Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 2 - Chương 1001: Ngươi, ngươi, ngươi rất ngoan !01
Vệ Sơ Lãng
27/10/2014
Tô Mạt cảm giác hắn ôm mình hơi nhanh , vội né ra , tự mình đứng dậy : “ Ngũ Ca, chúng ta đi ra ngoài nói đi .”
Bên trong quá tối.
Hoàng Phủ Giác ừ một tiếng, cẩn thận nghe ngóng , trong điện hẳn là còn có người, bởi vì có tiếng hít thở rất nhỏ, tuy nhẹ nhưng hắn vẫn có thể nghe được .
Hắn cầm tay nàng , Tô Mạt ngẩn ra , hắn không cho phép nàng cự tuyệt , dẫn nàng ra ngoài . Đến cửa , Hoàng Phủ Giác để nàng đi trước , còn mình dừng lại , quay đầu nhìn thoáng qua , sau khi xác định mới chậm rãi ra khỏi cửa .
Chuyến đi Vạn Xuân uyển lần này không đơn giản chỉ là thưởng thức hội đạp thanh bình thường như vậy .
Lưu Ngọc thấy bọn họ đi ra, cung kính nói :“ Ngũ điện hạ, bệ hạ cùng Lương phi nương nương còn đang chờ ngài .”
Hoàng Phủ Giác lên tiếng,“Đa tạ Lưu công công.”
Đa tạ vì Lưu Ngọc đã không tiếng động nhắc nhở hắn , thái tử đem Tô Mạt kéo vào điện thờ phụ phía đông .
Tuy rằng bọn họ gì cũng chưa nói, Tô Mạt vẫn là đoán được, nàng cũng không nhiều lời, chỉ cùng Lưu công công nói cám ơn , sau đó bước nhanh rời đi.
Ngoài thái tử ra, ở trong này , cũng không ai dám tập kích nàng.
Vừa rồi nếu hắn đã buông nàng ra , tạm thời cũng sẽ không phát sinh thêm gì nữa .
Về sau hắn cũng sẽ không còn cơ hội!
Tô Mạt âm thầm thề , đáy mắt lạnh như băng .
Nàng đi ra nội điện , Kim Kết cùng vài cung nữ thái giám ở bên ngoài sốt ruột chờ nàng : “Tiểu thư, người ra rồi .”
Tô Mạt cũng nhẹ nhàng thở ra, cầm tay nàng , Kim Kết lập tức cảm giác không thích hợp, lòng bàn tay tiểu thư ướt sũng , đây là việc chưa bao giờ xảy ra .
“Tiểu thư , đã xảy ra chuyện gì ?”
Tô Mạt cười cười,“Không ! ”
Nếu không phải hoàng đế đang ở bên ngoài , vì sự an toàn cho hoàng thượng , đến các đại thần cũng không được phép mang theo tùy tùng , nàng làm sao phải một mình vào đó .
Mọi người sắp xếp cho Tô Mạt ở nơi dành cho nữ quan trong cung , do Tiền cô cô đứng đầu , Tô Mạt ở chung một khu nội viện cùng nàng ta, nhưng mỗi người một điện khác nhau .
Bên ngoài mỗi tòa xuân uyển đều có binh lính không ngừng tuần tra , trước cửa có bốn người đứng gác.
Tô Mạt theo chân bọn họ đi vào , đột nhiên , một bóng người vọt ra , Tô Mạt không chút nghĩ ngợi theo bản năng tung ra một quyền .
Trải qua sự kiện thái tử , nàng hiện tại rất khẩn trương , ra tay không chút lưu tình vừa mau vừa ngoan.
Người tới không có được thân thủ tốt như thái tử , hơn nữa chỉ muốn hù dọa nàng , căn bản không hề có phòng bị.
Bên trong quá tối.
Hoàng Phủ Giác ừ một tiếng, cẩn thận nghe ngóng , trong điện hẳn là còn có người, bởi vì có tiếng hít thở rất nhỏ, tuy nhẹ nhưng hắn vẫn có thể nghe được .
Hắn cầm tay nàng , Tô Mạt ngẩn ra , hắn không cho phép nàng cự tuyệt , dẫn nàng ra ngoài . Đến cửa , Hoàng Phủ Giác để nàng đi trước , còn mình dừng lại , quay đầu nhìn thoáng qua , sau khi xác định mới chậm rãi ra khỏi cửa .
Chuyến đi Vạn Xuân uyển lần này không đơn giản chỉ là thưởng thức hội đạp thanh bình thường như vậy .
Lưu Ngọc thấy bọn họ đi ra, cung kính nói :“ Ngũ điện hạ, bệ hạ cùng Lương phi nương nương còn đang chờ ngài .”
Hoàng Phủ Giác lên tiếng,“Đa tạ Lưu công công.”
Đa tạ vì Lưu Ngọc đã không tiếng động nhắc nhở hắn , thái tử đem Tô Mạt kéo vào điện thờ phụ phía đông .
Tuy rằng bọn họ gì cũng chưa nói, Tô Mạt vẫn là đoán được, nàng cũng không nhiều lời, chỉ cùng Lưu công công nói cám ơn , sau đó bước nhanh rời đi.
Ngoài thái tử ra, ở trong này , cũng không ai dám tập kích nàng.
Vừa rồi nếu hắn đã buông nàng ra , tạm thời cũng sẽ không phát sinh thêm gì nữa .
Về sau hắn cũng sẽ không còn cơ hội!
Tô Mạt âm thầm thề , đáy mắt lạnh như băng .
Nàng đi ra nội điện , Kim Kết cùng vài cung nữ thái giám ở bên ngoài sốt ruột chờ nàng : “Tiểu thư, người ra rồi .”
Tô Mạt cũng nhẹ nhàng thở ra, cầm tay nàng , Kim Kết lập tức cảm giác không thích hợp, lòng bàn tay tiểu thư ướt sũng , đây là việc chưa bao giờ xảy ra .
“Tiểu thư , đã xảy ra chuyện gì ?”
Tô Mạt cười cười,“Không ! ”
Nếu không phải hoàng đế đang ở bên ngoài , vì sự an toàn cho hoàng thượng , đến các đại thần cũng không được phép mang theo tùy tùng , nàng làm sao phải một mình vào đó .
Mọi người sắp xếp cho Tô Mạt ở nơi dành cho nữ quan trong cung , do Tiền cô cô đứng đầu , Tô Mạt ở chung một khu nội viện cùng nàng ta, nhưng mỗi người một điện khác nhau .
Bên ngoài mỗi tòa xuân uyển đều có binh lính không ngừng tuần tra , trước cửa có bốn người đứng gác.
Tô Mạt theo chân bọn họ đi vào , đột nhiên , một bóng người vọt ra , Tô Mạt không chút nghĩ ngợi theo bản năng tung ra một quyền .
Trải qua sự kiện thái tử , nàng hiện tại rất khẩn trương , ra tay không chút lưu tình vừa mau vừa ngoan.
Người tới không có được thân thủ tốt như thái tử , hơn nữa chỉ muốn hù dọa nàng , căn bản không hề có phòng bị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.