Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 2 - Chương 1110: Tâm động tức thương -- tác dụng phụ của tình yêu
Vệ Sơ Lãng
27/10/2014
Lúc đó Tả phu nhân
cùng các phu nhân khác đã về hết, nàng đi ngang qua cửa sổ thấy lão phu
nhân đang vui vẻ nói chuyện cùng Trương mụ mụ và Xuân Thủy.
Từ sau khi chân Xuân Thủy bị thương, chưa bao giờ lão phu nhân cười vui như vậy nữa. Tuy chân nàng ấy không sao nhưng vết thương hơi nặng, đến giờ vẫn phải nằm trên giường.
Tô Mạt nghe được lão phu nhân nói với Trương mụ mụ, Tần gia công tử nhân phẩm tốt, chỉ cần vết thương hồi phục sẽ không có gì trở ngại, còn nói phải lo chuẩn bị cho hôn lễ của Tô Trì cùng An Bình công chúa, còn nói phải chuẩn bị lễ vật mừng thái tử đại hôn.
Tuy hoàng đế chưa công bố với thiên hạ hôn nhân của Tả tiểu thư cùng thái tử nhưng một khi tin này ban xuống sẽ rất nhanh, nếu không chuẩn bị từ bây giờ e rằng không kịp.
Dù sao thái tử cũng không còn nhỏ, nếu không phải hoàng đế còn đang tại vị, chỉ sợ hắn đã cưới lâu rồi.
Hoàng Phủ Cẩn mặc trường bào màu đen chỉ vàng thêu Vân Long ôm sát người, búi tóc gắn kim quan, ngọc bội lãnh nghệt bên hông nhẹ nhàng lắc lư, cả người toát ra khí thế cao quý nhưng lạnh lùng, tư thế làm cho người ta ngưỡng mộ.
Vừa nhìn thấy nàng, hắn nở nụ cười, dang hai tay. Tô Mạt vội nhào qua.
Hoàng Phủ Cẩn tiếp được nàng, dịu dàng nói: “Lúc nanfxy nàng chạy đi đâu? Ta tìm nhưng không gặp.”
Tô Mạt chu miệng, sắc mặt buồn bã.
Thấy nàng không vui, Hoàng Phủ Cẩn cũng không dễ chịu, liền nắm tay nàng dẫn qua cửa tròn vào hoa viên nhỏ. Những cây anh đào nở hoa rực rỡ, mỗi khi gió thổi từng trận mưa hoa rơi lả tả mang theo sắc hồng phủ đầy vai hai người.
“Mạt nhi, chuyện gì ?”
Hoàng Phủ Cẩn im lặng nhìn nàng, nếu nàng có thể giải quyết được, hắn tuyệt đối không nhúng tay nhưng nếu nàng không giải quyết được hắn sẽ giải quyết giúp nàng dù bất cứ giá nào.
Tô Mạt mím môi, nhíu mày nói:“Thái tử......”
“Hắn làm gì?” Âm thanh Hoàng Phủ Cẩn trở nên lạnh lẽo.
Tô Mạt vội nói:“Không phải ta, là tỷ tỷ. Hắn rõ ràng sắp thành thân cùng Tả tiểu thư, lại còn trêu chọc tỷ ấy.”
Hoàng Phủ Cẩn nhíu mày: “Thái độ tỷ tỷ muội thế nào?”
Tô Mạt lắc đầu: “Ta thấy nàng rất đau lòng.”
Mặc kệ tỷ tỷ có thái độ gì, nàng đau đến quyết định cắt đứt là không đơn giản. Cái đau này không dễ chịu nhưng cũng may nó vẫn nhanh khỏi. Nếu tỷ ấy cứ dây dưa mãi khẳng định còn đau dài dài, hơn nữa là vĩnh viễn ngược luyến.
Từ sau khi chân Xuân Thủy bị thương, chưa bao giờ lão phu nhân cười vui như vậy nữa. Tuy chân nàng ấy không sao nhưng vết thương hơi nặng, đến giờ vẫn phải nằm trên giường.
Tô Mạt nghe được lão phu nhân nói với Trương mụ mụ, Tần gia công tử nhân phẩm tốt, chỉ cần vết thương hồi phục sẽ không có gì trở ngại, còn nói phải lo chuẩn bị cho hôn lễ của Tô Trì cùng An Bình công chúa, còn nói phải chuẩn bị lễ vật mừng thái tử đại hôn.
Tuy hoàng đế chưa công bố với thiên hạ hôn nhân của Tả tiểu thư cùng thái tử nhưng một khi tin này ban xuống sẽ rất nhanh, nếu không chuẩn bị từ bây giờ e rằng không kịp.
Dù sao thái tử cũng không còn nhỏ, nếu không phải hoàng đế còn đang tại vị, chỉ sợ hắn đã cưới lâu rồi.
Hoàng Phủ Cẩn mặc trường bào màu đen chỉ vàng thêu Vân Long ôm sát người, búi tóc gắn kim quan, ngọc bội lãnh nghệt bên hông nhẹ nhàng lắc lư, cả người toát ra khí thế cao quý nhưng lạnh lùng, tư thế làm cho người ta ngưỡng mộ.
Vừa nhìn thấy nàng, hắn nở nụ cười, dang hai tay. Tô Mạt vội nhào qua.
Hoàng Phủ Cẩn tiếp được nàng, dịu dàng nói: “Lúc nanfxy nàng chạy đi đâu? Ta tìm nhưng không gặp.”
Tô Mạt chu miệng, sắc mặt buồn bã.
Thấy nàng không vui, Hoàng Phủ Cẩn cũng không dễ chịu, liền nắm tay nàng dẫn qua cửa tròn vào hoa viên nhỏ. Những cây anh đào nở hoa rực rỡ, mỗi khi gió thổi từng trận mưa hoa rơi lả tả mang theo sắc hồng phủ đầy vai hai người.
“Mạt nhi, chuyện gì ?”
Hoàng Phủ Cẩn im lặng nhìn nàng, nếu nàng có thể giải quyết được, hắn tuyệt đối không nhúng tay nhưng nếu nàng không giải quyết được hắn sẽ giải quyết giúp nàng dù bất cứ giá nào.
Tô Mạt mím môi, nhíu mày nói:“Thái tử......”
“Hắn làm gì?” Âm thanh Hoàng Phủ Cẩn trở nên lạnh lẽo.
Tô Mạt vội nói:“Không phải ta, là tỷ tỷ. Hắn rõ ràng sắp thành thân cùng Tả tiểu thư, lại còn trêu chọc tỷ ấy.”
Hoàng Phủ Cẩn nhíu mày: “Thái độ tỷ tỷ muội thế nào?”
Tô Mạt lắc đầu: “Ta thấy nàng rất đau lòng.”
Mặc kệ tỷ tỷ có thái độ gì, nàng đau đến quyết định cắt đứt là không đơn giản. Cái đau này không dễ chịu nhưng cũng may nó vẫn nhanh khỏi. Nếu tỷ ấy cứ dây dưa mãi khẳng định còn đau dài dài, hơn nữa là vĩnh viễn ngược luyến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.