Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 2 - Chương 1252: Xin ngươi đừng cưới ta. 02
Vệ Sơ Lãng
27/10/2014
Ngoài cửa đại tiểu thư cũng hoảng sợ:“Tần công tử, ngươi không sao chứ.”
Tần Nguyên Quân vội khoát tay nói không vấn đề :“ Nói cái gì cầu đâu, chỉ cần nàng yêu cầu, ta đều sẽ đáp ứng.”
Nghe hắn nói, hai má nàng nóng lên, dù sao chủ động lén ước hội nam tử cũng không phải là hành động đoan chính gì.
Cho dù là Tần Nguyên Quân, nếu tổ mẫu biết, chỉ sợ cũng muốn trách phạt .
Dừng một chút, nàng tiếp tục nói:“Có một số việc, ta nghĩ người cũng biết. Ta muốn nhờ người nói với Tần phu nhân, người không muốn thành thân với ta.”
Tuy đã suy nghĩ thật kĩ, nhưng khi nói ra nàng cơ hồ phải dùng hết can đảm.
Từ lúc biết tin Tả tiểu thư đình hôn với thái tử, nàng đã trưởng thành. Nàng hiểu, việc gì cũng nên dựa vào chính mình.
Nàng biết, Tần Nguyên Quân khẳng định đoán được chuyện giữa nàng cùng thái tử, cho nên không cần phải nói kĩ càng, hắn thông minh, không có khả năng không biết.
Tần Nguyên Quân thật lâu không nói gì, có cảm giác từ trên cao ngã xuống vực sâu vạn trượng.
Hắn vốn tưởng rằng, thái tử muốn kết hôn Tả tiểu thư , đại tiểu thư không chịu làm thiếp , nàng đến nói, nàng nguyện ý gả cho hắn .
Cũng không nghĩ đến, dĩ nhiên là như vậy, hắn lấy đầu để trên ván cửa, thống khổ nói:“Vì sao? Chẳng lẽ hắn tốt như vậy sao, cho dù là cưới người khác, cũng làm cho nàng không thể buông xuống, nguyện ý ở vậy không lấy chồng?......”
Hắn nói không được, tuyệt đối không muốn làm bẩn hình tượng nữ tử cao quý trong lòng hắn nhưng nỗi đau này thật khó vượt qua.
Thái tử cưới người khác làm thái tử phi, chẳng lẽ nàng còn tình nguyện chờ đợi, tình nguyện làm thiếp sao?
Ngày ấy trở về, cả người hắn cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn, hận không thể cầu mẫu thân lập tức cưới nàng vào cửa.
Nhưng hắn không thể, hắn sợ sẽ làm nàng phản cảm, chán ghét mình.
Có lẽ hắn tự mình đa tình, lần đầu thấy nàng, hắn cứ tưởng sẽ cùng nàng bạc đầu gia lão. Có ai ngờ sự thật không như nguyện.
Tần Nguyên Quân vội khoát tay nói không vấn đề :“ Nói cái gì cầu đâu, chỉ cần nàng yêu cầu, ta đều sẽ đáp ứng.”
Nghe hắn nói, hai má nàng nóng lên, dù sao chủ động lén ước hội nam tử cũng không phải là hành động đoan chính gì.
Cho dù là Tần Nguyên Quân, nếu tổ mẫu biết, chỉ sợ cũng muốn trách phạt .
Dừng một chút, nàng tiếp tục nói:“Có một số việc, ta nghĩ người cũng biết. Ta muốn nhờ người nói với Tần phu nhân, người không muốn thành thân với ta.”
Tuy đã suy nghĩ thật kĩ, nhưng khi nói ra nàng cơ hồ phải dùng hết can đảm.
Từ lúc biết tin Tả tiểu thư đình hôn với thái tử, nàng đã trưởng thành. Nàng hiểu, việc gì cũng nên dựa vào chính mình.
Nàng biết, Tần Nguyên Quân khẳng định đoán được chuyện giữa nàng cùng thái tử, cho nên không cần phải nói kĩ càng, hắn thông minh, không có khả năng không biết.
Tần Nguyên Quân thật lâu không nói gì, có cảm giác từ trên cao ngã xuống vực sâu vạn trượng.
Hắn vốn tưởng rằng, thái tử muốn kết hôn Tả tiểu thư , đại tiểu thư không chịu làm thiếp , nàng đến nói, nàng nguyện ý gả cho hắn .
Cũng không nghĩ đến, dĩ nhiên là như vậy, hắn lấy đầu để trên ván cửa, thống khổ nói:“Vì sao? Chẳng lẽ hắn tốt như vậy sao, cho dù là cưới người khác, cũng làm cho nàng không thể buông xuống, nguyện ý ở vậy không lấy chồng?......”
Hắn nói không được, tuyệt đối không muốn làm bẩn hình tượng nữ tử cao quý trong lòng hắn nhưng nỗi đau này thật khó vượt qua.
Thái tử cưới người khác làm thái tử phi, chẳng lẽ nàng còn tình nguyện chờ đợi, tình nguyện làm thiếp sao?
Ngày ấy trở về, cả người hắn cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn, hận không thể cầu mẫu thân lập tức cưới nàng vào cửa.
Nhưng hắn không thể, hắn sợ sẽ làm nàng phản cảm, chán ghét mình.
Có lẽ hắn tự mình đa tình, lần đầu thấy nàng, hắn cứ tưởng sẽ cùng nàng bạc đầu gia lão. Có ai ngờ sự thật không như nguyện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.