Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 1 - Chương 432: Mạt Mạt lớn lên khiến người ta thật sự là......04
Vệ Sơ Lãng
24/10/2014
Bắt đầu còn có thể thấy xinh đẹp bóng dáng của nàng, sau đó quả thực là ngay cả cái điểm đen cũng nhìn không thấy .
Tĩnh thiếu gia dùng tay đưa lên miệng huýt một tiếng, thả người dựng lên, dụng tuyệt đỉnh khinh công, toàn thân như mây, như gió bay đi.
Phía sau đi theo A Lí, Lăng Nhược vài cái trợn mắt há hốc mồm, bọn họ biết thiếu gia võ công trác tuyệt, ba năm đi qua, lại xuất thần nhập hóa.
Chính là...... Không nghĩ tới lợi hại như thế.
Kim Kết hơn nửa ngày mới tìm lại thanh âm của chính mình,“Tĩnh, Tĩnh thiếu gia là thần tiên sao?”
Lăng Nhược trấn định nói:“Là người, nhưng nếu là liên quan đến tiểu thư , thiếu gia so với thần tiên còn lợi hại hơn!”
Chỉ nói Tô Mạt trong lòng vui mừng, vốn nàng thích Tia chớp, Tia chớp cũng thích nàng, một người một ngựa thường sau lưung Tĩnh thiếu gia nói thầm thì gì đó.
Nàng bởi vì chỉ số thông minh siêu cao, cho nên đọc lướt qua bách khoa, rất nhiều tri thức vừa nhìn đã biết, suy một ra ba, thông hiểu đạo lí.
Là vì đi theo Tĩnh thiếu gia chuồn ra khỏi cung chơi, ở trên phố chợ xem diễn xiếc thú, chỉ huy đàn kiến đại chiến, xếp tháp rùa, hầu tử diễn kịch ...vân vân.
Tô Mạt phát hiện những nghệ nhân này, kỳ thật chính là hiện đại ‘ thuần thú sư’( huấn luyện thú), có thể đem bọn chúng huấn luyện đâu ra đó.
Nàng nhất thời tò mò, liền bỏ ra ít bạc đi thỉnh giáo, người ta thấy nàng là con nhà phú quý, nghĩ đến học bất quá chỉ vì ham vui, cũng sẽ không tranh cướp việc làm ăn với mình.
Vì thế đều không hề giữ lại cái gì nói hết cho nàng nghe.
Tô Mạt đương nhiên không phải cái loại chỉ hỏi cho biết qua loa đại khái, nàng sau khi nghe xong, có ghi lại, tìm hiểu một phen, tự mình học.
Bởi vì không phải muốn đi biểu diễn, cho nên nàng chỉ là muốn học tập kỹ xảo.
Hơn nữa muốn thật sự có thể đạt tới trình độ của một nghệ nhân, kia cũng thể một sớm một chiều, cần trải qua ngày tháng khổ luyện mới được.
Cho nên Tô Mạt chỉ là luyện tập kỹ năng.
Những con vật này, cũng cần loại có linh trí cao một chút, nàng mượn Tia chớp để thử.
Quả nhiên -- thử một lần xong, nàng rất vui mừng.
Vậy mà có thể giao tiếp được với Tia chớp, tuy rằng không thể tâm linh trực tiếp đối thoại. Nhưng nó có thể nghe hiểu ý tứ của nàng, sau đó làm ra hành động tương ứng.
Điều này sao có thể không làm cho nàng kích động chứ.
Cho nên, nàng vừa nhìn thấy Tia chớp liền thầm thầm thì thì, không nhìn thấy nó cũng thấy nhớ…
Thường xuyên qua lại, Tia chớp cùng nàng đã thành bạn tốt.
Tĩnh thiếu gia dùng tay đưa lên miệng huýt một tiếng, thả người dựng lên, dụng tuyệt đỉnh khinh công, toàn thân như mây, như gió bay đi.
Phía sau đi theo A Lí, Lăng Nhược vài cái trợn mắt há hốc mồm, bọn họ biết thiếu gia võ công trác tuyệt, ba năm đi qua, lại xuất thần nhập hóa.
Chính là...... Không nghĩ tới lợi hại như thế.
Kim Kết hơn nửa ngày mới tìm lại thanh âm của chính mình,“Tĩnh, Tĩnh thiếu gia là thần tiên sao?”
Lăng Nhược trấn định nói:“Là người, nhưng nếu là liên quan đến tiểu thư , thiếu gia so với thần tiên còn lợi hại hơn!”
Chỉ nói Tô Mạt trong lòng vui mừng, vốn nàng thích Tia chớp, Tia chớp cũng thích nàng, một người một ngựa thường sau lưung Tĩnh thiếu gia nói thầm thì gì đó.
Nàng bởi vì chỉ số thông minh siêu cao, cho nên đọc lướt qua bách khoa, rất nhiều tri thức vừa nhìn đã biết, suy một ra ba, thông hiểu đạo lí.
Là vì đi theo Tĩnh thiếu gia chuồn ra khỏi cung chơi, ở trên phố chợ xem diễn xiếc thú, chỉ huy đàn kiến đại chiến, xếp tháp rùa, hầu tử diễn kịch ...vân vân.
Tô Mạt phát hiện những nghệ nhân này, kỳ thật chính là hiện đại ‘ thuần thú sư’( huấn luyện thú), có thể đem bọn chúng huấn luyện đâu ra đó.
Nàng nhất thời tò mò, liền bỏ ra ít bạc đi thỉnh giáo, người ta thấy nàng là con nhà phú quý, nghĩ đến học bất quá chỉ vì ham vui, cũng sẽ không tranh cướp việc làm ăn với mình.
Vì thế đều không hề giữ lại cái gì nói hết cho nàng nghe.
Tô Mạt đương nhiên không phải cái loại chỉ hỏi cho biết qua loa đại khái, nàng sau khi nghe xong, có ghi lại, tìm hiểu một phen, tự mình học.
Bởi vì không phải muốn đi biểu diễn, cho nên nàng chỉ là muốn học tập kỹ xảo.
Hơn nữa muốn thật sự có thể đạt tới trình độ của một nghệ nhân, kia cũng thể một sớm một chiều, cần trải qua ngày tháng khổ luyện mới được.
Cho nên Tô Mạt chỉ là luyện tập kỹ năng.
Những con vật này, cũng cần loại có linh trí cao một chút, nàng mượn Tia chớp để thử.
Quả nhiên -- thử một lần xong, nàng rất vui mừng.
Vậy mà có thể giao tiếp được với Tia chớp, tuy rằng không thể tâm linh trực tiếp đối thoại. Nhưng nó có thể nghe hiểu ý tứ của nàng, sau đó làm ra hành động tương ứng.
Điều này sao có thể không làm cho nàng kích động chứ.
Cho nên, nàng vừa nhìn thấy Tia chớp liền thầm thầm thì thì, không nhìn thấy nó cũng thấy nhớ…
Thường xuyên qua lại, Tia chớp cùng nàng đã thành bạn tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.