Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 2 - Chương 1451: Thái tử đaị hôn, phong vân nổi dậy 06
Vệ Sơ Lãng
29/12/2014
Tô Mạt hừ một tiếng
nói: “Ta mới không rảnh để ý họ xuyên tạc gì, nhị ca, ngươi nhanh đi gọi Vương gia đến, nếu như gặp Lưu Niên hay A Lý thì bảo họ tới tìm ta.”
Mỗi hoàng tử đều có thể mang theo mấy tên thị vệ, còn những người khác thì không được mang theo hạ nhân đi cùng, đây là để cho dễ quản lý.
Cho nên Tô Mạt để cho Lưu Vân, Lưu Hỏa, A lý và Lan Nhược theo Hoàng Phủ Cẩn vào cung.
Rất nhanh Lan Nhược cùng A lý đi tới, họ giả vờ như không có việc gì đang cầm điểm tâm tới chỗ Tô Mạt.
Tô Mạt cầm lên một miếng điểm tâm, nhỏ giọng nói: “Chỉ sợ là sẽ có chuyện không ổn. Các người phân một người đi theo Thái tử, một người đi theo ta, nhị ca cùng lão gia, những người còn lại đi theo giúp Vương gia.”
Về phần Hoàng đế, nàng cũng không muốn chuyện lần trước lặp lại.
Tô Mạt cùng Lan Nhược làm bộ muốn xuất cung, liền ẩn nấp hành tung quay trở lại, từ xa nhìn Hoàng đế lẫn giữa đám người.
Hoàng đế hôm nay tinh thần khá tốt, tuy rằng hai má gầy yếu, nhưng sắc mặt hồng hào, có thể do có chuyện vui nên tinh thần thoải mái.
Tiền cô cô, mấy tên thị vệ cùng đại thái giám mới nhận chức đứng ở bên cạnh hầu hạ.
Tống Tương Ngữ cười cười nói nói, luôn mời mọi người uống rượu, Tả thượng thư không uống được nhiều, gương mặt già nua đỏ bừng, Tô quốc công vẻ mặt lạnh nhạt, sắc mặt vui mừng, nhưng sâu trong đôi mặt lại rất tỉnh táo.
Tô Mạt đoán chắc Nhị ca nhân lúc thay y phục đã nhắc phụ thân nên cẩn thận.
Không biết qua bao lâu, nàng thấy Hoàng Phủ Cẩn từ một bên đi tới chỗ nàng, đứng dưới ánh đèn, cả người lành lạnh, ánh mắt quét một vòng, liền dừng lại ở chỗ nàng.
Nàng khẽ giật giật khóe môi, hắn thật là lợi hại.
Tô Mạt hướng Lan Nhược dặn dò mấy câu, liền nhảy xuống, hướng chỗ Hoàng Phủ Cẩn đi tới.
Hoàng Phủ Cẩn cầm lấy tay nàng, kéo nàng sang một bên: “Mạt Nhi, theo như ngươi nói ta đã phái người đi thăm dò qua. Quả nhiên nơi này có giấu binh khí.”
Tô Mạt nhỏ giọng nói: “Chủ yếu chúng ta phải biết được ám hệu hành động và thời gian chúng hành động.”
Hoàng Phủ Cẩn nói: “ Người của chúng ta không đủ, thị vệ trong cung cũng không thể tin tưởng.”
Tô Mạt nói: “Nếu không thể bắt được họ, chi bằng ta liền phá hoại kế hoạch của họ, tìm hiểu nguồn gốc, tất nhiên cũng có thể tra được gì đó.”
Có thể đem vũ khí giấu ở Đông cung, trừ phi là người rất quen thuộc Đông cung, nếu không thì ai có thể làm được như vậy?
Đang thương lượng, đột nhiên trên đỉnh đầu vang len một tiếng “Phang”, pháo hoa được phóng lên.
Trong lúc nhất thời tiếng pháo vang lên khắp nơi.
Sau một lúc, lại nghe thấy tiếng vũ khí vang lên, tiếng kinh hô vang lên khắp nơi.
Mỗi hoàng tử đều có thể mang theo mấy tên thị vệ, còn những người khác thì không được mang theo hạ nhân đi cùng, đây là để cho dễ quản lý.
Cho nên Tô Mạt để cho Lưu Vân, Lưu Hỏa, A lý và Lan Nhược theo Hoàng Phủ Cẩn vào cung.
Rất nhanh Lan Nhược cùng A lý đi tới, họ giả vờ như không có việc gì đang cầm điểm tâm tới chỗ Tô Mạt.
Tô Mạt cầm lên một miếng điểm tâm, nhỏ giọng nói: “Chỉ sợ là sẽ có chuyện không ổn. Các người phân một người đi theo Thái tử, một người đi theo ta, nhị ca cùng lão gia, những người còn lại đi theo giúp Vương gia.”
Về phần Hoàng đế, nàng cũng không muốn chuyện lần trước lặp lại.
Tô Mạt cùng Lan Nhược làm bộ muốn xuất cung, liền ẩn nấp hành tung quay trở lại, từ xa nhìn Hoàng đế lẫn giữa đám người.
Hoàng đế hôm nay tinh thần khá tốt, tuy rằng hai má gầy yếu, nhưng sắc mặt hồng hào, có thể do có chuyện vui nên tinh thần thoải mái.
Tiền cô cô, mấy tên thị vệ cùng đại thái giám mới nhận chức đứng ở bên cạnh hầu hạ.
Tống Tương Ngữ cười cười nói nói, luôn mời mọi người uống rượu, Tả thượng thư không uống được nhiều, gương mặt già nua đỏ bừng, Tô quốc công vẻ mặt lạnh nhạt, sắc mặt vui mừng, nhưng sâu trong đôi mặt lại rất tỉnh táo.
Tô Mạt đoán chắc Nhị ca nhân lúc thay y phục đã nhắc phụ thân nên cẩn thận.
Không biết qua bao lâu, nàng thấy Hoàng Phủ Cẩn từ một bên đi tới chỗ nàng, đứng dưới ánh đèn, cả người lành lạnh, ánh mắt quét một vòng, liền dừng lại ở chỗ nàng.
Nàng khẽ giật giật khóe môi, hắn thật là lợi hại.
Tô Mạt hướng Lan Nhược dặn dò mấy câu, liền nhảy xuống, hướng chỗ Hoàng Phủ Cẩn đi tới.
Hoàng Phủ Cẩn cầm lấy tay nàng, kéo nàng sang một bên: “Mạt Nhi, theo như ngươi nói ta đã phái người đi thăm dò qua. Quả nhiên nơi này có giấu binh khí.”
Tô Mạt nhỏ giọng nói: “Chủ yếu chúng ta phải biết được ám hệu hành động và thời gian chúng hành động.”
Hoàng Phủ Cẩn nói: “ Người của chúng ta không đủ, thị vệ trong cung cũng không thể tin tưởng.”
Tô Mạt nói: “Nếu không thể bắt được họ, chi bằng ta liền phá hoại kế hoạch của họ, tìm hiểu nguồn gốc, tất nhiên cũng có thể tra được gì đó.”
Có thể đem vũ khí giấu ở Đông cung, trừ phi là người rất quen thuộc Đông cung, nếu không thì ai có thể làm được như vậy?
Đang thương lượng, đột nhiên trên đỉnh đầu vang len một tiếng “Phang”, pháo hoa được phóng lên.
Trong lúc nhất thời tiếng pháo vang lên khắp nơi.
Sau một lúc, lại nghe thấy tiếng vũ khí vang lên, tiếng kinh hô vang lên khắp nơi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.