Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 1 - Chương 414: Nàng vẫn khiến người ta kinh ngạc liên tục như vậy 01
Vệ Sơ Lãng
24/10/2014
Hoàng Phủ Giới lập tức quay đầu nhìn nàng,“Ta muốn là người đầu tiên đọc.”
Cũng không biết biết là sẽ phải đọc thuộc cái gì đã giơ tay lên, thật sự là kẻ nóng nảy.
Nàng đi vào ngồi ngay ngắn ở chỗ của mình, Kim Kết giúp nàng dọn ra sách và dụng cụ, tiểu cung nữ cũng giúp đại tiểu thư chuẩn bị cho xong .
Tô Mạt bởi vì hoàng đế đặc ban thưởng, chấp thuận cho dẫn theo tiểu nha đầu bên người theo.
Cũng là trường hợp đầu tiên được hưởng đặc thù này.
Tô Mạt nhìn về phía Kim Kết,“Đừng lười biếng, ngươi tới không phải để hầu hạ ta, đọc sách mau.”
Kim Kết gật gật đầu,“Vâng thưa tiểu thư.”
Thời điểm Hoàng Phủ Cẩn đi vào, mọi người đều tự động tránh đường, tuy rằng trên đỉnh đầu hắn cũng có vầng hào quang chói lóa, nhưng lại là màu đen, lạnh như băng , không có vài người dám tới gần.
Đối với chuyện hắn giúp Tô Mạt chuyện, cũng chỉ có cực ít người biết được, đại đa số là không biết.
Dù sao cho dù Tĩnh thiếu gia là Hoàng Phủ Cẩn, cũng không có vài người dám tin.
Tướng mạo có thể phụ họa thêm, nhưng khí chất cũng không thể nào phục chế.
Nhất là Hoàng Phủ Cẩn như vậy, khắp người lạnh lẽo, hai mắt sắc như dao.
Lúc hắn đi đến bên người Tô Mạt, ống tay áo nhẹ nhàng phất lên một cái, để một cái bịch trên bàn của nàng.
Tô Mạt vội đè lại, là một cái hầu bao ( túi tiền) màu lam nhạt thêu một chút hoa văn đơn giản, nàng thật cẩn thận mở ra, ý!
Bên trong lại là mấy cục đá!
Đại tiểu thư ở một bên nhìn thấy, nghĩ Tĩnh thiếu gia tặng, đương nhiên là đồ vô cùng tốt vô cùng tốt , nói không chừng chính là mỏ vàng thạch đó.
Nàng lặng lẽ hỏi Tô Mạt,“Cái gì vậy?”
Tô Mạt thuận miệng đáp:“Cục đá a.”
Đại tiểu thư ngớ ra một chút, Tĩnh thiếu gia sẽ tặng cho muội muội vài cục đá sao, đơn giản chỉ là cục đá?
Tuy rằng rất là kinh ngạc, nàng cũng không có dũng khí quay đầu nhìn một cái về hướng Hoàng Phủ Cẩn để biểu đạt nghi hoặc của chính mình, quay đầu thấy Tô Mạt đang úp mặt lên bàn vẻ mặt hưng phấn nghiên cứu vài cái cục đá kia, đại tiểu thư càng không hiểu nổi Mạt Mạt nữa.
Tô Mạt đi học không cần đọc sách, có thể làm chuyện mình thích, điều này đã được Triệu học sỹ đích thân cho phép.
Hiện tại càng thêm không có ai dị nghị, dị nghị cũng vô dụng.
Cũng không biết biết là sẽ phải đọc thuộc cái gì đã giơ tay lên, thật sự là kẻ nóng nảy.
Nàng đi vào ngồi ngay ngắn ở chỗ của mình, Kim Kết giúp nàng dọn ra sách và dụng cụ, tiểu cung nữ cũng giúp đại tiểu thư chuẩn bị cho xong .
Tô Mạt bởi vì hoàng đế đặc ban thưởng, chấp thuận cho dẫn theo tiểu nha đầu bên người theo.
Cũng là trường hợp đầu tiên được hưởng đặc thù này.
Tô Mạt nhìn về phía Kim Kết,“Đừng lười biếng, ngươi tới không phải để hầu hạ ta, đọc sách mau.”
Kim Kết gật gật đầu,“Vâng thưa tiểu thư.”
Thời điểm Hoàng Phủ Cẩn đi vào, mọi người đều tự động tránh đường, tuy rằng trên đỉnh đầu hắn cũng có vầng hào quang chói lóa, nhưng lại là màu đen, lạnh như băng , không có vài người dám tới gần.
Đối với chuyện hắn giúp Tô Mạt chuyện, cũng chỉ có cực ít người biết được, đại đa số là không biết.
Dù sao cho dù Tĩnh thiếu gia là Hoàng Phủ Cẩn, cũng không có vài người dám tin.
Tướng mạo có thể phụ họa thêm, nhưng khí chất cũng không thể nào phục chế.
Nhất là Hoàng Phủ Cẩn như vậy, khắp người lạnh lẽo, hai mắt sắc như dao.
Lúc hắn đi đến bên người Tô Mạt, ống tay áo nhẹ nhàng phất lên một cái, để một cái bịch trên bàn của nàng.
Tô Mạt vội đè lại, là một cái hầu bao ( túi tiền) màu lam nhạt thêu một chút hoa văn đơn giản, nàng thật cẩn thận mở ra, ý!
Bên trong lại là mấy cục đá!
Đại tiểu thư ở một bên nhìn thấy, nghĩ Tĩnh thiếu gia tặng, đương nhiên là đồ vô cùng tốt vô cùng tốt , nói không chừng chính là mỏ vàng thạch đó.
Nàng lặng lẽ hỏi Tô Mạt,“Cái gì vậy?”
Tô Mạt thuận miệng đáp:“Cục đá a.”
Đại tiểu thư ngớ ra một chút, Tĩnh thiếu gia sẽ tặng cho muội muội vài cục đá sao, đơn giản chỉ là cục đá?
Tuy rằng rất là kinh ngạc, nàng cũng không có dũng khí quay đầu nhìn một cái về hướng Hoàng Phủ Cẩn để biểu đạt nghi hoặc của chính mình, quay đầu thấy Tô Mạt đang úp mặt lên bàn vẻ mặt hưng phấn nghiên cứu vài cái cục đá kia, đại tiểu thư càng không hiểu nổi Mạt Mạt nữa.
Tô Mạt đi học không cần đọc sách, có thể làm chuyện mình thích, điều này đã được Triệu học sỹ đích thân cho phép.
Hiện tại càng thêm không có ai dị nghị, dị nghị cũng vô dụng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.