Nữ Pháp Y Mau Nhảy Vào Trong Bát
Chương 127: Chương 125: Là nam hay là nữ?
Thuận Bảo Bảo
31/07/2018
Editor: Meoxuxu
Khúc Mịch thực hiện thôi miên thành công, giúp Dĩ Nhu nhớ tới chuyện xảy ra buổi sáng mười lăm năm trước. Nhưng khi cô nói ra đặc điểm của hung thủ, và việc chưa tìm thấy Kim Chí Thành càng khiến vụ án trở nên bí ẩn hơn.
"Lão Quách này mới chỉ quen biết Kim Hâm được bốn năm năm, có thể hắn nhớ nhầm. Với lại ai buôn bán mà lại không gian dối, miệng hắn có thể nói được vài câu nói thật? Bây giờ vợ chồng Kim Hâm đã chết, Kim Chí Thành lại mất tích, hắn có thể tùy ý nói hươu nói vượn." Lưu Tuấn nói,"Diệp Hồng và Kim Chí Thành là vợ chồng, lời nói của cô ta và nhân viên công ty đều giống nhau, cho nên khả năng nói dối là rất nhỏ."
"Lão Quách tại sao lại nói dối? Hơn nữa ông ta nói trước đây Kim Chí Thành có thói quen dùng tay trái, sau khi đi học rồi thì dùng tay phải. Việc này điều tra rất dễ dàng, lời nói dối của hắn sẽ bị vạch trần thôi. Trường tiểu học của Kim Chí Thành nằm ở phía Đông thành phố, tôi sẽ đến đấy điều tra." Mạnh Triết lập tức hành động, lái xe đến trường tiểu học.
Chuyện xảy ra nhiều năm rồi, rất ít giáo viên có thể nhớ rõ Kim Chí Thành là ai. Mạnh Triết xem hồ sơ ở trường học, tìm được tên của giáo viên chủ nhiệm lớp Kim Chí Thành học.
Chủ nhiệm lớp họ Vương, là một giáo viên sắp về hưu. Ông nghe thấy Mạnh Triết nói đến để điều tra chuyện Kim Chí Thành năm xưa: "Chuyện tám năm trước, chắc là học sinh năm đầu tiên tôi chủ nhiệm lúc tôi vừa mới vào đây làm việc. Lúc ấy tôi còn là một người trẻ tuổi, đối với một đám trẻ nhỏ, cảm thấy mình hữu tâm vô lực (có lòng mà không có sức), cả ngày bận rộn nhưng lại rất lộn xộn.
Đối với Kim Chí Thành tôi không có ấn tượng gì, sau đó, cha cậu ta trở thành triệu phú, tôi mới biết mình còn dạy một đứa trẻ như thế. Đáng tiếc, cậu ta chủ yếu đi học tiểu học được vài ngày, nhà khó khăn không có người nuôi dạy, mẹ thì chết sớm, mẹ kế lại ngang ngược thường xuyên đánh mắng."
"Ông còn nhớ được đặc điểm gì của anh ta không?" Mạnh Triết truy vấn.
"Đặc điểm?" Thầy giáo Vương cố gắng nhớ lại," Ngay cả khuôn mặt cậu ta tôi còn không nhớ rõ, làm sao nhớ được đặc điểm gì?"
"Anh ta có thuận tay trái không? Nghe nói khi học viết, mới được ông sửa cho."Mạnh Triết giúp ông ta nhớ lại.
"Lúc đó thì bọn trẻ đi học không khác đi nhà trẻ, chẳng hạn như bắt chước mà viết, cho dù không nề nếp, đứa trẻ dùng tay trái cũng không chỉ một hai đứa. Tuy nhiên khi đó bọn trẻ đều nghe lời, rất sợ giáo viên. Tôi yêu cầu vài lần, mấy đứa trong lớp đều dùng tay phải viết chữ."
Mạnh Triết nghe xong có chút thất vọng,"Vậy ông có nhớ từng thấy nốt ruồi đỏ trên tay Kim Chí Thành không?"
"Ai nha, đã lâu lắm rồi, mà còn là một cái nốt ruồi, ai có thể nhớ rõ được chứ?"
Thời điểm mà Kim Hâm phát tài Kim Chí Thành cũng đã hai mươi tuổi, nhưng trước đó hắn cũng không chăm chỉ học hành, không phải nhốt mình ở nhà thì chính là tự mình đi ra ngoài ăn chơi bừa bãi. Cùng lúc đó bởi vì người trong nhà làm ra tiền lại là mẹ kế, ngoài ra hắn còn có bệnh về tâm lý, vì vậy cũng không ai muốn chơi cùng hắn.
Xem ra chuyến đi này trắng tay thật rồi, vốn là còn đang kích động mà đến, lại thất vọng mà về.
"Tuy nhiên sau này họp lớp tiểu học, lớp trưởng đều gửi thiệp cho cậu ta, nhưng cậu ta không tới lần nào. Tôi là giáo viên chủ nhiệm của bọn họ nên tất nhiên phải tham gia, cùng bọn họ uống rượu nói chuyện phiếm, nhắc tới cậu ta. Tất cả mọi người đều nói, không ngờ bạn học hướng nội nhát gan bị bắt nạt kia, lại trở thành con nhà giàu đời thứ hai!"
Mạnh Triết nghe thầy giáo Vương tiếp tục nói, mắt sáng ngời," Bạn học cùng lớp bắt nạt Kim Chí Thành sao?"
"Tôi thân là chủ nhiệm đúng thật là không xứng, lúc ấy không biết gì, nhiều năm sau mới nghe học sinh nói."Thầy giáo Vương từ lúc đầu đã nhận lúc đó mình còn trẻ, không có kinh nghiệm làm việc," Trong lớp học có đưa nhỏ là con của quan lớn tên là Cao Mã là một đứa bé to lớn, ngày đầu tiên đến trường đã bắt nạt Kim Chí Thành. Thằng bé nói Kim Chí Thành đi vào phòng vệ sinh nữ, bị nó mắng " lưu manh" nên khóc. Đứa trẻ con mới đến trường, lại không biết đường, đi nhầm WC nữ là chuyện bình thường."
Thật là quanh co, Mạnh Triết biết thời điểm mẹ Kim Chí Thành mang thai hắn có uống thuốc chuyển thai, sau khi lớn lên đã đi chữa bệnh, với lại cũng không hoàn toàn chữa khỏi.
Xem ra, anh có lý do nghi ngờ, thời điểm đó Kim Chí Thành vẫn còn không rõ về giới tính của mình!
Một chuyến đi đến trường tiểu học phía đông này cũng không vô ích trở về, tin tức mà Mạnh Triết mang về rất có giá trị.
" Thời điểm mà Lão Quách và Diệp Hồng biết Kim Chí Thành có hơi khác nhau." Khúc Mịch nhắc nhở mọi người," Trong vòng mười năm trở lại đây, Kim Chí Thành đã vài lần ra nước ngoài trị bệnh, lại còn học ở nước ngoài vài năm. Hắn ta cũng đã tiếp xúc rất nhiều người trên thế giới, so với trước đây không giống nhau, lão Quách sẽ không biết được hắn ta thay đổi như thế nào. Mà Diệp Hồng, hiển nhiên cũng không thể biết dáng vẻ mười năm trước đây của hắn như thế nào!
Tôi đã nhờ Cố Thành điều tra xem bản ghi chép việc xuất nhập cảnh mười năm nay của Kim Chí Thành, phát hiện hắn đã sang Thái Lan năm lần, tôi tin rằng việc này có liên quan đến bệnh tình của hắn. Hiện tại chúng ta cần phải điều tra được Kim Chí Thành trị liệu ở bệnh viện nào, hắn rốt cuộc làm trị liệu cái gì!
Mà trước đó pháp y Tăng cũng đã đề cập đến việc tay hắn bị chó cắn tổn thương, chắc hẳn sẽ có bản ghi chép tiêm vắc xin phòng bệnh dại. Theo tôi được biết, mười lăm năm trước vắc-xin phòng bệnh dại cũng không có phổ biến nhiều, hơn nữa còn phải ướp lạnh để bảo quản, hẳn là không phải một phòng khám nhỏ có thể có được. Các cậu đi mấy bệnh viện tư nhân lâu đời điều tra, sẽ có manh mối."
Mọi người nghe xong phân công nhau ra hành động, Cố Thành lên mạng điều tra tình hình bệnh viện bên Thái Lan, những người khác đều đi những bệnh viện tư nhân hỏi thăm.
Thành phố Nam Giang là thành phô trực thuộc trung ương, bệnh viện lâu năm có tổng cộng bốn cái. Lục Ly, Mạnh Triết, Lưu Tuấn và Hách Minh mỗi người phụ trách một bệnh viện, suốt một ngày ở trong phòng hồ sơ tìm kiếm, cuối cùng cùng tìm thấy bệnh án của Kim Chí Thành.
Mười lăm năm trước, ngay vào buổi trưa ngày bố mẹ Dĩ Nhu bị sát hại, Kim Chí Thành vào bệnh viện số một thành phố tiêm vắc- xin phòng bệnh dại.
Điều này khiến cho tinh thần mọi người trở nên chấn động, Mạnh Triết thì hưng phấn," Xem ra án diệt môn liên hoàn này chính là do Kim Chí Thành gây ra! Đáng tiếc kỹ thuật mười lăm năm trước lạc hậu, chỉ có thể xét nghiệm nhóm máu, không có kỹ thuật xét nghiệm DNA. Hung thủ bị chó cắn bị thương, xuất hiện vết máu khả nghi ở răng của con chó. Sau khi xét nghiệm, nhóm máu khác hẳn với hai vợ chồng Tằng gia. Việc này nếu đổi thành DNA, ngay lập tức có thể phán tội Kim Chí Thành!"
"Kim Chí Thành này là tình nghi lớn nhất, nhưng bây giờ hắn đang ở đâu?" Lục Ly cau mày.
Lệnh truy nã đã phát ra một ngày, một chút manh mối về Kim Chí Thành cũng không có. Mấy chỗ bất động sản của Kim gia cũng đã đều kiểm tra, rõ ràng không có dấu vết của hắn. Không ai biết hắn đi đâu, có khi nào Kim Hâm mang người đến đảo hoang không ai biết?
Nghe nói Kim gia mua một cái đảo nhỏ ở Thái Bình Dương, tạm thời chưa khai phá. Bọn họ dự tính trong vòng mười năm biến cái đảo nhỏ ấy thành thiên đường nghỉ dưỡng, vẫn đang lên kế hoạch.
Thế nhưng cái đảo nhỏ này tạm thời rất phiền phức, không có máy bay tư nhân đến thì không được. Nhưng lại không thể xác định Kim Chí Thành chính là hung thủ, làm sao có thể xin lệnh điều phi cơ riêng đi điều tra được?
Kẻ có tiền đúng là sướng, cho dù phạm tội chết, cũng có biện pháp thoát khỏi được chế tài pháp luật!
Cố Thành đang cầm bản ghi chép trên máy tính tỉ mỉ kiểm tra, Thái Lan là quốc gia mà mọi người trên thế giới muốn đến để chuyển giới, kỹ thuật chuyển giới của họ cực kì phát triển. Quy mô bệnh viện không cần quá lớn, cũng có thể làm phẫu thuật phương diện này, cho nên anh cật lực tìm kiếm cả buổi.
Vương Nhân Phủ ở bên cạnh trợ giúp, hai người bận bịu đến ngay cả cơm chiều cũng chưa có thời gian ăn.
Đến sáng sớm ngày hôm sau, bọn họ rốt cuộc cũng tra ra được một manh mối quan trọng.
Bên trong hồ sơ của một bệnh viện, bọn họ tìm thấy được tên của Kim Chí Thành, điều tra ra được đầy đủ về bệnh của hắn.
Tiếng Thái của Cố Thành không tốt, nên đọc không hiểu hết được thuật ngữ có trong bệnh án. Anh báo cáo tình huống cho Khúc Mịch, Khúc Mịch lập tức nói với Cục trường Hoàng điều người có kinh nghiệm vè phương diện này đến.
Đừng nhìn Cục trưởng Hoàng bình thường không làm chuyện gì, thời điểm mấu chốt cần đến đều thể hiện ra năng lực. Không đến một giờ, một cô gái thông thạo tiếng Thái đã được gọi lại đây.
Cô hỗ trợ phiên dịch và phân tích bệnh án, nội dung trong bệnh án của Kim Chí Thành làm cho tất cả mọi người cảm thấy kinh ngạc.
Hóa ra, Kim Chí Thành vì tác hại của thuốc chuyển thai, khiến cho bộ phận sinh dục của hắn phát triển dị dạng, hơn nữa chỗ dị dạng còn tương đối nghiêm trọng.
Bộ phận sinh dục nam của hắn hoàn toàn không hề phát triển, giống như của một đứa trẻ hai tuổi. Mà trong cơ thể hắn thế nhưng lại có buồng trứng và ống dẫn trứng, không có tử cung. Trải qua việc kiểm tra hoóc- môn và nhiễm sắc thể, phát hiện ra nhiễm sắc thể của hắn thuộc về giới tính nữ. Nói cách khác, hắn thật ra là một người phụ nữ! Nhưng hắn làm phụ nữ, rõ ràng cũng không có khả năng sinh con.
Không biết lúc ấy Kim Hâm nghĩ như thế nào, quyết định cho hắn trở thành đàn ông.Vì thế, hắn ở bệnh viện bên Thái Lan phẫu thuật tạo hình cho bộ phận sinh dục nam. Bác sĩ còn cắt bỏ đi buồng trứng và ống dẫn trứng đi cho hắn, để cho hắn sống như một người đàn ông.
Nhưng nhiễm sắc thể của hắn thì không thể thay đổi, bên trong hắn vốn là một người phụ nữ, bởi vậy không có khả năng trở thành một người đàn ông chân chính!
"Quá kinh khủng. Trước đây còn nghe nói qua có người song tính, không ngờ rằng bên cạnh chúng ta cũng có người như vậy." Vương Tịnh kêu lên,"Diệp Hồng gả cho một người chồng còn không rõ là nam hay nữ, thật đúng là có chút đáng thương. Nếu cô ta biết được sự thật, có thể buồn nôn mà không ngủ nổi không? Thế mà cô ta lại sinh được con cho Kim Chí Thành? Trên bệnh án có ghi, vì chịu ảnh hưởng của nhiễm sắc thể, người bệnh có thể không có khả năng sinh đẻ."
"Có thể? Chính là còn có khả năng sinh con. Chung quy thì vấn đề mà bệnh viện nói có thể có xác suất, miễn là không phải chắc chắn một trăm phần trăm thì vẫn chưa có thể kết luận điều gì."Lục Ly thận trọng nói. Trải qua mấy vụ án, anh đã chín chắn hơn, đã sớm không phải loại người nhanh vội, một mực suy đoán.
" Điều này có thể giải thích cho tất cả rồi."Mạnh Triết có cảm giác thoát khỏi đám mây mù, "Trong tiềm thức, Kim Chí Thành vẫn nghĩ mình là một cô gái, nhưng bề ngoài hắn lại là một đứa con trai. Cho nên trước đây mới lẫn lộn giữa giới tính của mình, đi học tiểu học liền nghĩ mình phải dùng WC nữ.
Hắn đã phải chịu sự mâu thuẫn này trong suốt hơn hai mươi năm qua, về sau, hắn phải theo bề ngoài trở thành một người đàn ông, điều này khiến hắn có chút đau khổ, có chút không thể tiếp nhận được. Khi hắn gây án ở Tằng gia rồi bị chó cắn bị thương tay trái, điều này khiến cho hắn phải sử dụng bên tay phải nguyên vẹn chưa bị thương của mình. Luyện tập một thời gian, hắn đã có thể thành thạo dùng nó trong bất cứ việc gì.
Tuy nhiên, thói quen đã ăn sâu bén rễ, nếu vô ý sẽ để lộ ra ngoài. Khi hắn gặp phải chuyện quan trọng, hoặc là thời điểm có tình huống khẩn cấp, hắn sẽ không chút do dự lựa chọn dùng tay trái."
Mọi người vô cùng đồng ý với phân tích của Mạch Triết, chuyện quan trọng đặt ở việc điều tra ra chỗ ẩn náu của Kim Chí Thành.
Editor: ^^ vụ án bắt đầu càng thú vị rồi m.n ơi
Khúc Mịch thực hiện thôi miên thành công, giúp Dĩ Nhu nhớ tới chuyện xảy ra buổi sáng mười lăm năm trước. Nhưng khi cô nói ra đặc điểm của hung thủ, và việc chưa tìm thấy Kim Chí Thành càng khiến vụ án trở nên bí ẩn hơn.
"Lão Quách này mới chỉ quen biết Kim Hâm được bốn năm năm, có thể hắn nhớ nhầm. Với lại ai buôn bán mà lại không gian dối, miệng hắn có thể nói được vài câu nói thật? Bây giờ vợ chồng Kim Hâm đã chết, Kim Chí Thành lại mất tích, hắn có thể tùy ý nói hươu nói vượn." Lưu Tuấn nói,"Diệp Hồng và Kim Chí Thành là vợ chồng, lời nói của cô ta và nhân viên công ty đều giống nhau, cho nên khả năng nói dối là rất nhỏ."
"Lão Quách tại sao lại nói dối? Hơn nữa ông ta nói trước đây Kim Chí Thành có thói quen dùng tay trái, sau khi đi học rồi thì dùng tay phải. Việc này điều tra rất dễ dàng, lời nói dối của hắn sẽ bị vạch trần thôi. Trường tiểu học của Kim Chí Thành nằm ở phía Đông thành phố, tôi sẽ đến đấy điều tra." Mạnh Triết lập tức hành động, lái xe đến trường tiểu học.
Chuyện xảy ra nhiều năm rồi, rất ít giáo viên có thể nhớ rõ Kim Chí Thành là ai. Mạnh Triết xem hồ sơ ở trường học, tìm được tên của giáo viên chủ nhiệm lớp Kim Chí Thành học.
Chủ nhiệm lớp họ Vương, là một giáo viên sắp về hưu. Ông nghe thấy Mạnh Triết nói đến để điều tra chuyện Kim Chí Thành năm xưa: "Chuyện tám năm trước, chắc là học sinh năm đầu tiên tôi chủ nhiệm lúc tôi vừa mới vào đây làm việc. Lúc ấy tôi còn là một người trẻ tuổi, đối với một đám trẻ nhỏ, cảm thấy mình hữu tâm vô lực (có lòng mà không có sức), cả ngày bận rộn nhưng lại rất lộn xộn.
Đối với Kim Chí Thành tôi không có ấn tượng gì, sau đó, cha cậu ta trở thành triệu phú, tôi mới biết mình còn dạy một đứa trẻ như thế. Đáng tiếc, cậu ta chủ yếu đi học tiểu học được vài ngày, nhà khó khăn không có người nuôi dạy, mẹ thì chết sớm, mẹ kế lại ngang ngược thường xuyên đánh mắng."
"Ông còn nhớ được đặc điểm gì của anh ta không?" Mạnh Triết truy vấn.
"Đặc điểm?" Thầy giáo Vương cố gắng nhớ lại," Ngay cả khuôn mặt cậu ta tôi còn không nhớ rõ, làm sao nhớ được đặc điểm gì?"
"Anh ta có thuận tay trái không? Nghe nói khi học viết, mới được ông sửa cho."Mạnh Triết giúp ông ta nhớ lại.
"Lúc đó thì bọn trẻ đi học không khác đi nhà trẻ, chẳng hạn như bắt chước mà viết, cho dù không nề nếp, đứa trẻ dùng tay trái cũng không chỉ một hai đứa. Tuy nhiên khi đó bọn trẻ đều nghe lời, rất sợ giáo viên. Tôi yêu cầu vài lần, mấy đứa trong lớp đều dùng tay phải viết chữ."
Mạnh Triết nghe xong có chút thất vọng,"Vậy ông có nhớ từng thấy nốt ruồi đỏ trên tay Kim Chí Thành không?"
"Ai nha, đã lâu lắm rồi, mà còn là một cái nốt ruồi, ai có thể nhớ rõ được chứ?"
Thời điểm mà Kim Hâm phát tài Kim Chí Thành cũng đã hai mươi tuổi, nhưng trước đó hắn cũng không chăm chỉ học hành, không phải nhốt mình ở nhà thì chính là tự mình đi ra ngoài ăn chơi bừa bãi. Cùng lúc đó bởi vì người trong nhà làm ra tiền lại là mẹ kế, ngoài ra hắn còn có bệnh về tâm lý, vì vậy cũng không ai muốn chơi cùng hắn.
Xem ra chuyến đi này trắng tay thật rồi, vốn là còn đang kích động mà đến, lại thất vọng mà về.
"Tuy nhiên sau này họp lớp tiểu học, lớp trưởng đều gửi thiệp cho cậu ta, nhưng cậu ta không tới lần nào. Tôi là giáo viên chủ nhiệm của bọn họ nên tất nhiên phải tham gia, cùng bọn họ uống rượu nói chuyện phiếm, nhắc tới cậu ta. Tất cả mọi người đều nói, không ngờ bạn học hướng nội nhát gan bị bắt nạt kia, lại trở thành con nhà giàu đời thứ hai!"
Mạnh Triết nghe thầy giáo Vương tiếp tục nói, mắt sáng ngời," Bạn học cùng lớp bắt nạt Kim Chí Thành sao?"
"Tôi thân là chủ nhiệm đúng thật là không xứng, lúc ấy không biết gì, nhiều năm sau mới nghe học sinh nói."Thầy giáo Vương từ lúc đầu đã nhận lúc đó mình còn trẻ, không có kinh nghiệm làm việc," Trong lớp học có đưa nhỏ là con của quan lớn tên là Cao Mã là một đứa bé to lớn, ngày đầu tiên đến trường đã bắt nạt Kim Chí Thành. Thằng bé nói Kim Chí Thành đi vào phòng vệ sinh nữ, bị nó mắng " lưu manh" nên khóc. Đứa trẻ con mới đến trường, lại không biết đường, đi nhầm WC nữ là chuyện bình thường."
Thật là quanh co, Mạnh Triết biết thời điểm mẹ Kim Chí Thành mang thai hắn có uống thuốc chuyển thai, sau khi lớn lên đã đi chữa bệnh, với lại cũng không hoàn toàn chữa khỏi.
Xem ra, anh có lý do nghi ngờ, thời điểm đó Kim Chí Thành vẫn còn không rõ về giới tính của mình!
Một chuyến đi đến trường tiểu học phía đông này cũng không vô ích trở về, tin tức mà Mạnh Triết mang về rất có giá trị.
" Thời điểm mà Lão Quách và Diệp Hồng biết Kim Chí Thành có hơi khác nhau." Khúc Mịch nhắc nhở mọi người," Trong vòng mười năm trở lại đây, Kim Chí Thành đã vài lần ra nước ngoài trị bệnh, lại còn học ở nước ngoài vài năm. Hắn ta cũng đã tiếp xúc rất nhiều người trên thế giới, so với trước đây không giống nhau, lão Quách sẽ không biết được hắn ta thay đổi như thế nào. Mà Diệp Hồng, hiển nhiên cũng không thể biết dáng vẻ mười năm trước đây của hắn như thế nào!
Tôi đã nhờ Cố Thành điều tra xem bản ghi chép việc xuất nhập cảnh mười năm nay của Kim Chí Thành, phát hiện hắn đã sang Thái Lan năm lần, tôi tin rằng việc này có liên quan đến bệnh tình của hắn. Hiện tại chúng ta cần phải điều tra được Kim Chí Thành trị liệu ở bệnh viện nào, hắn rốt cuộc làm trị liệu cái gì!
Mà trước đó pháp y Tăng cũng đã đề cập đến việc tay hắn bị chó cắn tổn thương, chắc hẳn sẽ có bản ghi chép tiêm vắc xin phòng bệnh dại. Theo tôi được biết, mười lăm năm trước vắc-xin phòng bệnh dại cũng không có phổ biến nhiều, hơn nữa còn phải ướp lạnh để bảo quản, hẳn là không phải một phòng khám nhỏ có thể có được. Các cậu đi mấy bệnh viện tư nhân lâu đời điều tra, sẽ có manh mối."
Mọi người nghe xong phân công nhau ra hành động, Cố Thành lên mạng điều tra tình hình bệnh viện bên Thái Lan, những người khác đều đi những bệnh viện tư nhân hỏi thăm.
Thành phố Nam Giang là thành phô trực thuộc trung ương, bệnh viện lâu năm có tổng cộng bốn cái. Lục Ly, Mạnh Triết, Lưu Tuấn và Hách Minh mỗi người phụ trách một bệnh viện, suốt một ngày ở trong phòng hồ sơ tìm kiếm, cuối cùng cùng tìm thấy bệnh án của Kim Chí Thành.
Mười lăm năm trước, ngay vào buổi trưa ngày bố mẹ Dĩ Nhu bị sát hại, Kim Chí Thành vào bệnh viện số một thành phố tiêm vắc- xin phòng bệnh dại.
Điều này khiến cho tinh thần mọi người trở nên chấn động, Mạnh Triết thì hưng phấn," Xem ra án diệt môn liên hoàn này chính là do Kim Chí Thành gây ra! Đáng tiếc kỹ thuật mười lăm năm trước lạc hậu, chỉ có thể xét nghiệm nhóm máu, không có kỹ thuật xét nghiệm DNA. Hung thủ bị chó cắn bị thương, xuất hiện vết máu khả nghi ở răng của con chó. Sau khi xét nghiệm, nhóm máu khác hẳn với hai vợ chồng Tằng gia. Việc này nếu đổi thành DNA, ngay lập tức có thể phán tội Kim Chí Thành!"
"Kim Chí Thành này là tình nghi lớn nhất, nhưng bây giờ hắn đang ở đâu?" Lục Ly cau mày.
Lệnh truy nã đã phát ra một ngày, một chút manh mối về Kim Chí Thành cũng không có. Mấy chỗ bất động sản của Kim gia cũng đã đều kiểm tra, rõ ràng không có dấu vết của hắn. Không ai biết hắn đi đâu, có khi nào Kim Hâm mang người đến đảo hoang không ai biết?
Nghe nói Kim gia mua một cái đảo nhỏ ở Thái Bình Dương, tạm thời chưa khai phá. Bọn họ dự tính trong vòng mười năm biến cái đảo nhỏ ấy thành thiên đường nghỉ dưỡng, vẫn đang lên kế hoạch.
Thế nhưng cái đảo nhỏ này tạm thời rất phiền phức, không có máy bay tư nhân đến thì không được. Nhưng lại không thể xác định Kim Chí Thành chính là hung thủ, làm sao có thể xin lệnh điều phi cơ riêng đi điều tra được?
Kẻ có tiền đúng là sướng, cho dù phạm tội chết, cũng có biện pháp thoát khỏi được chế tài pháp luật!
Cố Thành đang cầm bản ghi chép trên máy tính tỉ mỉ kiểm tra, Thái Lan là quốc gia mà mọi người trên thế giới muốn đến để chuyển giới, kỹ thuật chuyển giới của họ cực kì phát triển. Quy mô bệnh viện không cần quá lớn, cũng có thể làm phẫu thuật phương diện này, cho nên anh cật lực tìm kiếm cả buổi.
Vương Nhân Phủ ở bên cạnh trợ giúp, hai người bận bịu đến ngay cả cơm chiều cũng chưa có thời gian ăn.
Đến sáng sớm ngày hôm sau, bọn họ rốt cuộc cũng tra ra được một manh mối quan trọng.
Bên trong hồ sơ của một bệnh viện, bọn họ tìm thấy được tên của Kim Chí Thành, điều tra ra được đầy đủ về bệnh của hắn.
Tiếng Thái của Cố Thành không tốt, nên đọc không hiểu hết được thuật ngữ có trong bệnh án. Anh báo cáo tình huống cho Khúc Mịch, Khúc Mịch lập tức nói với Cục trường Hoàng điều người có kinh nghiệm vè phương diện này đến.
Đừng nhìn Cục trưởng Hoàng bình thường không làm chuyện gì, thời điểm mấu chốt cần đến đều thể hiện ra năng lực. Không đến một giờ, một cô gái thông thạo tiếng Thái đã được gọi lại đây.
Cô hỗ trợ phiên dịch và phân tích bệnh án, nội dung trong bệnh án của Kim Chí Thành làm cho tất cả mọi người cảm thấy kinh ngạc.
Hóa ra, Kim Chí Thành vì tác hại của thuốc chuyển thai, khiến cho bộ phận sinh dục của hắn phát triển dị dạng, hơn nữa chỗ dị dạng còn tương đối nghiêm trọng.
Bộ phận sinh dục nam của hắn hoàn toàn không hề phát triển, giống như của một đứa trẻ hai tuổi. Mà trong cơ thể hắn thế nhưng lại có buồng trứng và ống dẫn trứng, không có tử cung. Trải qua việc kiểm tra hoóc- môn và nhiễm sắc thể, phát hiện ra nhiễm sắc thể của hắn thuộc về giới tính nữ. Nói cách khác, hắn thật ra là một người phụ nữ! Nhưng hắn làm phụ nữ, rõ ràng cũng không có khả năng sinh con.
Không biết lúc ấy Kim Hâm nghĩ như thế nào, quyết định cho hắn trở thành đàn ông.Vì thế, hắn ở bệnh viện bên Thái Lan phẫu thuật tạo hình cho bộ phận sinh dục nam. Bác sĩ còn cắt bỏ đi buồng trứng và ống dẫn trứng đi cho hắn, để cho hắn sống như một người đàn ông.
Nhưng nhiễm sắc thể của hắn thì không thể thay đổi, bên trong hắn vốn là một người phụ nữ, bởi vậy không có khả năng trở thành một người đàn ông chân chính!
"Quá kinh khủng. Trước đây còn nghe nói qua có người song tính, không ngờ rằng bên cạnh chúng ta cũng có người như vậy." Vương Tịnh kêu lên,"Diệp Hồng gả cho một người chồng còn không rõ là nam hay nữ, thật đúng là có chút đáng thương. Nếu cô ta biết được sự thật, có thể buồn nôn mà không ngủ nổi không? Thế mà cô ta lại sinh được con cho Kim Chí Thành? Trên bệnh án có ghi, vì chịu ảnh hưởng của nhiễm sắc thể, người bệnh có thể không có khả năng sinh đẻ."
"Có thể? Chính là còn có khả năng sinh con. Chung quy thì vấn đề mà bệnh viện nói có thể có xác suất, miễn là không phải chắc chắn một trăm phần trăm thì vẫn chưa có thể kết luận điều gì."Lục Ly thận trọng nói. Trải qua mấy vụ án, anh đã chín chắn hơn, đã sớm không phải loại người nhanh vội, một mực suy đoán.
" Điều này có thể giải thích cho tất cả rồi."Mạnh Triết có cảm giác thoát khỏi đám mây mù, "Trong tiềm thức, Kim Chí Thành vẫn nghĩ mình là một cô gái, nhưng bề ngoài hắn lại là một đứa con trai. Cho nên trước đây mới lẫn lộn giữa giới tính của mình, đi học tiểu học liền nghĩ mình phải dùng WC nữ.
Hắn đã phải chịu sự mâu thuẫn này trong suốt hơn hai mươi năm qua, về sau, hắn phải theo bề ngoài trở thành một người đàn ông, điều này khiến hắn có chút đau khổ, có chút không thể tiếp nhận được. Khi hắn gây án ở Tằng gia rồi bị chó cắn bị thương tay trái, điều này khiến cho hắn phải sử dụng bên tay phải nguyên vẹn chưa bị thương của mình. Luyện tập một thời gian, hắn đã có thể thành thạo dùng nó trong bất cứ việc gì.
Tuy nhiên, thói quen đã ăn sâu bén rễ, nếu vô ý sẽ để lộ ra ngoài. Khi hắn gặp phải chuyện quan trọng, hoặc là thời điểm có tình huống khẩn cấp, hắn sẽ không chút do dự lựa chọn dùng tay trái."
Mọi người vô cùng đồng ý với phân tích của Mạch Triết, chuyện quan trọng đặt ở việc điều tra ra chỗ ẩn náu của Kim Chí Thành.
Editor: ^^ vụ án bắt đầu càng thú vị rồi m.n ơi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.