Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 2 - Chương 1022: Một lần vừa thấy tưởng rằng chung thân 03
Vệ Sơ Lãng
27/10/2014
Hoàng đế dẫn người đến Vạn xuân uyển đạp thanh , ý muốn quân thần đồng vui ,
cho phép mọi người ngang hàng giống như các bá tánh bình dân khác ,
không phân biệt nam nữ đều có thể ngồi chung một chỗ xem đấu cầu .
Thậm chí còn có thiếu niên nam nữ gặp mặt tán gẫu vài câu , nếu thấy hợp ý liền thông qua mama thưa với phụ mẫu , nếu gia thế thích hợp hai nhà có thể thương nghị việc hôn nhân.
Nhưng phần đông mọi người ai cũng thẹn thùng , lúc nói chuyện không dám nhìn thẳng vào đối phương ,chỉ chăm chăm nhìn xuống đất , ai gan lớn hơn một chút mới giả bộ làm rớt khăn tay hoặc hoa tay … các thứ .
Tô Mạt kéo tay tỷ tỷ , một đường trở về . Kim Kết thật ra lại nhặt được mấy vài cái khăn , có cái thêu hoa , có cái đề thi từ , cũng không biết là của ai , cũng có thể là do không ý hợp tâm đầu nên bị bỏ lại , hoặc do nam nhân nào đó đánh rơi chưa tìm được .
Tô Mạt liếc nàng , trách :“ Còn không mau ném xuống , ngươi nhặt , lỡ có ai đến tìm nếu không thấy được bảo họ phải làm sao đây ? ”
Kim Kết nói : “Tiểu thư , ở đây có tới ba bốn cái lận , chẳng lẽ người ta đều tới kiếm ? Nô tì thấy chắc là có người làm rớt , sau đó gió thổi tới đây .”
Đang nói thì có tiếng chân bước tới , thì ra là Tô Trì , các nha đầu bà tử vừa trông thấy vội vàng hành lễ .
Tô Trì thoạt nhìn không vui , mặt mày nghiêm trang lạnh lẽo , biểu tình tối tăm , Tô Mạt thấy thái độ hắn càng ngày càng giống thái tử , thật chủ nào tớ nấy .
Tô Mạt tưởng hắn đi theo thái tử để gặp cái gì An Bình công chúa ? Sao tự nhiên lại ở trong này?
Hành lễ xong , nàng kéo tỷ tỷ đi tiếp thì bị Tô Trì chặn lại .Hắn đưa cho đại tiểu thư một chiếc khăn tay , đại tiểu thư vừa cầm lên , Minh Nguyệt nãy giờ vẫn đi sau nàng ngạc nhiên : “Di , này không phải do tiểu thư lúc trước làm sao? Như thế nào ở chỗ đại thiếu gia ?”
Tô Trì hừ một tiếng , cũng không giải thích, lại trừng mắt nhìn Tô Mạt : “Không ngoan ngoãn ở bên người tổ mẫu ,tính đi loạn chỗ nào ?”
Đại tiểu thư vội nói :“Là muội mệt mỏi , muốn về nghỉ .”
Tô Trì ừ một tiếng , nhìn thấy Kim Kết đang cầm vài cái khăn cũng không them xen vào , nhấc chân bước đi .
Tô Trì vừa đi , vài người không hẹn mà cùng nhẹ nhàng thở ra , hắn gần đây càng phát ra khí lạnh , làm cho người không dễ chịu chút nào .
Các tiểu nha đầu dò đường quay về báo phía trước rất đông người , các nàng quyết định đi đổi hướng , từ Thiếu xuân viên bên cạnh sân huấn luyện đi vòng qua , nơi đó liễu xanh rợp bóng , trỗ từng chùm hoa rực hồng đung đưa theo gió , cũng có những loại hoa xuân sắc vàng rực rỡ .
“ Tốt! Đúng rồi !Đánh bên trái , bên trái !”
Một trận âm thanh vang lên , tiếng của những nam tử trẻ lanh lảnh lọt vào tai họ .
Thậm chí còn có thiếu niên nam nữ gặp mặt tán gẫu vài câu , nếu thấy hợp ý liền thông qua mama thưa với phụ mẫu , nếu gia thế thích hợp hai nhà có thể thương nghị việc hôn nhân.
Nhưng phần đông mọi người ai cũng thẹn thùng , lúc nói chuyện không dám nhìn thẳng vào đối phương ,chỉ chăm chăm nhìn xuống đất , ai gan lớn hơn một chút mới giả bộ làm rớt khăn tay hoặc hoa tay … các thứ .
Tô Mạt kéo tay tỷ tỷ , một đường trở về . Kim Kết thật ra lại nhặt được mấy vài cái khăn , có cái thêu hoa , có cái đề thi từ , cũng không biết là của ai , cũng có thể là do không ý hợp tâm đầu nên bị bỏ lại , hoặc do nam nhân nào đó đánh rơi chưa tìm được .
Tô Mạt liếc nàng , trách :“ Còn không mau ném xuống , ngươi nhặt , lỡ có ai đến tìm nếu không thấy được bảo họ phải làm sao đây ? ”
Kim Kết nói : “Tiểu thư , ở đây có tới ba bốn cái lận , chẳng lẽ người ta đều tới kiếm ? Nô tì thấy chắc là có người làm rớt , sau đó gió thổi tới đây .”
Đang nói thì có tiếng chân bước tới , thì ra là Tô Trì , các nha đầu bà tử vừa trông thấy vội vàng hành lễ .
Tô Trì thoạt nhìn không vui , mặt mày nghiêm trang lạnh lẽo , biểu tình tối tăm , Tô Mạt thấy thái độ hắn càng ngày càng giống thái tử , thật chủ nào tớ nấy .
Tô Mạt tưởng hắn đi theo thái tử để gặp cái gì An Bình công chúa ? Sao tự nhiên lại ở trong này?
Hành lễ xong , nàng kéo tỷ tỷ đi tiếp thì bị Tô Trì chặn lại .Hắn đưa cho đại tiểu thư một chiếc khăn tay , đại tiểu thư vừa cầm lên , Minh Nguyệt nãy giờ vẫn đi sau nàng ngạc nhiên : “Di , này không phải do tiểu thư lúc trước làm sao? Như thế nào ở chỗ đại thiếu gia ?”
Tô Trì hừ một tiếng , cũng không giải thích, lại trừng mắt nhìn Tô Mạt : “Không ngoan ngoãn ở bên người tổ mẫu ,tính đi loạn chỗ nào ?”
Đại tiểu thư vội nói :“Là muội mệt mỏi , muốn về nghỉ .”
Tô Trì ừ một tiếng , nhìn thấy Kim Kết đang cầm vài cái khăn cũng không them xen vào , nhấc chân bước đi .
Tô Trì vừa đi , vài người không hẹn mà cùng nhẹ nhàng thở ra , hắn gần đây càng phát ra khí lạnh , làm cho người không dễ chịu chút nào .
Các tiểu nha đầu dò đường quay về báo phía trước rất đông người , các nàng quyết định đi đổi hướng , từ Thiếu xuân viên bên cạnh sân huấn luyện đi vòng qua , nơi đó liễu xanh rợp bóng , trỗ từng chùm hoa rực hồng đung đưa theo gió , cũng có những loại hoa xuân sắc vàng rực rỡ .
“ Tốt! Đúng rồi !Đánh bên trái , bên trái !”
Một trận âm thanh vang lên , tiếng của những nam tử trẻ lanh lảnh lọt vào tai họ .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.