Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 2 - Chương 1283: Kì binh chiến thắng 02
Vệ Sơ Lãng
27/10/2014
Hải Nhất Đao gãi
đầu:“Lúc đó lũ lụt, cẩu quan gom hết lương thực cứu trợ bán rồi đem
người nhà hắn bỏ trốn, chỉ phát vài thứ lương thực nhiễm độc cho chúng
ta. Vì vậy mà người chết vì đói, vì trúng độc nhiều hơn là chết vì nước
cuốn. Cha mẹ anh chị của ta chết hết, ta căm thù nên dẫn đầu anh em cướp lương thực, vũ khí làm cướp. ”
Tô Mạt nghe mà thổn thức.
.
Hải Nhất Đao lại nói:“Cẩu quan kia cũng không có kết quả tốt. Sau này ta chiếm núi, giết hết toàn bộ già trẻ bé lớn trong nhà hắn, không chừa một mạng. Hắn không cho người khác sống, lão tử cũng cho hắn không ai nối dõi.”
Nói tới đây, sợ Tô Mạt vì thế mà sợ mình, gã lại cười: “Yên tâm, với anh em tốt ta không bao giờ bạc đãi, có phước cùng hưởng, có nạn cùng chia. Ta thích sòng phẳng, ân đền, oán trả.”
Tô Mạt gật đầu tỏ vẻ tán thành: “Muội nghe ca ca nói, chúng ta cũng cùng quan phủ hợp tác, đương gia làm sao được vậy?”
Hải Nhất Đao cười: “ Mấy tên cẩu quan, cướp đoạt mồ hôi nước mắt nhân dân, ta phải cướp cho sạch hết, ta bắt tay với chúng, triều đình vừa phát ngân lương là tổ chức cướp ngay. Ha ha.”
Tô Mạt ra vẻ khó hiểu: “Muội nghe ca ca nói, chúng ta còn phá hang ổ hắn , kết quả chọc giận hoàng đế, vì sao a?”
Hải Nhất Đao gãi đầu:“Cái này hả? Các huynh đệ không ưa hắn, hơn nữa hắn dám giấu riêng cho mình mười vạn, chỉ đưa chúng ta có một vạn. Bà nội nó, không giết hắn sao giải được nỗi hận? ”
Tô Mạt vỗ tay nói:“Hải đương gia dung là hào kiệt. Đùng, phải cho hắn biết, dám qua mặt chúng ta sẽ không có kết quả tốt. Còn Vu.. là đương gia thứ mấy? Có được người đó, Dã kê chúng ta càng mạnh.”
“Ta gọi là hắn đại ca, ta nghe người của hắn gọi hắn là công tử.”
Tô Mạt nói:“Vậy muội cũng gọi hắn Vu công tử, nếu triều đình dung pháo bắn lên đây thì phải làm sao?”
“Không sợ, Dã Kê này có nhiều chỗ trú, địa hình tốt hơn núi Hắc Hổ nhiều. Lần trước ta có ý định kết minh với chúng nhưng chúng không đồng ý, kết quả bị triều đình diệt sạch. Đáng đời chúng.”
Tô Mạt tâm tư bay lộn, núi Dã Kê sơn động nhiều, chỗ dấu người không ít, nếu không phải người ở đây e khó biết hết được.
Tô Mạt nghe mà thổn thức.
.
Hải Nhất Đao lại nói:“Cẩu quan kia cũng không có kết quả tốt. Sau này ta chiếm núi, giết hết toàn bộ già trẻ bé lớn trong nhà hắn, không chừa một mạng. Hắn không cho người khác sống, lão tử cũng cho hắn không ai nối dõi.”
Nói tới đây, sợ Tô Mạt vì thế mà sợ mình, gã lại cười: “Yên tâm, với anh em tốt ta không bao giờ bạc đãi, có phước cùng hưởng, có nạn cùng chia. Ta thích sòng phẳng, ân đền, oán trả.”
Tô Mạt gật đầu tỏ vẻ tán thành: “Muội nghe ca ca nói, chúng ta cũng cùng quan phủ hợp tác, đương gia làm sao được vậy?”
Hải Nhất Đao cười: “ Mấy tên cẩu quan, cướp đoạt mồ hôi nước mắt nhân dân, ta phải cướp cho sạch hết, ta bắt tay với chúng, triều đình vừa phát ngân lương là tổ chức cướp ngay. Ha ha.”
Tô Mạt ra vẻ khó hiểu: “Muội nghe ca ca nói, chúng ta còn phá hang ổ hắn , kết quả chọc giận hoàng đế, vì sao a?”
Hải Nhất Đao gãi đầu:“Cái này hả? Các huynh đệ không ưa hắn, hơn nữa hắn dám giấu riêng cho mình mười vạn, chỉ đưa chúng ta có một vạn. Bà nội nó, không giết hắn sao giải được nỗi hận? ”
Tô Mạt vỗ tay nói:“Hải đương gia dung là hào kiệt. Đùng, phải cho hắn biết, dám qua mặt chúng ta sẽ không có kết quả tốt. Còn Vu.. là đương gia thứ mấy? Có được người đó, Dã kê chúng ta càng mạnh.”
“Ta gọi là hắn đại ca, ta nghe người của hắn gọi hắn là công tử.”
Tô Mạt nói:“Vậy muội cũng gọi hắn Vu công tử, nếu triều đình dung pháo bắn lên đây thì phải làm sao?”
“Không sợ, Dã Kê này có nhiều chỗ trú, địa hình tốt hơn núi Hắc Hổ nhiều. Lần trước ta có ý định kết minh với chúng nhưng chúng không đồng ý, kết quả bị triều đình diệt sạch. Đáng đời chúng.”
Tô Mạt tâm tư bay lộn, núi Dã Kê sơn động nhiều, chỗ dấu người không ít, nếu không phải người ở đây e khó biết hết được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.