Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 2 - Chương 1373: Tết Trung Nguyên, đêm câu hồn 05
Vệ Sơ Lãng
27/10/2014
Hoàng Phủ Giới vọt tới trước mặt Tô Mạt : “Tô Mạt, mấy ngày nay ngươi không tiến cung, cũng
không tặng lễ cho ta, ngươi càng ngày càng không quy củ .”
Tô Mạt cười khẽ cười cười, quay đầu nhìn Hoàng Oanh liếc, Hoàng Oanh lập tức lấy ra một dây chuỗi ngọc được đánh tinh xảo, quơ quơ.
Hoàng Phủ Giới nhìn thấy chuỗi ngọc đáng yêu, đúng thứ mình thích, lao qua giật lấy.
Tô Mạt chặn lại : “Của ngươi đâu?”
Mặt Hoàng Phủ Giới đỏ bừng, ấp úng, hắn làm sao có lễ vật, thứ gì cũng do phụ hoàng mẫu phi thưởng, trong cung định chế, chính hắn cũng không lạ, Tô Mạt chắc càng không thèm.
Hơn nữa, còn có nhị ca. Trong cung có thứ gì, Tô Mạt sao không có cho được.
Hắn còn cho nữa thì có ý tứ gì ? Để nàng cười thì có.
Hoàng Phủ Giới bĩu môi, mở tròn mắt, long lanh nhìn nàng.
Hoàng Phủ Cẩn, Hoàng Phủ Giác cùng Tô Việt đang nói chuyện, thấy thế, Hoàng Phủ Giác cười:“Mạt nhi, ta thay thất đệ tặng lễ vật, nàng đưa nó đi, nếu không nó nhắc tới mấy năm luôn đó. "
Hoàng Phủ Giới mặt càng đỏ hơn.
Lúc này Tô Hinh Nhi cười nói:“Thất điện hạ, nếu ngài giúp bọn ta lấy cái đèn lớn nhất kia tới, ta nói Mạt nhi tặng ngài.”
Hoàng Phủ Giới vừa nghe, quay đầu nhìn theo ngón tay Tô Hinh Nhi vừa chỉ. Quả nhiên là một chiếc đèn lớn, lớn đến mức khiến hắn bất ngờ, một bông sen lớn, bên trong chát sangs mấy mươi ngọn nến, trên cánh hoa có rất nhiều hoa văn tinh xảo, trôi bồng bềnh trên sông, đẹp không bút nào tả hết.
Hoàng Phủ Giới buồn bực nói:“Ngoài nhị ca, còn ai có khinh công bay qua đó nổi?”
Hắn đang lầu bầu thì Hoàng Phủ Cẩn quay qua, nhìn thấy chiếc đèn, mắt lại phiêu hướng về Tô Mạt, nàng cười: “Đẹp lắm đúng không. Nhưng muội không nhìn rõ, không biết trên đó viết gì. " Quá xa.
Hoàng Phủ Cẩn cầm tay nàng, đem nội lực đưa vào cơ thể nàng, nhẹ giọng nói:“Đem nội lực tập trung vào mắt.”
Tô Mạt lập tức nghe theo, ngưng mắt nhìn qua, dị thường rõ ràng, thậm chí -- có thể thấy rõ mặt chữ viết trên đó.
Chữ vừa đập vào mắt đã khiến nàng không nhịn được ngạc nhiên mà kêu lên, khiến Hoàng Phủ Cẩn chú ý:“Để ta qua lấy về. "
Không đợi Tô Mạt lên tiếng, hắn đã phi thân, hướng đèn hoa sen bay qua, mũi chân thỉnh thoảng đạp lên mặt nước, mượn lực phi hành.
Tô Mạt cười khẽ cười cười, quay đầu nhìn Hoàng Oanh liếc, Hoàng Oanh lập tức lấy ra một dây chuỗi ngọc được đánh tinh xảo, quơ quơ.
Hoàng Phủ Giới nhìn thấy chuỗi ngọc đáng yêu, đúng thứ mình thích, lao qua giật lấy.
Tô Mạt chặn lại : “Của ngươi đâu?”
Mặt Hoàng Phủ Giới đỏ bừng, ấp úng, hắn làm sao có lễ vật, thứ gì cũng do phụ hoàng mẫu phi thưởng, trong cung định chế, chính hắn cũng không lạ, Tô Mạt chắc càng không thèm.
Hơn nữa, còn có nhị ca. Trong cung có thứ gì, Tô Mạt sao không có cho được.
Hắn còn cho nữa thì có ý tứ gì ? Để nàng cười thì có.
Hoàng Phủ Giới bĩu môi, mở tròn mắt, long lanh nhìn nàng.
Hoàng Phủ Cẩn, Hoàng Phủ Giác cùng Tô Việt đang nói chuyện, thấy thế, Hoàng Phủ Giác cười:“Mạt nhi, ta thay thất đệ tặng lễ vật, nàng đưa nó đi, nếu không nó nhắc tới mấy năm luôn đó. "
Hoàng Phủ Giới mặt càng đỏ hơn.
Lúc này Tô Hinh Nhi cười nói:“Thất điện hạ, nếu ngài giúp bọn ta lấy cái đèn lớn nhất kia tới, ta nói Mạt nhi tặng ngài.”
Hoàng Phủ Giới vừa nghe, quay đầu nhìn theo ngón tay Tô Hinh Nhi vừa chỉ. Quả nhiên là một chiếc đèn lớn, lớn đến mức khiến hắn bất ngờ, một bông sen lớn, bên trong chát sangs mấy mươi ngọn nến, trên cánh hoa có rất nhiều hoa văn tinh xảo, trôi bồng bềnh trên sông, đẹp không bút nào tả hết.
Hoàng Phủ Giới buồn bực nói:“Ngoài nhị ca, còn ai có khinh công bay qua đó nổi?”
Hắn đang lầu bầu thì Hoàng Phủ Cẩn quay qua, nhìn thấy chiếc đèn, mắt lại phiêu hướng về Tô Mạt, nàng cười: “Đẹp lắm đúng không. Nhưng muội không nhìn rõ, không biết trên đó viết gì. " Quá xa.
Hoàng Phủ Cẩn cầm tay nàng, đem nội lực đưa vào cơ thể nàng, nhẹ giọng nói:“Đem nội lực tập trung vào mắt.”
Tô Mạt lập tức nghe theo, ngưng mắt nhìn qua, dị thường rõ ràng, thậm chí -- có thể thấy rõ mặt chữ viết trên đó.
Chữ vừa đập vào mắt đã khiến nàng không nhịn được ngạc nhiên mà kêu lên, khiến Hoàng Phủ Cẩn chú ý:“Để ta qua lấy về. "
Không đợi Tô Mạt lên tiếng, hắn đã phi thân, hướng đèn hoa sen bay qua, mũi chân thỉnh thoảng đạp lên mặt nước, mượn lực phi hành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.