Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 2 - Chương 770: Luyện thành “Bất đảo ông” *– nha đầu đó nói rất đúng 02
Vệ Sơ Lãng
25/10/2014
Thái tử cười nói:“Cậu ở nha môn. Ta là cố ý đến thăm ngoại công. Phụ hoàng cũng căn dặn qua
rồi, kêu chúng ta thường tới thăm ngoại công, hiếu kính ngoại công nhiều hơn.”
Tống lão phu nhân cười toe toét,“Đi, chúng ta đi qua nhìn xem lão nhân thần du đã trở lại chưa. Mỗi ngày đều cằn nhằn, chê ta ở giường sưởi hại tầm mắt hắn. Ngươi nói hắn nhắm hai mắt, rõ ràng đang ngủ gật, vậy mà còn nói ta hại hắn. Tuyên nhi phân xử công bình đi, có phải hay không hắn không đúng!”
Thái tử đã quen với việc ngoại công cùng ngoại bà mỗi ngày cãi nhau qua lại, thật giống như một đôi thanh niên.
Tống lão phu nhân cùng Tô gia lão phu nhân tuổi không sai biệt lắm.
Nhưng tống lão gia tử so với lão gia tử Tô gia đã qua đời còn lớn hơn rất nhiều.
Thái tử đỡ lão phu nhân đi tây thứ gian, cười nói:“Bà ngoại ngài nói nhỏ chút, giọng lớn như vậy, bị ngoại công nghe thấy, lại muốn cằn nhằn ngài.”
Tống lão phu nhân hừ một tiếng, nói:“Ta nói với ngươi, ngoại công ngươi người đó, hiện tại thần thánh rồi. Không muốn nghe hắn chợt nghe không thấy, người ta bị điếc, muốn nghe, ngươi chưa nói hắn đã biết, quá thần đi. Còn có cái bệnh này, muốn sinh sự là sinh sự, còn chuyên ép buộc ta. Ngươi có biết không.”
Thái tử ha ha cười rộ lên, hai người đi vào tây thứ gian.
Tống lão gia tử ngắm bọn họ liếc mắt một cái, nói:“Ngươi lại có cái gì không nghĩ được rõ ràng nóng vội như thiêu như đốt chạy qua đây hả?”
Thái tử đỡ tống lão phu nhân ngồi lên giường sưởi, hắn thì ở dưới giường sưởi hành lễ với lão gia tử,“Ngoại công, bà ngoại nói thật đúng, ngài chính là thần nhân.”
Hắn đem lời nói kia của Tô Mạt nói một lần, nói:“Tôn nhi cảm thấy, lời này có thể là do Tô quốc Công hoặc là Tô lão phu nhân kêu nàng ta nói .”
Tống lão gia tử hoảng hốt lợi hại hơn, hắn lại nhắm mắt lại, hai người liền biết hắn đang suy nghĩ.
Một lát, hắn mở mắt ra, nghiêm túc nhìn thái tử,“Lời nói này của nha đầu đó nói rất hay. Ngươi phải ghi nhớ trong lòng.”
Thái tử nóng nảy,“Ngoại công, lời này ta đương nhiên biết. Ta là nhi tử của phụ hoàng, làm sao không lại không tôn trọng phụ hoàng chứ? Đương nhiên là nguyện trung thành với phụ hoàng, nhưng......”
Hắn ẩn đi phía sau chưa nói hết ra, hoàng đế cũng không phải nguyện trung thành, liền xác định vững chắc đem ngôi vị hoàng đế truyền cho hắn.
Phụ hoàng thiên hướng Hoàng Phủ Giác, vạn nhất hắn già đi nhất thời hồ đồ, đem ngôi vị hoàng đế truyền cho Hoàng Phủ Giác thì sao.
Tống lão phu nhân cười toe toét,“Đi, chúng ta đi qua nhìn xem lão nhân thần du đã trở lại chưa. Mỗi ngày đều cằn nhằn, chê ta ở giường sưởi hại tầm mắt hắn. Ngươi nói hắn nhắm hai mắt, rõ ràng đang ngủ gật, vậy mà còn nói ta hại hắn. Tuyên nhi phân xử công bình đi, có phải hay không hắn không đúng!”
Thái tử đã quen với việc ngoại công cùng ngoại bà mỗi ngày cãi nhau qua lại, thật giống như một đôi thanh niên.
Tống lão phu nhân cùng Tô gia lão phu nhân tuổi không sai biệt lắm.
Nhưng tống lão gia tử so với lão gia tử Tô gia đã qua đời còn lớn hơn rất nhiều.
Thái tử đỡ lão phu nhân đi tây thứ gian, cười nói:“Bà ngoại ngài nói nhỏ chút, giọng lớn như vậy, bị ngoại công nghe thấy, lại muốn cằn nhằn ngài.”
Tống lão phu nhân hừ một tiếng, nói:“Ta nói với ngươi, ngoại công ngươi người đó, hiện tại thần thánh rồi. Không muốn nghe hắn chợt nghe không thấy, người ta bị điếc, muốn nghe, ngươi chưa nói hắn đã biết, quá thần đi. Còn có cái bệnh này, muốn sinh sự là sinh sự, còn chuyên ép buộc ta. Ngươi có biết không.”
Thái tử ha ha cười rộ lên, hai người đi vào tây thứ gian.
Tống lão gia tử ngắm bọn họ liếc mắt một cái, nói:“Ngươi lại có cái gì không nghĩ được rõ ràng nóng vội như thiêu như đốt chạy qua đây hả?”
Thái tử đỡ tống lão phu nhân ngồi lên giường sưởi, hắn thì ở dưới giường sưởi hành lễ với lão gia tử,“Ngoại công, bà ngoại nói thật đúng, ngài chính là thần nhân.”
Hắn đem lời nói kia của Tô Mạt nói một lần, nói:“Tôn nhi cảm thấy, lời này có thể là do Tô quốc Công hoặc là Tô lão phu nhân kêu nàng ta nói .”
Tống lão gia tử hoảng hốt lợi hại hơn, hắn lại nhắm mắt lại, hai người liền biết hắn đang suy nghĩ.
Một lát, hắn mở mắt ra, nghiêm túc nhìn thái tử,“Lời nói này của nha đầu đó nói rất hay. Ngươi phải ghi nhớ trong lòng.”
Thái tử nóng nảy,“Ngoại công, lời này ta đương nhiên biết. Ta là nhi tử của phụ hoàng, làm sao không lại không tôn trọng phụ hoàng chứ? Đương nhiên là nguyện trung thành với phụ hoàng, nhưng......”
Hắn ẩn đi phía sau chưa nói hết ra, hoàng đế cũng không phải nguyện trung thành, liền xác định vững chắc đem ngôi vị hoàng đế truyền cho hắn.
Phụ hoàng thiên hướng Hoàng Phủ Giác, vạn nhất hắn già đi nhất thời hồ đồ, đem ngôi vị hoàng đế truyền cho Hoàng Phủ Giác thì sao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.