Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 2 - Chương 1322: Tiểu nhân đắc ý
Vệ Sơ Lãng
27/10/2014
Tô Hinh Nhi tức giận đến khóc: “Đại tỷ, vậy phải làm sao bây giờ, không lẽ để mặc ả dương dương tự đắc vậy sao?”
Từ trước đến giờ, trong nhà có xảy ra chuyện gì, người lớn cũng không nói cho mấy tiểu bối như các nàng nghe, nhưng lần này người gặp chuyện là lão phu nhân, hơn nữa hôm đó Trương ma ma quá gấp nên nói lớn tiếng, vì thế các nàng mới nghe được.
Sau khi hỏi kĩ càng, mới biết là do Tô Văn Nhi ác độc cấu kết người ngoài ám sát lão phu nhân
Quả thực là tội không thể tha thứ!
“Đại tỷ, sao phụ thân không cáo trạng lên bệ hạ? Tức chết muội .” Tô Hinh Nhi chà chà chân.
Đại tiểu thư khuyên nhủ:“Phụ thân tự nhiên không thể cáo trạng, người kia dù sao cũng là thái tử. Nếu là bị bệ hạ nghĩ đến phụ thân thị sủng mà kiêu, ly gián quan hệ giữa thái tử cùng hoàng đế, Tô gia liền thảm .”
Tô Hinh Nhi nức nở nói: “Mạt nhi không có ở nhà, nếu muội ấy ở đây, làm sao để yên cho đồ không biết xấu hổ đó làm chuyện bại hoại. Vậy mà còn có mặt mũi trở về.”
Lúc này, một tiểu nha đầu cuống quít chạy tới nói nhị tiểu thư đến đây.
Tô Hinh Nhi cả giận:“Về sau không được phép gọi ả là nhị tiểu thư, ả là lương đệ của thái tử, chúng ta không dám trèo cao, không có loại tỷ tỷ như vậy.”
“A, muội muội đang nói tỷ sao?”
Tô Văn Nhi trang phục tinh mỹ, xinh đẹp động lòng người, quyến rũ phong lưu.
Tô Hinh Nhi hừ lạnh: “Cẩn thận cắn phải lưỡi. Người làm gì trời đều nhìn thấy, ông trời chắc chắn không bỏ qua cho ngươi. Cẩn thận sét đánh chết.”
Tô Văn Nhi lạnh lẽo: “ Sét đánh ta? Chưa biết người bị sét đánh chết lại là mấy người thì có. Ai cũng ra vẻ đạo mạo, xa lánh ta. Ngươi trước đây có hơn gì ta? Giờ lại còn ra vẻ.. Ban đầu ta còn muốn đề bạt ngươi kìa. Nhìn ngươi như vậy, đúng không có tiền đồ.”
Tô Hinh Nhi tức đến bốc khói, tính nhào lên đánh ả, cũng may có đại tiểu thư kế bên giữ lại.
Tô Văn Nhi đắc ý cười lạnh: “Các ngươi thử động vào một ngón tay của ta thử xem? Ta sẽ nói thái tử san bằng Tô gia, đem các ngươi băm thành thịt vụn.”
Nói xong, lại che miệng e lệ cười cười: “ Xin lỗi, ta phải đi trước. Bổn tiểu thư ta không dư thời gian dành cho mấy người.”
Tô Hinh Nhi giận run người.
Đại tiểu thư có phần bình tĩnh hơn, nhẹ khuyên nàng.
Tô Văn Nhi xoay người, đã thấy Tô Việt đứng ở chỗ đó, lạnh lùng nhìn nàng. Lúc trước, hắn rất đồng tình muội muội này, vì nàng cũng là con thứ giống hắn, nhưng nay thấy nàng như vậy, hắn cảm thấy chán ghét tận xương. Chưa bao giờ hắn ghét người nào như nàng vậy.
Từ trước đến giờ, trong nhà có xảy ra chuyện gì, người lớn cũng không nói cho mấy tiểu bối như các nàng nghe, nhưng lần này người gặp chuyện là lão phu nhân, hơn nữa hôm đó Trương ma ma quá gấp nên nói lớn tiếng, vì thế các nàng mới nghe được.
Sau khi hỏi kĩ càng, mới biết là do Tô Văn Nhi ác độc cấu kết người ngoài ám sát lão phu nhân
Quả thực là tội không thể tha thứ!
“Đại tỷ, sao phụ thân không cáo trạng lên bệ hạ? Tức chết muội .” Tô Hinh Nhi chà chà chân.
Đại tiểu thư khuyên nhủ:“Phụ thân tự nhiên không thể cáo trạng, người kia dù sao cũng là thái tử. Nếu là bị bệ hạ nghĩ đến phụ thân thị sủng mà kiêu, ly gián quan hệ giữa thái tử cùng hoàng đế, Tô gia liền thảm .”
Tô Hinh Nhi nức nở nói: “Mạt nhi không có ở nhà, nếu muội ấy ở đây, làm sao để yên cho đồ không biết xấu hổ đó làm chuyện bại hoại. Vậy mà còn có mặt mũi trở về.”
Lúc này, một tiểu nha đầu cuống quít chạy tới nói nhị tiểu thư đến đây.
Tô Hinh Nhi cả giận:“Về sau không được phép gọi ả là nhị tiểu thư, ả là lương đệ của thái tử, chúng ta không dám trèo cao, không có loại tỷ tỷ như vậy.”
“A, muội muội đang nói tỷ sao?”
Tô Văn Nhi trang phục tinh mỹ, xinh đẹp động lòng người, quyến rũ phong lưu.
Tô Hinh Nhi hừ lạnh: “Cẩn thận cắn phải lưỡi. Người làm gì trời đều nhìn thấy, ông trời chắc chắn không bỏ qua cho ngươi. Cẩn thận sét đánh chết.”
Tô Văn Nhi lạnh lẽo: “ Sét đánh ta? Chưa biết người bị sét đánh chết lại là mấy người thì có. Ai cũng ra vẻ đạo mạo, xa lánh ta. Ngươi trước đây có hơn gì ta? Giờ lại còn ra vẻ.. Ban đầu ta còn muốn đề bạt ngươi kìa. Nhìn ngươi như vậy, đúng không có tiền đồ.”
Tô Hinh Nhi tức đến bốc khói, tính nhào lên đánh ả, cũng may có đại tiểu thư kế bên giữ lại.
Tô Văn Nhi đắc ý cười lạnh: “Các ngươi thử động vào một ngón tay của ta thử xem? Ta sẽ nói thái tử san bằng Tô gia, đem các ngươi băm thành thịt vụn.”
Nói xong, lại che miệng e lệ cười cười: “ Xin lỗi, ta phải đi trước. Bổn tiểu thư ta không dư thời gian dành cho mấy người.”
Tô Hinh Nhi giận run người.
Đại tiểu thư có phần bình tĩnh hơn, nhẹ khuyên nàng.
Tô Văn Nhi xoay người, đã thấy Tô Việt đứng ở chỗ đó, lạnh lùng nhìn nàng. Lúc trước, hắn rất đồng tình muội muội này, vì nàng cũng là con thứ giống hắn, nhưng nay thấy nàng như vậy, hắn cảm thấy chán ghét tận xương. Chưa bao giờ hắn ghét người nào như nàng vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.