Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 2 - Chương 963: Nhìn gười không thể nhìn tướng mạo 01
Vệ Sơ Lãng
27/10/2014
Bởi vì bệ hạ lần đầu
tiên dẫn theo nhiều người như vậy đi Vạn Xuân Uyển đạp thanh, cho nên
các nam nhân trong gia tộc cũng tiêu tốn ít bạc nhất định cho nữ gia
quyến, hơn nữa các nàng còn tiền riêng, cho dù là ngày thường người phu
nhân keo kiệt nhất, cũng sẽ tiêu khá nhiều tiền để mua hộp son hoặc một
hộp phấn, ít nhất thì cũng phải mua hộp kem bôi dưỡng da hoặc là dầu bôi tóc.
Tô Mạt âm thầm đảo qua đảo lại, phát hiện các phu nhân này người người khí chất nhàn nhã, thần sắc nội liễm, không có bộ dáng vênh mặt hất hàm sai khiến, đoan trang giống hệt như từ trong tranh bước ra.
Chỉ khi nhìn thấy món hàng ưng ý hai mắt mới tỏa sáng, gót sen tăng tốc, lấy tư thái tao nhã lại cực nhanh lập tức chộp món đồ đó ở trong tay, không bao giờ buông ra.
Đương nhiên cũng có nhìn cái này cũng tốt, cái kia cũng tốt, luyến tiếc không buông tay, tiền lại không đủ, đứng ở nơi đó do dự một hồi.
Tô Mạt đồng cảm vô cùng, kiếp trước nàng cùng mẹ đi dạo phố, mặc dù mẹ có tiền, cũng sẽ không cho nàng tiêu bừa bãi, luôn hạn chế nàng mua đồ, phải lựa chọn lĩ càng mới mua, đụng tới đều là thứ mình thích, mỗi lần đều nói “Mẹ, con một năm nay chưa món nào hết.”
Mẹ sẽ thực khinh thường trả lời:“Tiểu nha đầu, lời này con đều nói từ nhỏ đến lớn, vô dụng!”
Tô Mạt mỉm cười, đi đến vị phu nhân trước mặt kia, thấp giọng nói:“Trần phu nhân, ngươi làn da nhẵn mịn, tư chất không tệ, sợi tóc đen nhánh, chỉ là sắc mặt có hơi chút tối, hãy chọn loại phấn Hương Như Vân kia, sau đó lại phối hợp với một loại son khác. Giá cả so với cái này thấp hơn nhiều, hiệu quả cũng không kém hơn là bao.”
Vị Trần phu nhân kia đương nhiên biết thứ này vì sao đắt, ngoại trừ là thứ đồ tốt, còn bởi vì có số lượng ít, là tượng trưng cho sự hư vinh và phú quý.
Thân phận mình, có một loại thôi cũng đủ để đem ra ganh đua so sánh với mọi người, chỉ là thật sự quá thích những món này.
Hộp son này bên trong làm thành bột bôi, mà không phải loại giấy bên ngoài thi trường bán, màu đỏ đậm rực rỡ, lại có vẻ trong sáng đáng yêu.
Còn có cái hộp này nữa, là dùng loại tương tự như ngọc, cũng tương tự như loại ngọc lưu ly thủy tinh làm thành lớp đánh bóng bên ngoài, bên trong có hoa văn, tinh xảo làm cho người ta thốt lên kinh ngạc.
Cầm ở trong tay, dù thế nào cũng không nỡ buông xuống.
Cuối cùng nàng ấy soi vào chiếc gương thủy ngân để bên cạnh, quả nhiên như như lời Tô Mạt đã nói.
Nàng ấy cắn môi, liền buông hộp son cùng loại kem bôi mặt kia xuống, hướng Tô Mạt mỉm cười,“Ngươi là......?”
Tô Mạt âm thầm đảo qua đảo lại, phát hiện các phu nhân này người người khí chất nhàn nhã, thần sắc nội liễm, không có bộ dáng vênh mặt hất hàm sai khiến, đoan trang giống hệt như từ trong tranh bước ra.
Chỉ khi nhìn thấy món hàng ưng ý hai mắt mới tỏa sáng, gót sen tăng tốc, lấy tư thái tao nhã lại cực nhanh lập tức chộp món đồ đó ở trong tay, không bao giờ buông ra.
Đương nhiên cũng có nhìn cái này cũng tốt, cái kia cũng tốt, luyến tiếc không buông tay, tiền lại không đủ, đứng ở nơi đó do dự một hồi.
Tô Mạt đồng cảm vô cùng, kiếp trước nàng cùng mẹ đi dạo phố, mặc dù mẹ có tiền, cũng sẽ không cho nàng tiêu bừa bãi, luôn hạn chế nàng mua đồ, phải lựa chọn lĩ càng mới mua, đụng tới đều là thứ mình thích, mỗi lần đều nói “Mẹ, con một năm nay chưa món nào hết.”
Mẹ sẽ thực khinh thường trả lời:“Tiểu nha đầu, lời này con đều nói từ nhỏ đến lớn, vô dụng!”
Tô Mạt mỉm cười, đi đến vị phu nhân trước mặt kia, thấp giọng nói:“Trần phu nhân, ngươi làn da nhẵn mịn, tư chất không tệ, sợi tóc đen nhánh, chỉ là sắc mặt có hơi chút tối, hãy chọn loại phấn Hương Như Vân kia, sau đó lại phối hợp với một loại son khác. Giá cả so với cái này thấp hơn nhiều, hiệu quả cũng không kém hơn là bao.”
Vị Trần phu nhân kia đương nhiên biết thứ này vì sao đắt, ngoại trừ là thứ đồ tốt, còn bởi vì có số lượng ít, là tượng trưng cho sự hư vinh và phú quý.
Thân phận mình, có một loại thôi cũng đủ để đem ra ganh đua so sánh với mọi người, chỉ là thật sự quá thích những món này.
Hộp son này bên trong làm thành bột bôi, mà không phải loại giấy bên ngoài thi trường bán, màu đỏ đậm rực rỡ, lại có vẻ trong sáng đáng yêu.
Còn có cái hộp này nữa, là dùng loại tương tự như ngọc, cũng tương tự như loại ngọc lưu ly thủy tinh làm thành lớp đánh bóng bên ngoài, bên trong có hoa văn, tinh xảo làm cho người ta thốt lên kinh ngạc.
Cầm ở trong tay, dù thế nào cũng không nỡ buông xuống.
Cuối cùng nàng ấy soi vào chiếc gương thủy ngân để bên cạnh, quả nhiên như như lời Tô Mạt đã nói.
Nàng ấy cắn môi, liền buông hộp son cùng loại kem bôi mặt kia xuống, hướng Tô Mạt mỉm cười,“Ngươi là......?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.