Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 2 - Chương 1068: Xuân lan thu cúc mỗi người một vẻ 02
Vệ Sơ Lãng
27/10/2014
Tất cả mọi người đều
tập trung ở hai bàn đó xem náo nhiệt. Tô Mạt càng xem càng kích động đến nỗi nắm chặt tay áo Hoàng Phủ Cẩn.
Thấy vậy, hắn bèn cúi xuống bế nàng, để nàng ngồi lên tay trái của mình .
Lần này thì hay rồi, ánh mắt mọi người càng nhìn vào họ nhiều hơn nữa, ngay cả hoàng đế cùng hoàng quý phi đang ngồi trên lầu cũng nhìn thấy rõ ràng.
Hoàng quý phi quay đầu nói với lão phu nhân: “Bổn cung thấy Tô lão phu nhân nên sớm một chút chuẩn bị cho việc hôn nhân là vừa.”
Lão phu nhân vẫn như cũ cung kính cười, không có thêm biểu tình dư thừa nào, làm cho người ta hoàn toàn không biết được bà đang nghĩ gì .
Hoàng quý phi tưởng lão phu nhân sẽ xấu hổ. Giữa chỗ đông người như vậy mà Tô Mạt lại dám thân mật cùng Hoàng Phủ Cẩn, đừng nói là nam chưa cưới nữ chưa gả, cho dù đã cưới cũng không được phép.Chắc chắn lão phu nhân sẽ giận đến nghẹt thở .
Vậy mà bà ta lại tỏ thái độ hết sức thờ ơ.
Tô Nhân Vũ đang ngồi kế bên hoàng đế hình như cũng không thấy có gì xấu hổ.
Thật ra là Tô Nhân Vũ cũng có chút oán giận, nhưng tuyệt đối không phải là giận con gái mà là khó chịu với Hoàng Phủ Cẩn.
Thái độ của người làm cha với bạn trai của con mình, dù cho con gái mình là người chủ động cũng sẽ oán tên kia dám ăn đậu hủ của nữ nhi bảo bối nhà mình.
Hoàng đế quay đầu nhìn về phía hoàng quý phi: “Tả tướng bị bệnh có nặng lắm không?”
Tống tả tướng ngày hôm qua cảm lạnh, nói là do say rượu, không dám kinh kinh động thánh giá nên ở lại Quý Xuân uyển nghỉ ngơi.
Mà Tống gia lão gia cùng lão phu nhân cũng chưa tới, nghe nói lúc lão gia đang tập cưỡi ngựa bắn cung thì thắt lưng bị trặc, không cử động nỗi nên không theo thánh giá được.
Hoàng quý phi nhíu mày nói: “Hồi Bệ hạ, không có trở ngại, nhưng thần thiếp không dám giấu. Ca ca dù sao cũng đã lớn tuổi, cần nghỉ ngơi nhiều hơn. Huynh ấy lại sợ chậm trễ quốc sự nên khá nóng vội, còn nói muốn thỉnh Tô Quốc công qua giúp huynh ấy nhiều hơn.”
Hoàng đế gật đầu, lại nói với Tô Nhân Vũ: “Tô ái khanh, khanh hãy thay trẫm đến thăm Tả tướng.”
Tô Nhân Vũ tuân lệnh. Ông ta đương nhiên biết vì sao Tả tướng đổ bệnh, là bệnh thật hay giả bệnh để thị uy với hoàng đế còn chưa biết được.
Hoàng quý phi cùng Lương phi nói chuyện thêm một lát mới quay sang bẩm với hoàng đế: “ Bệ hạ , đã đến giờ , cũng nên mang các điểm tâm được chuẩn bị ra .”
Hoàng đế nghe vậy bèn nói: “Lão ngũ, ngươi cùng với tam ca ngươi đi giám sát đoàn người mang điểm tâm, đừng để xảy ra vấn đề không hay. ”
Thấy vậy, hắn bèn cúi xuống bế nàng, để nàng ngồi lên tay trái của mình .
Lần này thì hay rồi, ánh mắt mọi người càng nhìn vào họ nhiều hơn nữa, ngay cả hoàng đế cùng hoàng quý phi đang ngồi trên lầu cũng nhìn thấy rõ ràng.
Hoàng quý phi quay đầu nói với lão phu nhân: “Bổn cung thấy Tô lão phu nhân nên sớm một chút chuẩn bị cho việc hôn nhân là vừa.”
Lão phu nhân vẫn như cũ cung kính cười, không có thêm biểu tình dư thừa nào, làm cho người ta hoàn toàn không biết được bà đang nghĩ gì .
Hoàng quý phi tưởng lão phu nhân sẽ xấu hổ. Giữa chỗ đông người như vậy mà Tô Mạt lại dám thân mật cùng Hoàng Phủ Cẩn, đừng nói là nam chưa cưới nữ chưa gả, cho dù đã cưới cũng không được phép.Chắc chắn lão phu nhân sẽ giận đến nghẹt thở .
Vậy mà bà ta lại tỏ thái độ hết sức thờ ơ.
Tô Nhân Vũ đang ngồi kế bên hoàng đế hình như cũng không thấy có gì xấu hổ.
Thật ra là Tô Nhân Vũ cũng có chút oán giận, nhưng tuyệt đối không phải là giận con gái mà là khó chịu với Hoàng Phủ Cẩn.
Thái độ của người làm cha với bạn trai của con mình, dù cho con gái mình là người chủ động cũng sẽ oán tên kia dám ăn đậu hủ của nữ nhi bảo bối nhà mình.
Hoàng đế quay đầu nhìn về phía hoàng quý phi: “Tả tướng bị bệnh có nặng lắm không?”
Tống tả tướng ngày hôm qua cảm lạnh, nói là do say rượu, không dám kinh kinh động thánh giá nên ở lại Quý Xuân uyển nghỉ ngơi.
Mà Tống gia lão gia cùng lão phu nhân cũng chưa tới, nghe nói lúc lão gia đang tập cưỡi ngựa bắn cung thì thắt lưng bị trặc, không cử động nỗi nên không theo thánh giá được.
Hoàng quý phi nhíu mày nói: “Hồi Bệ hạ, không có trở ngại, nhưng thần thiếp không dám giấu. Ca ca dù sao cũng đã lớn tuổi, cần nghỉ ngơi nhiều hơn. Huynh ấy lại sợ chậm trễ quốc sự nên khá nóng vội, còn nói muốn thỉnh Tô Quốc công qua giúp huynh ấy nhiều hơn.”
Hoàng đế gật đầu, lại nói với Tô Nhân Vũ: “Tô ái khanh, khanh hãy thay trẫm đến thăm Tả tướng.”
Tô Nhân Vũ tuân lệnh. Ông ta đương nhiên biết vì sao Tả tướng đổ bệnh, là bệnh thật hay giả bệnh để thị uy với hoàng đế còn chưa biết được.
Hoàng quý phi cùng Lương phi nói chuyện thêm một lát mới quay sang bẩm với hoàng đế: “ Bệ hạ , đã đến giờ , cũng nên mang các điểm tâm được chuẩn bị ra .”
Hoàng đế nghe vậy bèn nói: “Lão ngũ, ngươi cùng với tam ca ngươi đi giám sát đoàn người mang điểm tâm, đừng để xảy ra vấn đề không hay. ”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.