Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 2 - Chương 788: Tình cảm nồng nàn tha thiết – chàng biết! 02
Vệ Sơ Lãng
27/10/2014
Lần này đi biên cảnh
phía bắc, hắn rốt cuộc đã làm cái gì? So với dĩ vãng càng lạnh, càng
khốc, ánh mắt lạnh như đao kia, cơ hồ làm cho người ta như nghe thấy
được thanh âm đao phong va chạm, không chút nào che dấu sự sát phạt tàn
nhẫn.
Tô Mạt che dấu không được sự vui sướng trong lòng, tựa hồ cũng quên chung quanh còn có người khác, còn có thái tử, Hoàng Phủ Cẩn, đại ca, nhị ca bọn nha đầu tùy thân.
Quên hết thảy, nàng vươn người nhảy qua, nhào vào trong lòng hắn.
Nàng có phải bị ảo giác hay không?
Hắn tựa hồ lại cao hơn, dáng người càng thêm cao ngất thon dài, nàng muốn thực dùng sức nhìn lên, tuy rằng nàng không phục, nhưng thân cao vẫn là nam nữ có khác biệt.
Không thể không thừa nhận !
Tầm mắt khóa trụ nàng ngọt ngào khuôn mặt tươi cười, ánh mắt luyến tiếc không nỡ chớp mắt, bên môi Hoàng Phủ Cẩn rốt cục cũng hé nở nụ cười chúm chím.
Hắn mở ra vòng tay vững chắc ôm chặt lấy nàng, nàng lập tức hai tay ôm lấy cổ hắn, hắn liền cúi đầu đặt cái trán lên cái trán của nàng.
Tô Mạt thế này mới cảm giác được hắn thật sự là phong trần mệt mỏi, mồ hôi trên trán ẩm ướt dính vài sợi tóc ướt trên trán, dính chút cát bụi đường dài.
Như vậy vừa chạm vào, da thịt mềm mại của nàng lập tức có chút đau.
Nàng cũng không để ý, tim đập muốn thoát ra ngoài, vui mừng đến nỗi liên tục nói,“Thật là ngươi sao? Thật vậy chăng?”
Hoàng Phủ Cẩn liên tục trả lời nàng nàng,“Là ta, là ta...... Mạt nhi, ta đã trở về.”
Bên kia thái tử thấy Hoàng Phủ Cẩn trở về, gặp mặt trực tiếp thế mà không nhìn hắn người thái tử này, nếu mà hắn kiềm chế không tốt, thật đúng là......
Cái điệu bộ không coi ai ra gì của Hoàng Phủ Cẩn này, hắn còn có thể giao hảo với hắn sao, sự tu dưỡng của hắn thật đúng là......
Tốt không thể tốt hơn được nữa!
Trên mặt Hoàng Phủ Giác hiện lên vài lần cười thì vài lần đọng lại, cuối cùng hóa thành một tia mất mát chính hắn còn không biết được.
Hắn giương mắt, thấy Tô Việt đang nhìn hắn, liền cười nói:“Ta đang có việc đi tìm ngươi, ngươi đã đến đây, không bằng theo ta hồi cung để tán gẫu.”
Tô Việt lên tiếng, dặn xa phu cùng gã sai đi theo dặn dò lại một tiếng, nhìn thấy Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn bộ dáng khó khăn chia lìa kia, chỉ sợ cũng không rảnh quan tâm đến hắn, liền theo Hoàng Phủ Giác đi vào.
Mà thái tử tự nhiên cũng tức giận đến quay đầu bước đi.
Tô Trì đuổi theo sau.
Vốn là một cảnh tượng đưa tiễn công phu, tranh giành nhau đưa tiễn, kết quả bởi vì Hoàng Phủ Cẩn bỗng nhiên xuất hiện liền bị phá hỏng rồi.
Tô Mạt che dấu không được sự vui sướng trong lòng, tựa hồ cũng quên chung quanh còn có người khác, còn có thái tử, Hoàng Phủ Cẩn, đại ca, nhị ca bọn nha đầu tùy thân.
Quên hết thảy, nàng vươn người nhảy qua, nhào vào trong lòng hắn.
Nàng có phải bị ảo giác hay không?
Hắn tựa hồ lại cao hơn, dáng người càng thêm cao ngất thon dài, nàng muốn thực dùng sức nhìn lên, tuy rằng nàng không phục, nhưng thân cao vẫn là nam nữ có khác biệt.
Không thể không thừa nhận !
Tầm mắt khóa trụ nàng ngọt ngào khuôn mặt tươi cười, ánh mắt luyến tiếc không nỡ chớp mắt, bên môi Hoàng Phủ Cẩn rốt cục cũng hé nở nụ cười chúm chím.
Hắn mở ra vòng tay vững chắc ôm chặt lấy nàng, nàng lập tức hai tay ôm lấy cổ hắn, hắn liền cúi đầu đặt cái trán lên cái trán của nàng.
Tô Mạt thế này mới cảm giác được hắn thật sự là phong trần mệt mỏi, mồ hôi trên trán ẩm ướt dính vài sợi tóc ướt trên trán, dính chút cát bụi đường dài.
Như vậy vừa chạm vào, da thịt mềm mại của nàng lập tức có chút đau.
Nàng cũng không để ý, tim đập muốn thoát ra ngoài, vui mừng đến nỗi liên tục nói,“Thật là ngươi sao? Thật vậy chăng?”
Hoàng Phủ Cẩn liên tục trả lời nàng nàng,“Là ta, là ta...... Mạt nhi, ta đã trở về.”
Bên kia thái tử thấy Hoàng Phủ Cẩn trở về, gặp mặt trực tiếp thế mà không nhìn hắn người thái tử này, nếu mà hắn kiềm chế không tốt, thật đúng là......
Cái điệu bộ không coi ai ra gì của Hoàng Phủ Cẩn này, hắn còn có thể giao hảo với hắn sao, sự tu dưỡng của hắn thật đúng là......
Tốt không thể tốt hơn được nữa!
Trên mặt Hoàng Phủ Giác hiện lên vài lần cười thì vài lần đọng lại, cuối cùng hóa thành một tia mất mát chính hắn còn không biết được.
Hắn giương mắt, thấy Tô Việt đang nhìn hắn, liền cười nói:“Ta đang có việc đi tìm ngươi, ngươi đã đến đây, không bằng theo ta hồi cung để tán gẫu.”
Tô Việt lên tiếng, dặn xa phu cùng gã sai đi theo dặn dò lại một tiếng, nhìn thấy Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn bộ dáng khó khăn chia lìa kia, chỉ sợ cũng không rảnh quan tâm đến hắn, liền theo Hoàng Phủ Giác đi vào.
Mà thái tử tự nhiên cũng tức giận đến quay đầu bước đi.
Tô Trì đuổi theo sau.
Vốn là một cảnh tượng đưa tiễn công phu, tranh giành nhau đưa tiễn, kết quả bởi vì Hoàng Phủ Cẩn bỗng nhiên xuất hiện liền bị phá hỏng rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.