Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 2 - Chương 1097: Giấu đầu lòi đuôi 01
Vệ Sơ Lãng
27/10/2014
Nàng nói mà giọng run run.
Hoàng đế nhướng mi, quay đầu hỏi Tô Mạt: “Mạt nhi, bánh của ngươi cũng đem đi hấp sao?”
Tô Mạt tiến lên, quỳ xuống nói: “Hồi bẩm bệ hạ, bánh của thần nữ được nướng từ bếp lò cải tiến, người cải tiến là sư phụ Khâu Nhất Chước”
Hoàng đế nhìn Lưu Ngọc, Lưu Ngọc lập tức sai người dẫn Khâu Nhất Chước lên điện.
Khâu Nhất Chước quỳ xuống hành lễ, trả lời câu hỏi của Lưu Ngọc: “Hồi bệ hạ, nô tài chỉ cải tiến lại bếp theo lời Tô tiểu thư, ngoài ra không làm gì khác.”
Hoàng đế hơi hơi vuốt cằm, chuyện này tới đây không cần nói cũng hiểu.
Hoàng Phủ Giới lại nói: “Phụ hoàng, nhi thần biết bọn họ ai cũng làm bánh kem là do nhi thần vô tình nghe được Tống Dung Hoa nói với Hoàng Phủ Kha là Tô Mạt cũng làm.”
Sau đó, hắn quay sang Tô Văn Nhi: “Ngươi cũng không biết bọn họ làm như thế nào, ta làm sao tiết lộ tin tức cho bọn họ chớ . Dù ta có nói ai cũng làm bánh kem thì sao? Bánh hấp hay nướng ngươi còn không biết, hơn nữa lúc họ làm bánh ta cũng không có ở đó, ta nói lúc nào đươc? Ngươi đừng thấy ta nhịn mà tìm cớ mà đổ lên đầu ta.”
Hoàng Phủ Giới tức giận bĩu môi, màu cau chặt đến nỗi có thể kẹp chết con ruồi xui xẻo nào bay qua lúc này.
Tô Mạt tủm tỉm, tiểu Giới tử này cũng biết nói dối, thật khó tin nha.
Tô Văn Nhi không cam lòng, đầu óc xoay chuyển bay nhanh. Đột nhiên, nàng nhìn Tô Mạt: “Mạt Mạt, vậy còn ngươi, ngươi học từ đâu?”
Nàng đem vấn đề đá qua cho Tô Mạt, đây là kế sách chuyển thủ thành công.
Tô Mạt làm sao có thể không biết?
Nàng cười, tiến lên hành lễ, từng lời nói ra rõ ràng trầm ổn: “Bệ hạ, thần nữ từ nhỏ hay suy nghĩ lung tung, cũng thường có những ý nghĩ kì cục hù đứng tim trưởng bối. Mấy năm trước, khi thần nữ bị té vỡ đầu, thần nữ nằm mơ thấy có một gia gia râu bạc cho thần nữ ăn một miếng bánh rất ngon, thần nữ bèn hỏi cách làm thì ông lão cười rồi chỉ cho thần nữ. Sau này thần nữ kể cho Tề vương điện hạ nghe, ngài ấy liền cho ta mượn bếp ở chỗ ngài ấy. Nhưng chúng thần làm hoài cũng không được. Lần này mọi người tụ tập cùng một chỗ, thần nữ thử làm lại, chúng thần mỗi người một ý, không ngờ lại thành công. ,”
Nàng mỉm cười , tiếp tục nói: “Bệ hạ, bánh này thần nữ cùng mọi người mới hoàn thành mà thôi, trước đó cũng chưa từng có.”
Tô Văn Nhi vội la lên: “Nói hươu nói vượn, ngươi rõ ràng biết từ sớm, không phải ở phòng bếp mới bắt đầu làm mà là ở núi giả của Sướng Xuân viên......”
Thấy ai cũng nhìn nàng bằng ánh mắt quái dị, Tô Văn Nhi lập tức ý thức được cái gì, vội ngậm miệng, hoảng sợ mở to hai mắt nhìn mọi người.
Hoàng đế nhướng mi, quay đầu hỏi Tô Mạt: “Mạt nhi, bánh của ngươi cũng đem đi hấp sao?”
Tô Mạt tiến lên, quỳ xuống nói: “Hồi bẩm bệ hạ, bánh của thần nữ được nướng từ bếp lò cải tiến, người cải tiến là sư phụ Khâu Nhất Chước”
Hoàng đế nhìn Lưu Ngọc, Lưu Ngọc lập tức sai người dẫn Khâu Nhất Chước lên điện.
Khâu Nhất Chước quỳ xuống hành lễ, trả lời câu hỏi của Lưu Ngọc: “Hồi bệ hạ, nô tài chỉ cải tiến lại bếp theo lời Tô tiểu thư, ngoài ra không làm gì khác.”
Hoàng đế hơi hơi vuốt cằm, chuyện này tới đây không cần nói cũng hiểu.
Hoàng Phủ Giới lại nói: “Phụ hoàng, nhi thần biết bọn họ ai cũng làm bánh kem là do nhi thần vô tình nghe được Tống Dung Hoa nói với Hoàng Phủ Kha là Tô Mạt cũng làm.”
Sau đó, hắn quay sang Tô Văn Nhi: “Ngươi cũng không biết bọn họ làm như thế nào, ta làm sao tiết lộ tin tức cho bọn họ chớ . Dù ta có nói ai cũng làm bánh kem thì sao? Bánh hấp hay nướng ngươi còn không biết, hơn nữa lúc họ làm bánh ta cũng không có ở đó, ta nói lúc nào đươc? Ngươi đừng thấy ta nhịn mà tìm cớ mà đổ lên đầu ta.”
Hoàng Phủ Giới tức giận bĩu môi, màu cau chặt đến nỗi có thể kẹp chết con ruồi xui xẻo nào bay qua lúc này.
Tô Mạt tủm tỉm, tiểu Giới tử này cũng biết nói dối, thật khó tin nha.
Tô Văn Nhi không cam lòng, đầu óc xoay chuyển bay nhanh. Đột nhiên, nàng nhìn Tô Mạt: “Mạt Mạt, vậy còn ngươi, ngươi học từ đâu?”
Nàng đem vấn đề đá qua cho Tô Mạt, đây là kế sách chuyển thủ thành công.
Tô Mạt làm sao có thể không biết?
Nàng cười, tiến lên hành lễ, từng lời nói ra rõ ràng trầm ổn: “Bệ hạ, thần nữ từ nhỏ hay suy nghĩ lung tung, cũng thường có những ý nghĩ kì cục hù đứng tim trưởng bối. Mấy năm trước, khi thần nữ bị té vỡ đầu, thần nữ nằm mơ thấy có một gia gia râu bạc cho thần nữ ăn một miếng bánh rất ngon, thần nữ bèn hỏi cách làm thì ông lão cười rồi chỉ cho thần nữ. Sau này thần nữ kể cho Tề vương điện hạ nghe, ngài ấy liền cho ta mượn bếp ở chỗ ngài ấy. Nhưng chúng thần làm hoài cũng không được. Lần này mọi người tụ tập cùng một chỗ, thần nữ thử làm lại, chúng thần mỗi người một ý, không ngờ lại thành công. ,”
Nàng mỉm cười , tiếp tục nói: “Bệ hạ, bánh này thần nữ cùng mọi người mới hoàn thành mà thôi, trước đó cũng chưa từng có.”
Tô Văn Nhi vội la lên: “Nói hươu nói vượn, ngươi rõ ràng biết từ sớm, không phải ở phòng bếp mới bắt đầu làm mà là ở núi giả của Sướng Xuân viên......”
Thấy ai cũng nhìn nàng bằng ánh mắt quái dị, Tô Văn Nhi lập tức ý thức được cái gì, vội ngậm miệng, hoảng sợ mở to hai mắt nhìn mọi người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.