Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 1 - Chương 610: Hiệu quả làm người ta kinh diễm 01
Vệ Sơ Lãng
25/10/2014
A Cổ Thái, ngươi là thiên tài nghiên cứu đồ trang điểm của nữ giới nha!
Quả nhiên là nhu cầu quyết định phát minh, có nhân muốn, thì có người làm.
Thật tốt!
Kim Kết thấy Tô Mạt thế nhưng lại kinh ngạc thành ra như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên a, tiểu thư nhà nàng trước nay luôn là mọi sự đều nắm rõ trong lòng bàn tay.
A Cổ Thái khoát tay,“ Đại bộ phận những thứ này đều là Đại Quýt tử nói, ta dựa theo lời của nàng ta nói ra để làm .”
Biểu tình ngượng ngùng khó có được của Kim Kết lộ ra,“Tiểu thư, người quên rồi a, trước kia người đã từng nhắc qua a.”
Tô Mạt suy nghĩ, khả năng không biết khi nào thì nói qua, bất quá khi đó tự cười chình mình, cũng vô tâm tư cho chuyện này.
Kim Kết ở phương diện này cũng rất lợi hại.
Tô Nhân Vũ kêu A Cổ Thái đi uống vài chén, bên này Tô Mạt liền cùng Kim Kết Thủy Muội chuẩn bị làm mặt nạ, thử xem A Cổ Thái nghiên cứu sản phẩm mỹ dung ra sao.
Kim Kết cười nói:“Tiểu thư ngài yên tâm, đều dùng tốt. Không làm tổn thương đến da. Lúc ấy chúng ta lấy vài nữ hài tử tới thí nghiệm, để các nàng ấy mỗi ngày phơi nắng, mỗi ngày bôi.”
Nàng vỗ vỗ vào mặt mình,“Nhìn ta xem, cũng là một người trong số đó.”
Tô Mạt nâng khuôn mặt của nàng ta lên, ở mặt má dùng sức hôn một cái,“Đại Quýt Tử thật tốt!”
Nàng gọi Thủy Muội,“Thủy Muội đi theo ta, đều bị đen đi nhiều, hai ta mỗi ngày sáng tối đều dưỡng da.”
Thủy Muội gật đầu, làn da của chính mình là có chút thô ráp, phải trở nên xinh đẹp mới được, nếu không khiến tiểu thư mất mặt.
Hai nàng sau khi làm xong sẽ không gặp người, tránh ở trong phòng vừa tắm vừa bôi, thẳng đến buổi sáng ngày hôm sau mới đi ra.
Tô Mạt thay một bộ áo váy màu lam nhạt, không ngừng hỏi:“Có phải so với ngày hôm qua trắng một chút hay không.”
Kim Kết cười nói:“Tiểu thư, chúng ta không phải muốn lão gia cùng Tĩnh thiếu gia ngắm sao. Ba người chúng ta luôn ở cùng nhau, làm sao mà biết được.”
Thủy Muội cũng che miệng cười khẽ.
Tô Mạt mân mê miệng,“Được rồi.”
Các nàng đi xuống lầu, đồ ăn sáng đã chuẩn bị xong, Tô Nhân Vũ cùng Hoàng Phủ Cẩn đang hàn huyên, kiểm kê đồ đạc khi rời đi phải mang theo.
Nghe thấy thanh âm các nàng, hai người quay đầu.
Ngày hôm qua còn cảm thấy Tô Mạt đen, hôm nay tựa hồ đã khác rồi.
Tuy rằng da thịt trên mặt còn chưa có hoàn toàn trắng trở lại, nhưng lại giống như một lọa châu báu trơn bóng trong trắng đẹp đẽ lóng lánh từ bên trong phát ra ngoài.
Quả nhiên là nhu cầu quyết định phát minh, có nhân muốn, thì có người làm.
Thật tốt!
Kim Kết thấy Tô Mạt thế nhưng lại kinh ngạc thành ra như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên a, tiểu thư nhà nàng trước nay luôn là mọi sự đều nắm rõ trong lòng bàn tay.
A Cổ Thái khoát tay,“ Đại bộ phận những thứ này đều là Đại Quýt tử nói, ta dựa theo lời của nàng ta nói ra để làm .”
Biểu tình ngượng ngùng khó có được của Kim Kết lộ ra,“Tiểu thư, người quên rồi a, trước kia người đã từng nhắc qua a.”
Tô Mạt suy nghĩ, khả năng không biết khi nào thì nói qua, bất quá khi đó tự cười chình mình, cũng vô tâm tư cho chuyện này.
Kim Kết ở phương diện này cũng rất lợi hại.
Tô Nhân Vũ kêu A Cổ Thái đi uống vài chén, bên này Tô Mạt liền cùng Kim Kết Thủy Muội chuẩn bị làm mặt nạ, thử xem A Cổ Thái nghiên cứu sản phẩm mỹ dung ra sao.
Kim Kết cười nói:“Tiểu thư ngài yên tâm, đều dùng tốt. Không làm tổn thương đến da. Lúc ấy chúng ta lấy vài nữ hài tử tới thí nghiệm, để các nàng ấy mỗi ngày phơi nắng, mỗi ngày bôi.”
Nàng vỗ vỗ vào mặt mình,“Nhìn ta xem, cũng là một người trong số đó.”
Tô Mạt nâng khuôn mặt của nàng ta lên, ở mặt má dùng sức hôn một cái,“Đại Quýt Tử thật tốt!”
Nàng gọi Thủy Muội,“Thủy Muội đi theo ta, đều bị đen đi nhiều, hai ta mỗi ngày sáng tối đều dưỡng da.”
Thủy Muội gật đầu, làn da của chính mình là có chút thô ráp, phải trở nên xinh đẹp mới được, nếu không khiến tiểu thư mất mặt.
Hai nàng sau khi làm xong sẽ không gặp người, tránh ở trong phòng vừa tắm vừa bôi, thẳng đến buổi sáng ngày hôm sau mới đi ra.
Tô Mạt thay một bộ áo váy màu lam nhạt, không ngừng hỏi:“Có phải so với ngày hôm qua trắng một chút hay không.”
Kim Kết cười nói:“Tiểu thư, chúng ta không phải muốn lão gia cùng Tĩnh thiếu gia ngắm sao. Ba người chúng ta luôn ở cùng nhau, làm sao mà biết được.”
Thủy Muội cũng che miệng cười khẽ.
Tô Mạt mân mê miệng,“Được rồi.”
Các nàng đi xuống lầu, đồ ăn sáng đã chuẩn bị xong, Tô Nhân Vũ cùng Hoàng Phủ Cẩn đang hàn huyên, kiểm kê đồ đạc khi rời đi phải mang theo.
Nghe thấy thanh âm các nàng, hai người quay đầu.
Ngày hôm qua còn cảm thấy Tô Mạt đen, hôm nay tựa hồ đã khác rồi.
Tuy rằng da thịt trên mặt còn chưa có hoàn toàn trắng trở lại, nhưng lại giống như một lọa châu báu trơn bóng trong trắng đẹp đẽ lóng lánh từ bên trong phát ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.