Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 2 - Chương 717: Một trận giao tranh lợi dụng & lợi dụng ngược 07
Vệ Sơ Lãng
25/10/2014
Hơn nữa đám người có mặt ở đây, cũng sẽ cảm thấy hắn cùng nàng có tư tình.
Hắn đương nhiên là không sợ .
Hắn trước nay luôn đàng hoàng.
Nhưng là hắn không thể không cố kỵ thanh danh tiểu thư cho Tô Mạt vì quá hai ba năm nữa nàng sẽ đến tuổi cập kê.
Cho nên hắn vẫn đứng ở phía sau hoàng quý phi, không nhúc nhích.
Lại càng sẽ không chủ động mở miệng nói giúp nàng.
Cũng may Hoàng Phủ Giới còn nhỏ.
Hoàng Phủ Giác nhíu mi, thật sự là......
“Thất đệ, ngươi không biết tình huống, còn không mau trở về.”
Hoàng Phủ Giới thấy ánh mắt mọi người đều đang ngưng chú ở trên người hắn, trong lòng thấy kì quái.
Chẳng lẽ hắn đã làm sai cái gì , như thế nào mọi người đều dùng dạng ánh mắt như vậy nhìn hắn?
Hắn nhìn Tô Mạt liếc mắt một cái, nàng ngược lại vẫn y như cũ, ánh mắt trong suốt, hướng hắn cười cười,“Cám ơn ngươi, ta vô sự.”
Hoàng Phủ Giới nhẹ nhàng thở ra.
Tô Mạt đương nhiên sẽ không trách hắn, lúc này, ai nàng cũng không trách.
Nàng thầm nghĩ tập trung tinh lực vượt qua khốn cảnh trước mắt này, sau đó tìm ra cái tên độc thủ kia, lại đập cái âm mưu của tên đó.
Đại tiểu thư vẫn đứng ở bên cạnh nàng, vừa muốn tiến lên nói cái gì, Vương phu nhân mạnh đem nàng kéo ra sau.
Vương phu nhân gắt gao nắm chặt tay nàng, phẫn nộ nhìn nàng.
Lúc đó, ở trong hoàng cung, trước mặt hoàng quý phi cùng chúng hoàng tử.
Các nàng không thể tranh chấp, nếu không chính là đại bất kính đối với hoàng gia.
Cả nhà mọi người cũng bị liên lụy theo.
Đại tiểu thư hiểu được, nhưng cũng phẫn nộ đến cực điểm, hận cực kỳ Vương phu nhân sao có thể như vậy.
Người này làm sao có thể là mẹ ruột của nàng?
Nàng bi phẫn quay đầu, lại tránh không thoát được bàn tay đang bi cầm giữ.
Đụng phải một đôi mắt ủ dột, hắn tựa hồ luôn luôn nhìn nàng, trong nháy mắt chạm phải ánh mắt của nàng, cặp mắt kia như sáng rực lên.
Bên trong quang mang ôn nhu trong suốt, không hề tối tăm.
Hắn cười với nàng.
Hai má Đại tiểu thư nóng lên, vội cúi đầu.
Dùng sức rút tay mình về.
Tiểu muội như vậy thông minh, nhất định sẽ vô sự.
Thật sự không tránh được, nàng sẽ cùng tiểu muội, có nạn cùng chịu.
Hoàng quý phi đem hết thảy mọi chuyện thu vào đáy mắt, mỉm cười, nhìn như có vẻ qua quýt nhưng thực tế uy nghiêm trừng mắt nhìn thập tam công chúa và Hoàng Phủ Giới trừng mắt một cái.
Hắn đương nhiên là không sợ .
Hắn trước nay luôn đàng hoàng.
Nhưng là hắn không thể không cố kỵ thanh danh tiểu thư cho Tô Mạt vì quá hai ba năm nữa nàng sẽ đến tuổi cập kê.
Cho nên hắn vẫn đứng ở phía sau hoàng quý phi, không nhúc nhích.
Lại càng sẽ không chủ động mở miệng nói giúp nàng.
Cũng may Hoàng Phủ Giới còn nhỏ.
Hoàng Phủ Giác nhíu mi, thật sự là......
“Thất đệ, ngươi không biết tình huống, còn không mau trở về.”
Hoàng Phủ Giới thấy ánh mắt mọi người đều đang ngưng chú ở trên người hắn, trong lòng thấy kì quái.
Chẳng lẽ hắn đã làm sai cái gì , như thế nào mọi người đều dùng dạng ánh mắt như vậy nhìn hắn?
Hắn nhìn Tô Mạt liếc mắt một cái, nàng ngược lại vẫn y như cũ, ánh mắt trong suốt, hướng hắn cười cười,“Cám ơn ngươi, ta vô sự.”
Hoàng Phủ Giới nhẹ nhàng thở ra.
Tô Mạt đương nhiên sẽ không trách hắn, lúc này, ai nàng cũng không trách.
Nàng thầm nghĩ tập trung tinh lực vượt qua khốn cảnh trước mắt này, sau đó tìm ra cái tên độc thủ kia, lại đập cái âm mưu của tên đó.
Đại tiểu thư vẫn đứng ở bên cạnh nàng, vừa muốn tiến lên nói cái gì, Vương phu nhân mạnh đem nàng kéo ra sau.
Vương phu nhân gắt gao nắm chặt tay nàng, phẫn nộ nhìn nàng.
Lúc đó, ở trong hoàng cung, trước mặt hoàng quý phi cùng chúng hoàng tử.
Các nàng không thể tranh chấp, nếu không chính là đại bất kính đối với hoàng gia.
Cả nhà mọi người cũng bị liên lụy theo.
Đại tiểu thư hiểu được, nhưng cũng phẫn nộ đến cực điểm, hận cực kỳ Vương phu nhân sao có thể như vậy.
Người này làm sao có thể là mẹ ruột của nàng?
Nàng bi phẫn quay đầu, lại tránh không thoát được bàn tay đang bi cầm giữ.
Đụng phải một đôi mắt ủ dột, hắn tựa hồ luôn luôn nhìn nàng, trong nháy mắt chạm phải ánh mắt của nàng, cặp mắt kia như sáng rực lên.
Bên trong quang mang ôn nhu trong suốt, không hề tối tăm.
Hắn cười với nàng.
Hai má Đại tiểu thư nóng lên, vội cúi đầu.
Dùng sức rút tay mình về.
Tiểu muội như vậy thông minh, nhất định sẽ vô sự.
Thật sự không tránh được, nàng sẽ cùng tiểu muội, có nạn cùng chịu.
Hoàng quý phi đem hết thảy mọi chuyện thu vào đáy mắt, mỉm cười, nhìn như có vẻ qua quýt nhưng thực tế uy nghiêm trừng mắt nhìn thập tam công chúa và Hoàng Phủ Giới trừng mắt một cái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.