Chương 46: Đại lão Hợp Hoan Tông ⑬
Long Nữ Dạ Bạch
12/05/2021
Hách Uyển chấn kinh đứng ở bên ngoài giường, tự lẩm bẩm: "Tường Vi tiền bối tới lúc nào?"
Đào Nhiên kéo ra dải gấm màu đen cùng Tường Vi hai mắt nhìn nhau một cái, sau đó mặc quần áo tử tế xuống giường, nói: "Sao ngươi lại lỗ mãng như vậy?"
Hách Uyển nói: "Sư phụ lại đang cùng Tường Vi tiền bối song tu sao?"
"Khụ." Đào Nhiên ho khan một chút hóa giải lúng túng, nói: "Đúng vậy, ngươi không phải là hy vọng vi sư song tu chữa thương sao?"
"Đúng vậy, nhưng mà lúc đồ nhi đến Hợp Hoan Tông, Tường Vi tiền bối nàng cự tuyệt a." Hách Uyển nói: "Sư phụ cự tuyệt Mẫu Đơn tiền bối, là bởi vì người chỉ cùng Tường Vi tiền bối song tu sao?"
Tường Vi ở bên trong trướng trợn to hai mắt, lắng tai nghe.
Đào Nhiên nói: " Phải, vi sư chỉ cùng Tường Vi song tu."
Oa...
Thật giống như nghe thấy thanh âm hoa nở là chuyện gì xảy ra? Thật vui vẻ a...
Tường Vi không nhịn được cười híp mắt, chỉ cùng mình song tu là ý gì? Đó không phải là thừa nhận mình là đạo lữ của hắn sao, chỉ có người có đạo lữ mới sẽ cố định cùng một người song tu.
Đào Nhiên không biết Tường Vi nằm ở trên giường vui đến nổ tung, hắn thật sự là không muốn cùng Hách Uyển thảo luận đề tài song tu nữa, hắn nói: "Ngươi tới làm gì?"
Hách Uyển lúc này mới nhớ tới chuyện Mẫu Đơn, "Sư phụ không tốt rồi, Mẫu Đơn tiền bối đang bị các sư thúc sư bá đuổi giết."
"..." Đào Nhiên quả thực thua nàng, loại chuyện quan hệ tính mệnh cũng có thể quên.
Hắn nói: "Ngươi đi theo ta."
Đáng thương Mẫu Đơn bị Hách Uyển quên mất một lúc như vậy, cũng đã bị người Bồng Lai bắt được. Nàng bị pháp khí Bồng Lai thiên la địa võng, đáng thương nằm mọp trên đất, cũng không còn phong tình vạn chủng trước đó nữa.
Chưởng môn Bồng Lai nói: "Ngươi là ai? Lẫn vào Bồng Lai có mục đích gì?"
Mẫu Đơn kêu oan nói: "Oan uổng a, ta cũng không nghĩ đến Bồng Lai a, là Bồng Lai các ngươi cứ muốn ta tới."
"Miệng đầy lời nói dối!" Chưởng môn cả giận nói: "Bồng Lai ta sao có thể có người cứ muốn ma tu như ngươi vào Bồng Lai?"
"Thật, ta nói là thật, chưởng môn minh xét a." Mẫu Đơn còn kém chỉ trời thề, nàng nói: "Ta cũng là chưởng môn a, ta là chưởng môn Hợp Hoan Tông, ngươi ngẫm lại xem nà, Hợp Hoan Tông và Bồng Lai không thù không oán, ta tới Bồng Lai có thể có âm mưu gì?"
Hợp Hoan Tông?!
Mọi người trợn to mắt nhìn Mẫu Đơn, bỗng nhiên liền nhớ lại Tường Vi trước đó đem Bồng Lai làm cho chướng khí mù mịt. Người Hợp Hoan Tông là chuyện gì xảy ra? Thích ở Bồng Lai gây chuyện như vậy sao?
Chưởng môn Bồng Lai liền nghi hoặc nói: "Ngươi nói là có người trong Bồng Lai mời ngươi tới Bồng Lai, vậy ngươi nói thử xem, là ai mời ngươi tới? Ngươi lại làm sao tới được?"
Lúc này so với thanh bạch của Hách Uyển và Huyền Thanh, đương nhiên là mạng nhỏ của bản thân so ra quan trọng hơn. Mẫu Đơn vào giờ phút này cũng không cố kỵ gì nữa, đang chuẩn bị đem hết thảy mắm muối đều nói ra.
Bồng Lai chưởng môn lại nói: "Chờ một chút, chờ lát nữa hẵng nói."
Mẫu Đơn: "Hả?"
Mọi người: "???"
Sau đó dưới con mắt của mọi người, chưởng môn hắn xoay người rời đi...
Mọi người nhìn phương hướng chưởng môn rời khỏi, trong lòng mười ngàn cái dấu hỏi. Lúc này còn có chuyện trọng yếu hơn vặn hỏi Mẫu Đơn sao? Có người không nhịn được nói: "Ngươi nói trước, chưởng môn tới ngươi lặp lại lần nữa."
Mẫu Đơn tuy rằng mê trai, nhưng mà cũng không ngốc. Nàng biết chưởng môn lúc này đột nhiên rời khỏi, nhất định là Huyền Thanh biết tình huống của nàng, đem chưởng môn kêu đi. Nàng hiện tại cũng không dám nói bậy bạ nữa, ngộ nhỡ chọc giận Huyền Thanh Kiếm Tôn, nàng không muốn thử xem mình có thể chặn được một kiếm của Kiếm Tôn hay không.
Chưởng môn cũng đích xác là Đào Nhiên kêu đi, ngay khi Mẫu Đơn dự định đàng hoàng khai hết, hắn nghe được bên tai có người nói: "Chưởng môn, chuyện này không thích hợp tuyên dương."
Thanh âm Huyền Thanh hắn đương nhiên quen thuộc, nếu nói cả cái Bồng Lai chưởng môn tín nhiệm nhất người nào, không thể nghi ngờ chính là Huyền Thanh. Vì vậy hắn không nói hai lời, lập tức kêu ngừng Mẫu Đơn. Sau đó theo thanh âm, tìm tới Đào Nhiên.
Thấy Đào Nhiên và Hách Uyển cùng nhau chờ mình, chưởng môn nói: "Sư đệ đây là chuyện gì xảy ra? Mẫu Đơn tại sao lại ở Bồng Lai? Nàng là làm sao tiến vào?"
Đào Nhiên thở dài, nói: "Chuyện này nói đến đều là lỗi của sư đệ, vẫn là để cho đồ đệ gây chuyện thị phi của ta nói đi."
Hách Uyển đứng ở bên cạnh Đào Nhiên, đáng thương rưng rưng đem tiền nhân hậu quả nói ra. Là nàng lo lắng thương tổn của sư phụ, vì vậy gạt tất cả mọi người đi Hợp Hoan Tông ở Nam Hoang tìm Mẫu Đơn tới cùng sư phụ song tu. Là nàng đem Mẫu Đơn giấu trong tay áo dẫn vào, sau đó không trông chừng tốt Mẫu Đơn, để cho Mẫu Đơn bị phát hiện.
Về phần trung gian có liên quan Tường Vi, Đào Nhiên trước đó dặn dò qua Hách Uyển, bảo nàng không cần nói ra.
Nghe xong chưởng môn Bồng Lai tâm tình phức tạp thật lâu không thể bình tĩnh, cảm giác đầu tiên giống như Đào Nhiên, hắn không nghĩ tới trên đời lại có đồ đệ dẫn mối cho sư phụ. Còn là xa tận Nam Hoang, trải qua gian khổ đi xa như vậy, vào sâu địa bàn ma tu để dẫn mối.
Bồng Lai chưởng môn thổn thức nói: "Sư chất à, ngươi nếu ở Nam Hoang xảy ra chuyện gì, người Bồng Lai cũng không kịp cứu ngươi."
Hách Uyển cúi đầu hổ thẹn, "Là đệ tử càn rỡ."
"Ngươi đây há chỉ là càn rỡ a..." Chưởng môn cảm khái nói: "Lúc sư phụ ngươi lớn bằng ngươi lá gan cũng không to như ngươi."
Hách Uyển cúi đầu, một bộ biết sai nhận sai.
Đào Nhiên mặt thâm minh đại nghĩa nói: "Nó phạm sai lầm, ta không thể bao che nó, tùy chưởng môn sư huynh xử phạt đi." . Chuyên trang đọc truyện -- TRUMTRUYEN . c om --
Chưởng môn cũng cảm thấy chuyện này không thể không xử phạt, nếu không về sau đệ tử Bồng Lai đều tùy tùy tiện tiện chạy tới Nam Hoang, sau đó trong tay áo cất cái ma tu mang về, Bồng Lai còn không rối loạn toàn bộ sao?
Chưởng môn nói: "Sư chất, tuy rằng ngươi dụng ý là tốt, nhưng mà sư bá lại không thể không phạt ngươi."
Hách Uyển cúi đầu, "Tùy chưởng môn sư bá xử phạt."
"Liền phạt ngươi ra Viêm Hoa Động sau núi tu luyện, không đột phá đến Nguyên Anh không cho phép đi ra."
"Vâng." Hách Uyển ngoan ngoãn đi Viêm Hoa Động.
Đào Nhiên trong lòng mừng thầm, lấy thiên phú của Hách Uyển, tu luyện tới Nguyên Anh là không thành vấn đề. Nhưng mà nàng vừa mới tu luyện tới Kim Đan không bao lâu, muốn tu luyện tới Nguyên Anh vẫn là cần không ít thời gian. Khoảng thời gian này không có nàng quấy rầy, rừng trúc cũng chỉ có mình và Tường Vi, há chẳng phải là...
Phi phi phi... Nghĩ gì vậy, bản thân một chút cũng không muốn cùng Tường Vi thế nào thế nào...
Hách Uyển đi, Đào Nhiên và chưởng môn nhất thời rơi vào trầm mặc.
Đào Nhiên nói: "Sư huynh, sư đệ cho rằng chuyện này quả thực không thích hợp..."
"Đệ không cần nói, ta hiểu." Chưởng môn tang thương nói: "Cứ xem như vì mặt mũi Bồng Lai, ta cũng không thể để cho chuyện này tiết lộ ra ngoài a."
Đào Nhiên cười khan nói: "Thật là khó xử sư huynh."
"Đã quen rồi." Chưởng môn Bồng Lai một bộ nhìn thấu hồng trần nói: "Chưởng môn mà, không phải là làm cái này sao, chỉ có như vậy những người khác trong tông môn mới có thể tử tế tu luyện."
Đào Nhiên thật lòng thành ý nói: "Sư huynh thật quá không dễ dàng."
"Aiz, bên kia còn có phiền toái đang chờ ta đây này."
Chưởng môn trở lại chỗ Mẫu Đơn, có trưởng lão nói: "Ma nữ, chưởng môn trở lại rồi, ngươi còn không nói đi?"
Mẫu Đơn tròn mắt nhìn chưởng môn Bồng Lai, chưởng môn Bồng Lai thở dài nói: "Chuyện này là Bồng Lai ta không đúng, Mẫu Đơn chưởng môn chịu ủy khuất rồi."
"Không ủy khuất không ủy khuất, giải bỏ hiểu lầm là được." Mẫu đơn nằm mọp trên đất nói: "Chính là không biết thiên la địa võng này..."
Chưởng môn nói: "Giải trói cho Mẫu Đơn chưởng môn."
Tất cả trưởng lão chấn kinh, "Chưởng môn?"
Chưởng môn: "Cởi ra."
Mẫu Đơn được lỏng trói, từ dưới đất bò dậy, cười nói: "Còn có việc không? Không có gì ta đi a."
Chưởng môn Bồng Lai nói: "Bần đạo tiễn đạo hữu đi."
"Không cần không cần." Mẫu Đơn tự đi hai bước, đột nhiên quay đầu, móc ra một quyển sách nhỏ ném cho chưởng môn Bồng Lai, nói: "Đây là song tu tâm pháp chính tông của Hợp Hoan Tông, chính ma hai đường đều có thể dùng, không có bất kỳ tác dụng phụ nào. Hai phái chúng ta cũng coi như giao hảo, cái này coi như là lễ vật ta lần này lên cửa viếng thăm đi."
Tất cả mọi người phái Bồng Lai: "..."
Lên cửa viếng thăm tặng song tu công pháp, bọn họ vẫn là lần đầu nghe nói, từng người một đều biểu tình thẫn thờ.
Sau khi Mẫu Đơn đi, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm quyển sách trên tay chưởng môn. Chưởng môn tằng hắng một cái để giải lúng túng, nói: "Song tu công pháp cũng coi như phương pháp tu luyện đứng đắn, khụ... Chính là thứ Bồng Lai đang khiếm khuyết, cho nên vẫn là bỏ vào Tàng Thư Các đi."
"..."
Mỗi người có mặt đều tâm tư khác biệt, sao chưởng môn rời khỏi một hồi, chuyện liền biến thành như vậy? Lúc hắn rời khỏi thế gian xảy ra chuyện gì? Người có lòng liền bắt đầu thăm dò, người vô tâm liền bắt đầu chờ người có lòng thăm dò.
Không thăm dò không biết, dò một cái sợ hết hồn.
Hóa ra trong khoảng thời gian rời đi này, chưởng môn đem Hách Uyển đệ tử duy nhất của Huyền Thanh Kiếm Tôn nhốt vào Viêm Hoa Động, hơn nữa còn nói không tới Nguyên Anh kỳ không cho phép đi ra. Sao đang yên lành lại trừng phạt Hách Uyển như vậy? Mấu chốt là Kiếm Tôn còn không ngăn cản không cầu tình.
Vì vậy người phái Bồng Lai bắt đầu đủ loại suy đoán đủ loại bàn luận sôi nổi, phần lớn người đều suy đoán Hách Uyển có liên quan chuyện Mẫu Đơn tiến vào Hợp Hoan Tông.
Một nữ hài tử như Hách Uyển có thể có quan hệ gì với chưởng môn Hợp Hoan Tông?
Chẳng lẽ... chưởng môn Hợp Hoan Tông mất trí đến mức xuống tay với đối với nữ nhân?
Cứ như vậy liền giải thích thông suốt, chưởng môn Hợp Hoan Tông đối Hách Uyển vừa gặp đã yêu, dùng mọi cách quyến rũ Hách Uyển. Hách Uyển đơn thuần không chịu nổi phương pháp song tu hấp dẫn của Hợp Hoan Tông, cuối cùng cùng Mẫu Đơn gì đó gì đó. Hai người như củi khô lửa cháy sét đánh dẫn động địa hỏa, bắt đầu một phát liền không thể thu thập.
Vì để có thể luôn luôn cùng người yêu ở một chỗ, chưởng môn Hợp Hoan Tông không để ý nguy hiểm đi theo Hách Uyển vào Bồng Lai. Chuyện sau đó bại lộ, vì bảo trụ Mẫu Đơn, Hách Uyển tự nguyện bại lộ tự mình đi Viêm Hoa Động chịu phạt, chưởng môn Hợp Hoan Tông vì Hách Uyển cống hiến song tu bí thuật của Hợp Hoan Tông cho Bồng Lai...
Câu chuyện thập phần hợp tình hợp lý, không ít đệ tử phái Bồng Lai bị câu chuyện mình não bổ ra làm cảm động khóc.
Đột nhiên có người nói: "Hợp Hoan Tông không phải là không có phương pháp song tu giữa nữ nhân với nhau sao?"
Nhưng mà lập tức hắn liền bị người phun nước miếng đi xuống, người ta là chưởng môn Hợp Hoan Tông, khai sáng một bộ song tu công pháp giữa nữ tử thì đã làm sao?
Đào Nhiên trở lại bên trong nhà trúc, Tường Vi nói: "Chuyện giải quyết rồi?"
"Ừ." Đào Nhiên nói: "Mẫu Đơn đi rồi, Hách Uyển cũng sẽ không lại tới quấy rầy chúng ta nữa."
Tường Vi không nhịn được cười nói: "Vậy ta thì sao, ngươi định xử lý ta như thế nào?"
"Cô?" Đào Nhiên nghiêm túc nói: "Phái Bồng Lai gần đây lòng người lo sợ, trước khi sóng gió hoàn toàn yên lặng cô hãy cứ sống ở chỗ này đi."
"Nói cách khác, ta tạm thời không cần đi?"
Đào Nhiên: "Ừ."
┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴
Đào Nhiên kéo ra dải gấm màu đen cùng Tường Vi hai mắt nhìn nhau một cái, sau đó mặc quần áo tử tế xuống giường, nói: "Sao ngươi lại lỗ mãng như vậy?"
Hách Uyển nói: "Sư phụ lại đang cùng Tường Vi tiền bối song tu sao?"
"Khụ." Đào Nhiên ho khan một chút hóa giải lúng túng, nói: "Đúng vậy, ngươi không phải là hy vọng vi sư song tu chữa thương sao?"
"Đúng vậy, nhưng mà lúc đồ nhi đến Hợp Hoan Tông, Tường Vi tiền bối nàng cự tuyệt a." Hách Uyển nói: "Sư phụ cự tuyệt Mẫu Đơn tiền bối, là bởi vì người chỉ cùng Tường Vi tiền bối song tu sao?"
Tường Vi ở bên trong trướng trợn to hai mắt, lắng tai nghe.
Đào Nhiên nói: " Phải, vi sư chỉ cùng Tường Vi song tu."
Oa...
Thật giống như nghe thấy thanh âm hoa nở là chuyện gì xảy ra? Thật vui vẻ a...
Tường Vi không nhịn được cười híp mắt, chỉ cùng mình song tu là ý gì? Đó không phải là thừa nhận mình là đạo lữ của hắn sao, chỉ có người có đạo lữ mới sẽ cố định cùng một người song tu.
Đào Nhiên không biết Tường Vi nằm ở trên giường vui đến nổ tung, hắn thật sự là không muốn cùng Hách Uyển thảo luận đề tài song tu nữa, hắn nói: "Ngươi tới làm gì?"
Hách Uyển lúc này mới nhớ tới chuyện Mẫu Đơn, "Sư phụ không tốt rồi, Mẫu Đơn tiền bối đang bị các sư thúc sư bá đuổi giết."
"..." Đào Nhiên quả thực thua nàng, loại chuyện quan hệ tính mệnh cũng có thể quên.
Hắn nói: "Ngươi đi theo ta."
Đáng thương Mẫu Đơn bị Hách Uyển quên mất một lúc như vậy, cũng đã bị người Bồng Lai bắt được. Nàng bị pháp khí Bồng Lai thiên la địa võng, đáng thương nằm mọp trên đất, cũng không còn phong tình vạn chủng trước đó nữa.
Chưởng môn Bồng Lai nói: "Ngươi là ai? Lẫn vào Bồng Lai có mục đích gì?"
Mẫu Đơn kêu oan nói: "Oan uổng a, ta cũng không nghĩ đến Bồng Lai a, là Bồng Lai các ngươi cứ muốn ta tới."
"Miệng đầy lời nói dối!" Chưởng môn cả giận nói: "Bồng Lai ta sao có thể có người cứ muốn ma tu như ngươi vào Bồng Lai?"
"Thật, ta nói là thật, chưởng môn minh xét a." Mẫu Đơn còn kém chỉ trời thề, nàng nói: "Ta cũng là chưởng môn a, ta là chưởng môn Hợp Hoan Tông, ngươi ngẫm lại xem nà, Hợp Hoan Tông và Bồng Lai không thù không oán, ta tới Bồng Lai có thể có âm mưu gì?"
Hợp Hoan Tông?!
Mọi người trợn to mắt nhìn Mẫu Đơn, bỗng nhiên liền nhớ lại Tường Vi trước đó đem Bồng Lai làm cho chướng khí mù mịt. Người Hợp Hoan Tông là chuyện gì xảy ra? Thích ở Bồng Lai gây chuyện như vậy sao?
Chưởng môn Bồng Lai liền nghi hoặc nói: "Ngươi nói là có người trong Bồng Lai mời ngươi tới Bồng Lai, vậy ngươi nói thử xem, là ai mời ngươi tới? Ngươi lại làm sao tới được?"
Lúc này so với thanh bạch của Hách Uyển và Huyền Thanh, đương nhiên là mạng nhỏ của bản thân so ra quan trọng hơn. Mẫu Đơn vào giờ phút này cũng không cố kỵ gì nữa, đang chuẩn bị đem hết thảy mắm muối đều nói ra.
Bồng Lai chưởng môn lại nói: "Chờ một chút, chờ lát nữa hẵng nói."
Mẫu Đơn: "Hả?"
Mọi người: "???"
Sau đó dưới con mắt của mọi người, chưởng môn hắn xoay người rời đi...
Mọi người nhìn phương hướng chưởng môn rời khỏi, trong lòng mười ngàn cái dấu hỏi. Lúc này còn có chuyện trọng yếu hơn vặn hỏi Mẫu Đơn sao? Có người không nhịn được nói: "Ngươi nói trước, chưởng môn tới ngươi lặp lại lần nữa."
Mẫu Đơn tuy rằng mê trai, nhưng mà cũng không ngốc. Nàng biết chưởng môn lúc này đột nhiên rời khỏi, nhất định là Huyền Thanh biết tình huống của nàng, đem chưởng môn kêu đi. Nàng hiện tại cũng không dám nói bậy bạ nữa, ngộ nhỡ chọc giận Huyền Thanh Kiếm Tôn, nàng không muốn thử xem mình có thể chặn được một kiếm của Kiếm Tôn hay không.
Chưởng môn cũng đích xác là Đào Nhiên kêu đi, ngay khi Mẫu Đơn dự định đàng hoàng khai hết, hắn nghe được bên tai có người nói: "Chưởng môn, chuyện này không thích hợp tuyên dương."
Thanh âm Huyền Thanh hắn đương nhiên quen thuộc, nếu nói cả cái Bồng Lai chưởng môn tín nhiệm nhất người nào, không thể nghi ngờ chính là Huyền Thanh. Vì vậy hắn không nói hai lời, lập tức kêu ngừng Mẫu Đơn. Sau đó theo thanh âm, tìm tới Đào Nhiên.
Thấy Đào Nhiên và Hách Uyển cùng nhau chờ mình, chưởng môn nói: "Sư đệ đây là chuyện gì xảy ra? Mẫu Đơn tại sao lại ở Bồng Lai? Nàng là làm sao tiến vào?"
Đào Nhiên thở dài, nói: "Chuyện này nói đến đều là lỗi của sư đệ, vẫn là để cho đồ đệ gây chuyện thị phi của ta nói đi."
Hách Uyển đứng ở bên cạnh Đào Nhiên, đáng thương rưng rưng đem tiền nhân hậu quả nói ra. Là nàng lo lắng thương tổn của sư phụ, vì vậy gạt tất cả mọi người đi Hợp Hoan Tông ở Nam Hoang tìm Mẫu Đơn tới cùng sư phụ song tu. Là nàng đem Mẫu Đơn giấu trong tay áo dẫn vào, sau đó không trông chừng tốt Mẫu Đơn, để cho Mẫu Đơn bị phát hiện.
Về phần trung gian có liên quan Tường Vi, Đào Nhiên trước đó dặn dò qua Hách Uyển, bảo nàng không cần nói ra.
Nghe xong chưởng môn Bồng Lai tâm tình phức tạp thật lâu không thể bình tĩnh, cảm giác đầu tiên giống như Đào Nhiên, hắn không nghĩ tới trên đời lại có đồ đệ dẫn mối cho sư phụ. Còn là xa tận Nam Hoang, trải qua gian khổ đi xa như vậy, vào sâu địa bàn ma tu để dẫn mối.
Bồng Lai chưởng môn thổn thức nói: "Sư chất à, ngươi nếu ở Nam Hoang xảy ra chuyện gì, người Bồng Lai cũng không kịp cứu ngươi."
Hách Uyển cúi đầu hổ thẹn, "Là đệ tử càn rỡ."
"Ngươi đây há chỉ là càn rỡ a..." Chưởng môn cảm khái nói: "Lúc sư phụ ngươi lớn bằng ngươi lá gan cũng không to như ngươi."
Hách Uyển cúi đầu, một bộ biết sai nhận sai.
Đào Nhiên mặt thâm minh đại nghĩa nói: "Nó phạm sai lầm, ta không thể bao che nó, tùy chưởng môn sư huynh xử phạt đi." . Chuyên trang đọc truyện -- TRUMTRUYEN . c om --
Chưởng môn cũng cảm thấy chuyện này không thể không xử phạt, nếu không về sau đệ tử Bồng Lai đều tùy tùy tiện tiện chạy tới Nam Hoang, sau đó trong tay áo cất cái ma tu mang về, Bồng Lai còn không rối loạn toàn bộ sao?
Chưởng môn nói: "Sư chất, tuy rằng ngươi dụng ý là tốt, nhưng mà sư bá lại không thể không phạt ngươi."
Hách Uyển cúi đầu, "Tùy chưởng môn sư bá xử phạt."
"Liền phạt ngươi ra Viêm Hoa Động sau núi tu luyện, không đột phá đến Nguyên Anh không cho phép đi ra."
"Vâng." Hách Uyển ngoan ngoãn đi Viêm Hoa Động.
Đào Nhiên trong lòng mừng thầm, lấy thiên phú của Hách Uyển, tu luyện tới Nguyên Anh là không thành vấn đề. Nhưng mà nàng vừa mới tu luyện tới Kim Đan không bao lâu, muốn tu luyện tới Nguyên Anh vẫn là cần không ít thời gian. Khoảng thời gian này không có nàng quấy rầy, rừng trúc cũng chỉ có mình và Tường Vi, há chẳng phải là...
Phi phi phi... Nghĩ gì vậy, bản thân một chút cũng không muốn cùng Tường Vi thế nào thế nào...
Hách Uyển đi, Đào Nhiên và chưởng môn nhất thời rơi vào trầm mặc.
Đào Nhiên nói: "Sư huynh, sư đệ cho rằng chuyện này quả thực không thích hợp..."
"Đệ không cần nói, ta hiểu." Chưởng môn tang thương nói: "Cứ xem như vì mặt mũi Bồng Lai, ta cũng không thể để cho chuyện này tiết lộ ra ngoài a."
Đào Nhiên cười khan nói: "Thật là khó xử sư huynh."
"Đã quen rồi." Chưởng môn Bồng Lai một bộ nhìn thấu hồng trần nói: "Chưởng môn mà, không phải là làm cái này sao, chỉ có như vậy những người khác trong tông môn mới có thể tử tế tu luyện."
Đào Nhiên thật lòng thành ý nói: "Sư huynh thật quá không dễ dàng."
"Aiz, bên kia còn có phiền toái đang chờ ta đây này."
Chưởng môn trở lại chỗ Mẫu Đơn, có trưởng lão nói: "Ma nữ, chưởng môn trở lại rồi, ngươi còn không nói đi?"
Mẫu Đơn tròn mắt nhìn chưởng môn Bồng Lai, chưởng môn Bồng Lai thở dài nói: "Chuyện này là Bồng Lai ta không đúng, Mẫu Đơn chưởng môn chịu ủy khuất rồi."
"Không ủy khuất không ủy khuất, giải bỏ hiểu lầm là được." Mẫu đơn nằm mọp trên đất nói: "Chính là không biết thiên la địa võng này..."
Chưởng môn nói: "Giải trói cho Mẫu Đơn chưởng môn."
Tất cả trưởng lão chấn kinh, "Chưởng môn?"
Chưởng môn: "Cởi ra."
Mẫu Đơn được lỏng trói, từ dưới đất bò dậy, cười nói: "Còn có việc không? Không có gì ta đi a."
Chưởng môn Bồng Lai nói: "Bần đạo tiễn đạo hữu đi."
"Không cần không cần." Mẫu Đơn tự đi hai bước, đột nhiên quay đầu, móc ra một quyển sách nhỏ ném cho chưởng môn Bồng Lai, nói: "Đây là song tu tâm pháp chính tông của Hợp Hoan Tông, chính ma hai đường đều có thể dùng, không có bất kỳ tác dụng phụ nào. Hai phái chúng ta cũng coi như giao hảo, cái này coi như là lễ vật ta lần này lên cửa viếng thăm đi."
Tất cả mọi người phái Bồng Lai: "..."
Lên cửa viếng thăm tặng song tu công pháp, bọn họ vẫn là lần đầu nghe nói, từng người một đều biểu tình thẫn thờ.
Sau khi Mẫu Đơn đi, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm quyển sách trên tay chưởng môn. Chưởng môn tằng hắng một cái để giải lúng túng, nói: "Song tu công pháp cũng coi như phương pháp tu luyện đứng đắn, khụ... Chính là thứ Bồng Lai đang khiếm khuyết, cho nên vẫn là bỏ vào Tàng Thư Các đi."
"..."
Mỗi người có mặt đều tâm tư khác biệt, sao chưởng môn rời khỏi một hồi, chuyện liền biến thành như vậy? Lúc hắn rời khỏi thế gian xảy ra chuyện gì? Người có lòng liền bắt đầu thăm dò, người vô tâm liền bắt đầu chờ người có lòng thăm dò.
Không thăm dò không biết, dò một cái sợ hết hồn.
Hóa ra trong khoảng thời gian rời đi này, chưởng môn đem Hách Uyển đệ tử duy nhất của Huyền Thanh Kiếm Tôn nhốt vào Viêm Hoa Động, hơn nữa còn nói không tới Nguyên Anh kỳ không cho phép đi ra. Sao đang yên lành lại trừng phạt Hách Uyển như vậy? Mấu chốt là Kiếm Tôn còn không ngăn cản không cầu tình.
Vì vậy người phái Bồng Lai bắt đầu đủ loại suy đoán đủ loại bàn luận sôi nổi, phần lớn người đều suy đoán Hách Uyển có liên quan chuyện Mẫu Đơn tiến vào Hợp Hoan Tông.
Một nữ hài tử như Hách Uyển có thể có quan hệ gì với chưởng môn Hợp Hoan Tông?
Chẳng lẽ... chưởng môn Hợp Hoan Tông mất trí đến mức xuống tay với đối với nữ nhân?
Cứ như vậy liền giải thích thông suốt, chưởng môn Hợp Hoan Tông đối Hách Uyển vừa gặp đã yêu, dùng mọi cách quyến rũ Hách Uyển. Hách Uyển đơn thuần không chịu nổi phương pháp song tu hấp dẫn của Hợp Hoan Tông, cuối cùng cùng Mẫu Đơn gì đó gì đó. Hai người như củi khô lửa cháy sét đánh dẫn động địa hỏa, bắt đầu một phát liền không thể thu thập.
Vì để có thể luôn luôn cùng người yêu ở một chỗ, chưởng môn Hợp Hoan Tông không để ý nguy hiểm đi theo Hách Uyển vào Bồng Lai. Chuyện sau đó bại lộ, vì bảo trụ Mẫu Đơn, Hách Uyển tự nguyện bại lộ tự mình đi Viêm Hoa Động chịu phạt, chưởng môn Hợp Hoan Tông vì Hách Uyển cống hiến song tu bí thuật của Hợp Hoan Tông cho Bồng Lai...
Câu chuyện thập phần hợp tình hợp lý, không ít đệ tử phái Bồng Lai bị câu chuyện mình não bổ ra làm cảm động khóc.
Đột nhiên có người nói: "Hợp Hoan Tông không phải là không có phương pháp song tu giữa nữ nhân với nhau sao?"
Nhưng mà lập tức hắn liền bị người phun nước miếng đi xuống, người ta là chưởng môn Hợp Hoan Tông, khai sáng một bộ song tu công pháp giữa nữ tử thì đã làm sao?
Đào Nhiên trở lại bên trong nhà trúc, Tường Vi nói: "Chuyện giải quyết rồi?"
"Ừ." Đào Nhiên nói: "Mẫu Đơn đi rồi, Hách Uyển cũng sẽ không lại tới quấy rầy chúng ta nữa."
Tường Vi không nhịn được cười nói: "Vậy ta thì sao, ngươi định xử lý ta như thế nào?"
"Cô?" Đào Nhiên nghiêm túc nói: "Phái Bồng Lai gần đây lòng người lo sợ, trước khi sóng gió hoàn toàn yên lặng cô hãy cứ sống ở chỗ này đi."
"Nói cách khác, ta tạm thời không cần đi?"
Đào Nhiên: "Ừ."
┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.