Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế Sinh Tồn (Mạt Thế Chi Hoa Quỳnh Không Gian)
Chương 50:
Không Bạch Xích Tố
09/05/2024
La Mãn Lâu nhìn thoáng qua phương hướng nơi Điền Nhiễm, động tác xuống tay trở nên thêm nhanh chóng.
“Chu Phán, động tác nhanh lên”
La Mãn Lâu hối thúc Chu Phán đang rút xăng ở các xe chung quanh, thời gian kéo dài càng lâu, chó tang thi chung quanh tụ tập lại càng nhiều, khó trách các nàng không phát hiện có tang thi ở chung quanh, hoá ra nơi này đã sớm thành địa bàn của chó tang thi.
“Ta biết” - Chu Phán một bên cảnh giác nhìn xung quanh, một bên vội vàng đem xăng có bên trong xe rót vào.
Chu Phán vẫn luôn chú ý tình huống hai người, mà hiện tại tình cảnh Điền Nhiễm càng ngày càng gian nan, chó tang thi chung quanh cũng nhiều hơn, bọn họ không còn bao nhiêu thời gian.
Tay Điền Nhiễm nắm trường đao chợt khẽ run lên, thời gian dài không ngừng phách chém, nàng sớm đã kiệt quệ sức lực, máu tươi đã nhiễm đỏ toàn bộ chuôi đao.
Nhưng mà, tại đây thời khắc này, nàng không dám dùng bom có trong không gian, nàng lo lắng thanh âm nổ mạnh không chỉ đem chó tang thi thu hút tới, mà càng thêm lo lắng một chút sâu xa, người tang thi từ xa cũng sẽ gia nhập cùng bọn chó, đến lúc đó nguy hiểm chồng chất nguy hiểm.
Ở thời điểm sức lực Điền Nhiễm suy kiệt, đột nhiên nàng phát hiện chó tang thi phía trước thế mà bị bắn vỡ đầu, ngã xuống.
“Có người hỗ trợ!!”
Điền Nhiễm không có vì được người tới hỗ trợ mà vui sướng đến choáng váng đầu óc, bởi vì thứ người động thủ đang dùng chính là ngắm bắn bằng súng. Có thể người ta tới, tuy rằng hiện tại đang giúp các nàng, nhưng một hồi nói không chừng liền sẽ đem đầu súng hướng đến các nàng đâu. Dù sao hiện tại là mạt thế, lòng người khó dò, huống chi trong tay các nàng có một chiếc chứa xe vận chuyển đầy hàng hóa.
Liên tục ngã xuống mấy đầu chó tang thi, La Mãn Lâu cùng Chu Phán đều phát hiện, trong mắt xem kỹ bốn phía tràn đầy cảnh giác.
“Mong đừng là chiêu trò bọ ngựa bắt ve, chim sẻ núp sau!” - La Mãn Lâu cơ hồ lập tức liền nghĩ tới vấn đề này.
Phốc phốc phốc……
Phát hiện đồng bọn chung quanh không ngừng ngã xuống, mà chúng nó lại không có nhìn ra địch nhân núp ở đâu, chó tang thi trở nên càng thêm nôn nóng, động tác nhào về hướng Điền Nhiễm cũng trở nên càng thêm hung tàn.
Cái gọi là song quyền khó địch bốn tay, tuy rằng Điền Nhiễm có nội lực phụ trợ, nhưng không phải là đối thủ của nhiều chó tang thi như vậy, xem động tác thong thả của nàng đã minh chứng thể lực chống đỡ hết nổi rồi.
“Chu Phán, cậu tới trói, ta đi hỗ trợ” - La Mãn Lâu thấy mà trong lòng thập phần nôn nóng, hiện tại xe đã xử lý xong cũng không sai biệt lắm, giao cho Chu Phán đều không có vấn đề gì.
“Được, La tiểu thư cô đi giúp Điền tiểu thư đi, nơi này có tôi rồi”
Chu Phán đem xăng đổ đầy bình, cố định cho tốt, vội vàng chạy tới tiếp nhận tua vít trong tay La Mãn Lâu, bắt đầu tiếp tục vặn chặt.
La Mãn Lâu nhấc cầu bổng lên, cũng định gia nhập chiến trường.
“An tâm, chỉ còn mỗi dây xích” - chính mình gia nhập, trao đổi ánh mắt với Điền Nhiễm, La Mãn Lâu cho nàng một cái an tâm.
Khi Điền Nhiễm vật lộn với chó tang thi, không có chú ý tới phía dưới gầm xe xe phía sau có một con chó chậm rãi đi tới.
“Mập mạp, cẩn thận!”
Lúc La Mãn Lâu phát hiện ra, chó tang thi đã nhe răng nanh dài ngoằng nhào tới Điền Nhiễm, mà giờ phút này Điền Nhiễm vẫn đang vật lộn cùng con chó khác, căn bản không rảnh bận tâm phía sau, chỉ cần nàng không cẩn thận một cái, rất nhanh có thể sẽ bị thương.
“Gặp…”
Điền Nhiễm cũng phát hiện khác thường phía sau, nhưng trạng thái chiến đấu hiện tại làm nàng vô pháp né tránh, Điền Nhiễm nghĩ, nếu thật không kịp thì nàng cũng chỉ có thể làm bại lộ không gian để trốn vào, bằng không bị chó tang thi cắn sẽ đồng dạng với việc cảm nhiễm virus, nàng lại không muốn mình phải chết nhanh như vậy.
Xì…
Thanh âm đao kiếm cắm vào não, một khắc Điền Nhiễm chuẩn bị tiến vào không gian, bỗng nhiên một cỗ máu tanh hôi phun tới phía sau lưng nàng.
Điền Nhiễm thở dài nhẹ nhõm một hơi, thật là nghìn cân treo sợi tóc a, thiếu chút nữa chính là nàng định tiến vào không gian!
“Đa tạ” - Điền Nhiễm thấy được tình huống, đi đến bên người Lục Sở.
Vẻ mặt Lục Sở đen xì, Điền Nhiễm nhìn ra sắc mặt Lục Sở thật không tốt, giống như ai đang thiếu nợ hắn mấy tấn gạo.
Điền Nhiễm bất đắc dĩ nhún nhún vai, sau đó tiếp tục phách chém đánh vào chó tang thi.
“Tên ngốc này, lúc nãy thiếu chút nữa liền xong rồi”
Lục Sở vẻ mặt khó chịu, nhấc chân hung hăng đem chó tang thi đang nhào tới đạp bay ra ngoài, lực đạo to lớn, trực tiếp đem thân xe lõm vào một lỗ.
“Quá hung tàn! Thật đáng sợ!”
Chu Phán nhanh chóng cột chắc dây xích, khi vừa định kêu lên đầy hâm mộ, liền nhìn thấy một chân Lục Sở đem chó tang thi đạp văng ra ngoài, còn trực tiếp đem chiếc xe vận tải đâm lõm vào, vội vàng im lặng không dám tiếp tục kêu.
“Sao không hỗ trợ, đứng chờ chết ư?!” - Điền Nhiễm không dám quấy rầy hắn, nề hà ánh mắt sắc lẹm của Lục Sở sau khi xong việc với Chu Phán nên nhắc nhở.
“Tới đây!”
Chu Phán bị ánh mắt Lục Sở làm cho thân hình cứng đờ, dẫn theo ống thép liền vọt lại đây, lúc nãy Lục Sở liếc mắt một cái với hắn, làm tâm hắn ta đều lạnh, so với chó tang thi, hắn phát hiện người đàn ông này đáng sợ hơn nhiều.
“Chu Phán, động tác nhanh lên”
La Mãn Lâu hối thúc Chu Phán đang rút xăng ở các xe chung quanh, thời gian kéo dài càng lâu, chó tang thi chung quanh tụ tập lại càng nhiều, khó trách các nàng không phát hiện có tang thi ở chung quanh, hoá ra nơi này đã sớm thành địa bàn của chó tang thi.
“Ta biết” - Chu Phán một bên cảnh giác nhìn xung quanh, một bên vội vàng đem xăng có bên trong xe rót vào.
Chu Phán vẫn luôn chú ý tình huống hai người, mà hiện tại tình cảnh Điền Nhiễm càng ngày càng gian nan, chó tang thi chung quanh cũng nhiều hơn, bọn họ không còn bao nhiêu thời gian.
Tay Điền Nhiễm nắm trường đao chợt khẽ run lên, thời gian dài không ngừng phách chém, nàng sớm đã kiệt quệ sức lực, máu tươi đã nhiễm đỏ toàn bộ chuôi đao.
Nhưng mà, tại đây thời khắc này, nàng không dám dùng bom có trong không gian, nàng lo lắng thanh âm nổ mạnh không chỉ đem chó tang thi thu hút tới, mà càng thêm lo lắng một chút sâu xa, người tang thi từ xa cũng sẽ gia nhập cùng bọn chó, đến lúc đó nguy hiểm chồng chất nguy hiểm.
Ở thời điểm sức lực Điền Nhiễm suy kiệt, đột nhiên nàng phát hiện chó tang thi phía trước thế mà bị bắn vỡ đầu, ngã xuống.
“Có người hỗ trợ!!”
Điền Nhiễm không có vì được người tới hỗ trợ mà vui sướng đến choáng váng đầu óc, bởi vì thứ người động thủ đang dùng chính là ngắm bắn bằng súng. Có thể người ta tới, tuy rằng hiện tại đang giúp các nàng, nhưng một hồi nói không chừng liền sẽ đem đầu súng hướng đến các nàng đâu. Dù sao hiện tại là mạt thế, lòng người khó dò, huống chi trong tay các nàng có một chiếc chứa xe vận chuyển đầy hàng hóa.
Liên tục ngã xuống mấy đầu chó tang thi, La Mãn Lâu cùng Chu Phán đều phát hiện, trong mắt xem kỹ bốn phía tràn đầy cảnh giác.
“Mong đừng là chiêu trò bọ ngựa bắt ve, chim sẻ núp sau!” - La Mãn Lâu cơ hồ lập tức liền nghĩ tới vấn đề này.
Phốc phốc phốc……
Phát hiện đồng bọn chung quanh không ngừng ngã xuống, mà chúng nó lại không có nhìn ra địch nhân núp ở đâu, chó tang thi trở nên càng thêm nôn nóng, động tác nhào về hướng Điền Nhiễm cũng trở nên càng thêm hung tàn.
Cái gọi là song quyền khó địch bốn tay, tuy rằng Điền Nhiễm có nội lực phụ trợ, nhưng không phải là đối thủ của nhiều chó tang thi như vậy, xem động tác thong thả của nàng đã minh chứng thể lực chống đỡ hết nổi rồi.
“Chu Phán, cậu tới trói, ta đi hỗ trợ” - La Mãn Lâu thấy mà trong lòng thập phần nôn nóng, hiện tại xe đã xử lý xong cũng không sai biệt lắm, giao cho Chu Phán đều không có vấn đề gì.
“Được, La tiểu thư cô đi giúp Điền tiểu thư đi, nơi này có tôi rồi”
Chu Phán đem xăng đổ đầy bình, cố định cho tốt, vội vàng chạy tới tiếp nhận tua vít trong tay La Mãn Lâu, bắt đầu tiếp tục vặn chặt.
La Mãn Lâu nhấc cầu bổng lên, cũng định gia nhập chiến trường.
“An tâm, chỉ còn mỗi dây xích” - chính mình gia nhập, trao đổi ánh mắt với Điền Nhiễm, La Mãn Lâu cho nàng một cái an tâm.
Khi Điền Nhiễm vật lộn với chó tang thi, không có chú ý tới phía dưới gầm xe xe phía sau có một con chó chậm rãi đi tới.
“Mập mạp, cẩn thận!”
Lúc La Mãn Lâu phát hiện ra, chó tang thi đã nhe răng nanh dài ngoằng nhào tới Điền Nhiễm, mà giờ phút này Điền Nhiễm vẫn đang vật lộn cùng con chó khác, căn bản không rảnh bận tâm phía sau, chỉ cần nàng không cẩn thận một cái, rất nhanh có thể sẽ bị thương.
“Gặp…”
Điền Nhiễm cũng phát hiện khác thường phía sau, nhưng trạng thái chiến đấu hiện tại làm nàng vô pháp né tránh, Điền Nhiễm nghĩ, nếu thật không kịp thì nàng cũng chỉ có thể làm bại lộ không gian để trốn vào, bằng không bị chó tang thi cắn sẽ đồng dạng với việc cảm nhiễm virus, nàng lại không muốn mình phải chết nhanh như vậy.
Xì…
Thanh âm đao kiếm cắm vào não, một khắc Điền Nhiễm chuẩn bị tiến vào không gian, bỗng nhiên một cỗ máu tanh hôi phun tới phía sau lưng nàng.
Điền Nhiễm thở dài nhẹ nhõm một hơi, thật là nghìn cân treo sợi tóc a, thiếu chút nữa chính là nàng định tiến vào không gian!
“Đa tạ” - Điền Nhiễm thấy được tình huống, đi đến bên người Lục Sở.
Vẻ mặt Lục Sở đen xì, Điền Nhiễm nhìn ra sắc mặt Lục Sở thật không tốt, giống như ai đang thiếu nợ hắn mấy tấn gạo.
Điền Nhiễm bất đắc dĩ nhún nhún vai, sau đó tiếp tục phách chém đánh vào chó tang thi.
“Tên ngốc này, lúc nãy thiếu chút nữa liền xong rồi”
Lục Sở vẻ mặt khó chịu, nhấc chân hung hăng đem chó tang thi đang nhào tới đạp bay ra ngoài, lực đạo to lớn, trực tiếp đem thân xe lõm vào một lỗ.
“Quá hung tàn! Thật đáng sợ!”
Chu Phán nhanh chóng cột chắc dây xích, khi vừa định kêu lên đầy hâm mộ, liền nhìn thấy một chân Lục Sở đem chó tang thi đạp văng ra ngoài, còn trực tiếp đem chiếc xe vận tải đâm lõm vào, vội vàng im lặng không dám tiếp tục kêu.
“Sao không hỗ trợ, đứng chờ chết ư?!” - Điền Nhiễm không dám quấy rầy hắn, nề hà ánh mắt sắc lẹm của Lục Sở sau khi xong việc với Chu Phán nên nhắc nhở.
“Tới đây!”
Chu Phán bị ánh mắt Lục Sở làm cho thân hình cứng đờ, dẫn theo ống thép liền vọt lại đây, lúc nãy Lục Sở liếc mắt một cái với hắn, làm tâm hắn ta đều lạnh, so với chó tang thi, hắn phát hiện người đàn ông này đáng sợ hơn nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.