Chương 46: Bị đuổi khỏi nhà
Juliensama
19/03/2018
Sáng hôm sau~~~
Khi Dạ và Nhật lm VSCN xong và đg ns chuyện phiếm thì có 1 cặp vk ck bc vào.
Dạ ko thèm nhìn mà hỏi Nhật:" Đây có phải ba mẹ mày ko vậy?"
"Dựa theo trí nhớ của ng chủ thì chấc chắn ko phải." Nhật đáp.
Ng ck nói vs Dạ, thái độ ghét bỏ:" Tao ko có đứa con nào mà suốt ngày chỉ bt ve vãn đàn ông giống mày. Từ nay trở đi m đừng có về nhà nx. Đồ của m, t đã mang đến đây r. M vs Hàn thị từ nay cắt đứt quan hệ."
Ng vk tuy rất thg Dạ nhưng ko lm j đc, chỉ bt đứng khóc vì ko dám trái lời ck.
Dạ ns:" Thế ông trả tiền viện phí cho tôi chưa?" Phòng vip nên phải ăn vạ.
"T đã trả r." Ông ta lạnh giọng r kéo tay ng phụ nữ ra khỏi bệnh viện.
Đến gần trưa, 2 ng Dạ và Nhật đg ăn trái cây do y tá mang lên thì lại có 1 cặp vk ck khác bc vào.
Lần này ko ai khác chính là ba mẹ của Nhật. Nhật chạy tới ôm ba mẹ của mk:" Ba, mẹ!"
Ng phụ nữ xoa đầu Nhật:" Con gái cưng của mẹ!"
Đây quả là 1 gia đình hạnh phúc của chủ tịch và phu nhân tập đoàn Dương thị.
Dạ lễ phép:" Cháu chào 2 bác!"
"Chào cháu." Dg phu nhân cười.
Nhật hậm hực:" S ba mẹ ko đến thăm con sớm hơn, lm con tủi thân muốn chết!"
"Ba mẹ xin lỗi, vì công ti có nhiều việc bận nên chúng ta ms ko đến thăm con đc." Dg chủ tịch ns.
"Ta nghe ns Hàn Dạ bị đuổi khỏi Hàn thị có phải ko?" Nhật mum hỏi.
Dạ cười:" Thưa bác, đó chính là sự thật ạ""Nếu vậy cháu có muốn lm con nuôi của 2 bác ko? Bởi vì nhà chỉ có mỗi Nhật, 2 đứa lại là bn thân từ nhỏ tới h."
Dạ đáp:" Nhưng cháu ko phải đứa trẻ tốt, hơn nx..."
Chưa để Dạ ns hết câu, Nhật mum đã xen vào:" Dù s bây h cháu cx đã bt lỗi r, bây h phải gọi là ba mẹ, ko đc gọi là bác nx."
Dạ cảm động rơi nc mắt, chắc 2 ng họ là thiên thần tới bảo vệ 2 ng đây, r 2 ng chạy tới ôm ba mẹ của mk.
Dạ vs Nhật khóc chán chê ms buông ba mẹ của mk ra, dad ns:" Hia đứa đi thay đồ đi r còn về nhà."
"Ok, bọn con sẽ đi ngay." 2 ng cầm quần áo ms đc ba mẹ đưa r chạy đi vs tốc độ ánh sáng.
Sau khi lm xg thủ tục xuất viện, 2 ng leo lên xe để về nhà.
Khi nhìn thấy nhà của mk, 2 ng suýt nx ko kìm chế đc mà nhảy lên nhiw 2 đứa thần kinh.
Bác quản gia dẫn theo ng hầu ra tới cửa đón, bán niềm nở:" Chào ông bà chủ và 2 tiểu thư. Xin mời vào nhà!"
Ng quản gia này tên là Chu, đã lm ở đây rất lâu r, m.n thg gọi bác là Chu quản gia.
Dad của 2 ng ns:" Mau sắp xếp đồ đạc lên phòng cho Dạ. Từ nay Dạ sẽ là tiểu thư của nhà này, m.n hay đối xử tốt vs Dạ như đối vs Nhật!"
2 ng lon ton chạy theo Chu quản gia lên phòng, bỏ lại 3 cái vali to cồng kềnh thì cho 3 ng hầu là Tâm Di, Đào Nhi và Ninh Trân khênh lên phòng.
Phòng của Nhật toàn màu hồng vs đủ các thể loại: tủ, ti vi, bàn học, giường ngủ, tủ lạnh... Nhật chút xíu nx thì lăn quay ra đất, tự kỉ:" Màu j mà kinh quá vậy trời?"
Phòng của Dạ thì do dad chọn màu nên thuộc gam tối, chủ yếu là màu xanh và đen từ nội thất đến đồ trang trí.
Phòng của 2 ng đc nối vs nhau qua 1 cánh cửa để thuận tiện cho vc trao đổi.
Tuy chỉ cách nhau 1 cánh của nhưng sự khác biệt rõ rệt như 2 thế giới lm ng ta có chút ko thích nghi đc.
Vì có quá nhiều quần áo nên Dạ gọi Nhật sang xếp cùng. Mở vali ra thì 2 ng goàn toàn ko thể tưởng tượng nổi gu thời trang của ng này...
Khi Dạ và Nhật lm VSCN xong và đg ns chuyện phiếm thì có 1 cặp vk ck bc vào.
Dạ ko thèm nhìn mà hỏi Nhật:" Đây có phải ba mẹ mày ko vậy?"
"Dựa theo trí nhớ của ng chủ thì chấc chắn ko phải." Nhật đáp.
Ng ck nói vs Dạ, thái độ ghét bỏ:" Tao ko có đứa con nào mà suốt ngày chỉ bt ve vãn đàn ông giống mày. Từ nay trở đi m đừng có về nhà nx. Đồ của m, t đã mang đến đây r. M vs Hàn thị từ nay cắt đứt quan hệ."
Ng vk tuy rất thg Dạ nhưng ko lm j đc, chỉ bt đứng khóc vì ko dám trái lời ck.
Dạ ns:" Thế ông trả tiền viện phí cho tôi chưa?" Phòng vip nên phải ăn vạ.
"T đã trả r." Ông ta lạnh giọng r kéo tay ng phụ nữ ra khỏi bệnh viện.
Đến gần trưa, 2 ng Dạ và Nhật đg ăn trái cây do y tá mang lên thì lại có 1 cặp vk ck khác bc vào.
Lần này ko ai khác chính là ba mẹ của Nhật. Nhật chạy tới ôm ba mẹ của mk:" Ba, mẹ!"
Ng phụ nữ xoa đầu Nhật:" Con gái cưng của mẹ!"
Đây quả là 1 gia đình hạnh phúc của chủ tịch và phu nhân tập đoàn Dương thị.
Dạ lễ phép:" Cháu chào 2 bác!"
"Chào cháu." Dg phu nhân cười.
Nhật hậm hực:" S ba mẹ ko đến thăm con sớm hơn, lm con tủi thân muốn chết!"
"Ba mẹ xin lỗi, vì công ti có nhiều việc bận nên chúng ta ms ko đến thăm con đc." Dg chủ tịch ns.
"Ta nghe ns Hàn Dạ bị đuổi khỏi Hàn thị có phải ko?" Nhật mum hỏi.
Dạ cười:" Thưa bác, đó chính là sự thật ạ""Nếu vậy cháu có muốn lm con nuôi của 2 bác ko? Bởi vì nhà chỉ có mỗi Nhật, 2 đứa lại là bn thân từ nhỏ tới h."
Dạ đáp:" Nhưng cháu ko phải đứa trẻ tốt, hơn nx..."
Chưa để Dạ ns hết câu, Nhật mum đã xen vào:" Dù s bây h cháu cx đã bt lỗi r, bây h phải gọi là ba mẹ, ko đc gọi là bác nx."
Dạ cảm động rơi nc mắt, chắc 2 ng họ là thiên thần tới bảo vệ 2 ng đây, r 2 ng chạy tới ôm ba mẹ của mk.
Dạ vs Nhật khóc chán chê ms buông ba mẹ của mk ra, dad ns:" Hia đứa đi thay đồ đi r còn về nhà."
"Ok, bọn con sẽ đi ngay." 2 ng cầm quần áo ms đc ba mẹ đưa r chạy đi vs tốc độ ánh sáng.
Sau khi lm xg thủ tục xuất viện, 2 ng leo lên xe để về nhà.
Khi nhìn thấy nhà của mk, 2 ng suýt nx ko kìm chế đc mà nhảy lên nhiw 2 đứa thần kinh.
Bác quản gia dẫn theo ng hầu ra tới cửa đón, bán niềm nở:" Chào ông bà chủ và 2 tiểu thư. Xin mời vào nhà!"
Ng quản gia này tên là Chu, đã lm ở đây rất lâu r, m.n thg gọi bác là Chu quản gia.
Dad của 2 ng ns:" Mau sắp xếp đồ đạc lên phòng cho Dạ. Từ nay Dạ sẽ là tiểu thư của nhà này, m.n hay đối xử tốt vs Dạ như đối vs Nhật!"
2 ng lon ton chạy theo Chu quản gia lên phòng, bỏ lại 3 cái vali to cồng kềnh thì cho 3 ng hầu là Tâm Di, Đào Nhi và Ninh Trân khênh lên phòng.
Phòng của Nhật toàn màu hồng vs đủ các thể loại: tủ, ti vi, bàn học, giường ngủ, tủ lạnh... Nhật chút xíu nx thì lăn quay ra đất, tự kỉ:" Màu j mà kinh quá vậy trời?"
Phòng của Dạ thì do dad chọn màu nên thuộc gam tối, chủ yếu là màu xanh và đen từ nội thất đến đồ trang trí.
Phòng của 2 ng đc nối vs nhau qua 1 cánh cửa để thuận tiện cho vc trao đổi.
Tuy chỉ cách nhau 1 cánh của nhưng sự khác biệt rõ rệt như 2 thế giới lm ng ta có chút ko thích nghi đc.
Vì có quá nhiều quần áo nên Dạ gọi Nhật sang xếp cùng. Mở vali ra thì 2 ng goàn toàn ko thể tưởng tượng nổi gu thời trang của ng này...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.