năng bọn họ đi tìm Hoàng Phủ giác cùng Lương phi, nhưng tin tức báo về là không phải.
Nàng còn đang buồn bực, chẳng lẽ Tô gia kỳ thực cùng Hoàng Phủ Cẩn cũng không có quan hệ thân mật gì cho lắm.
Ngay cả có nhìn thấy hắn xung đột với hoàng đế, bọn họ căn bản cũng không cần quan tâm.
Nhớ tới bộ dáng kia của Thục phi, nàng tình nguyện hoàng đế đánh chết Hoàng Phủ Cẩn.
Nữ nhân lại giỏi về sử dụng quyền lực và âm mưu, có đôi khi vẫn sẽ bị một chút tư tâm hận ý ghen tị làm mụ mị tinh thần.
Hiện tại nha đầu này đã đến cầu tình rồi.
Bản thân nên thế nào ứng phó đây?
Ý tưởng trong đầu Hoàng quý phi vừa chuyển động, quyết định ra chủ ý, nói: "Ngươi đứa nhỏ này hồ đồ, giờ nào rồi, còn gặp người ngoài. Kêu nàng ta mau hồi phủ đi thôi, không hợp quy củ."
Vốn không hợp quy củ, nhưng Tô Mạt từ nhỏ ra vào trong cũng cũng tùy tiện, là hoàng đế đặc biệt cho phép.
Chính là nàng không muốn quá mức tùy ý, cho nên rất ít đến.
Hoàng Phủ Gới lập tức vén áo bào, quỳ gối trên chiếc thảm trước giường của quý phi, "Mẫu phi, xin ngài gặp mặt nàng ta đi. Trời rất lạnh. Nàng ấy đã đến đây rồi. Rất đáng thương."
Hoàng quý phi híp mắt, hơi nhếch đôi mày liễu, Giới nhi cùng Tô Mạt là bằng tuổi nhau.
Nếu để cho hai đứa tiếp xúc nheièu hơn, nói không chừng, cũng có thể nảy sinh tình cảm.
Dù sao Hoàng Phủ Cẩn tính tình như vậy, đối với nữ nhân có thể tốt bao nhiêu chứ.
Hơn nữa, hiện tại Tô Mạt còn nhỏ, sau khi lớn lên, ai mà biết nàng ta sẽ thích cái dạng gì.
Hiện tại thì thích Hoàng Phủ Cẩn, hơn phân nửa là do không hiểu chuyện, hắn chiếu cố thôi.
Để nàng ta biết về sau Hoàng Phủ Cẩn sẽ có phiền toái mâu thuẫn liên tục không ngừng, thậm chí có cả nguy hiểm rơi đầu.
Lúc đó nàng ta sẽ biết liền.
Hoàng quý phi cười cười, "Được, ta coi như cho ngươi mặt mũi, cứ để nàng ta nợ cười một ân tình đi."
Hoàng Phủ Giới khoan khoái đáp ứng.
Hắn lao ra, nói với Tô Mạt: "Mẫu phi đáp ứng rồi."
Tô Mạt thi lễ, "Đa tạ Thất điện hạ."
Hoàng Phủ Giới cười tủm tỉm nói: "Ngươi lấy cái gì cảm tạ ta?"
Tô Mạt nghiêng đầu liếc hắn, hỏi ngược lại: "Ngươi muốn cái gì?"
Bày ra một bộ dáng giúp được người ta liền đòi báo đáp, cũng không e lệ, biểu cảm khẳng định nhất đòi cho được.
Thường trong lúc giằng co cùng Hoàng Phủ Giới, nàng trước nay đều là chiếm thượng phong, cho dù là cứ coi như hắn có lý, nàng phải thiếu hắn.
Nàng cũng có biện pháp khiến cho bản thân mình đúng lý hợp tình, biến hắn thành không đúng.
Nàng có suy nghĩ rằng có khả năng bọn họ đi tìm Hoàng Phủ giác cùng Lương phi, nhưng tin tức báo về là không phải.
Nàng còn đang buồn bực, chẳng lẽ Tô gia kỳ thực cùng Hoàng Phủ Cẩn cũng không có quan hệ thân mật gì cho lắm.
Ngay cả có nhìn thấy hắn xung đột với hoàng đế, bọn họ căn bản cũng không cần quan tâm.
Nhớ tới bộ dáng kia của Thục phi, nàng tình nguyện hoàng đế đánh chết Hoàng Phủ Cẩn.
Nữ nhân lại giỏi về sử dụng quyền lực và âm mưu, có đôi khi vẫn sẽ bị một chút tư tâm hận ý ghen tị làm mụ mị tinh thần.
Hiện tại nha đầu này đã đến cầu tình rồi.
Bản thân nên thế nào ứng phó đây?
Ý tưởng trong đầu Hoàng quý phi vừa chuyển động, quyết định ra chủ ý, nói: "Ngươi đứa nhỏ này hồ đồ, giờ nào rồi, còn gặp người ngoài. Kêu nàng ta mau hồi phủ đi thôi, không hợp quy củ."
Vốn không hợp quy củ, nhưng Tô Mạt từ nhỏ ra vào trong cũng cũng tùy tiện, là hoàng đế đặc biệt cho phép.
Chính là nàng không muốn quá mức tùy ý, cho nên rất ít đến.
Hoàng Phủ Gới lập tức vén áo bào, quỳ gối trên chiếc thảm trước giường của quý phi, "Mẫu phi, xin ngài gặp mặt nàng ta đi. Trời rất lạnh. Nàng ấy đã đến đây rồi. Rất đáng thương."
Hoàng quý phi híp mắt, hơi nhếch đôi mày liễu, Giới nhi cùng Tô Mạt là bằng tuổi nhau.
Nếu để cho hai đứa tiếp xúc nheièu hơn, nói không chừng, cũng có thể nảy sinh tình cảm.
Dù sao Hoàng Phủ Cẩn tính tình như vậy, đối với nữ nhân có thể tốt bao nhiêu chứ.
Hơn nữa, hiện tại Tô Mạt còn nhỏ, sau khi lớn lên, ai mà biết nàng ta sẽ thích cái dạng gì.
Hiện tại thì thích Hoàng Phủ Cẩn, hơn phân nửa là do không hiểu chuyện, hắn chiếu cố thôi.
Để nàng ta biết về sau Hoàng Phủ Cẩn sẽ có phiền toái mâu thuẫn liên tục không ngừng, thậm chí có cả nguy hiểm rơi đầu.
Lúc đó nàng ta sẽ biết liền.
Hoàng quý phi cười cười, "Được, ta coi như cho ngươi mặt mũi, cứ để nàng ta nợ cười một ân tình đi."
Hoàng Phủ Giới khoan khoái đáp ứng.
Hắn lao ra, nói với Tô Mạt: "Mẫu phi đáp ứng rồi."
Tô Mạt thi lễ, "Đa tạ Thất điện hạ."
Hoàng Phủ Giới cười tủm tỉm nói: "Ngươi lấy cái gì cảm tạ ta?"
Tô Mạt nghiêng đầu liếc hắn, hỏi ngược lại: "Ngươi muốn cái gì?"
Bày ra một bộ dáng giúp được người ta liền đòi báo đáp, cũng không e lệ, biểu cảm khẳng định nhất đòi cho được.
Thường trong lúc giằng co cùng Hoàng Phủ Giới, nàng trước nay đều là chiếm thượng phong, cho dù là cứ coi như hắn có lý, nàng phải thiếu hắn.
Nàng cũng có biện pháp khiến cho bản thân mình đúng lý hợp tình, biến hắn thành không đúng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.