Chương 20:
Đại Vương Khiếu Ngã Lai Tuần Sơn
07/04/2023
“Anh làm gì vậy a? Đồ lưu manh, mau rút cái thứ dơ bẩn đó ra khỏi người tôi nga, a a a.” Cô cố ý lắc lắc mông làm cho côn thịt thô dài tiến sâu hơn trong nhục huyệt!
Thực thô to lại thực nóng nga, tiểu huyệt ban đầu có chút khô khốc, giờ đang dần dần tiết ra dâm thủy làm huyệt động trở nên ướt át. Vách thịt bên trong siết chặt lấy cây gậy thịt của anh, hai môi âm hộ mấp máy cắn chặt thân côn thịt như không muốn anh rời đi.
“Làm gì hả? Đại tiểu thư cô không thấy sao? Tôi đang thao cô a!!!” Cảm nhận được nhục huyệt ấm nóng ngày càng thít chặt lấy côn thịt thô to, toàn thân cơ bắp Đường Tịch Quân căng cứng lên, anh nghĩ nếu còn tiếp tục chịu đựng như vậy, có lẽ cả người anh nhất định sẽ bị nổ tung ra mất!
Tay anh nắm lấy hông cô, cả người dán sát lưng cô, côn thịt thô dài trong tiểu huyệt bắt đầu chuyển động mạnh mẽ, thọc vào rút ra liên hồi. Ý đồ của anh là muốn làm điều này như đang khinh nhục cô, khiến cô trả giá cho những lời mắng nhiếc khó nghe, kiêu ngạo kia.
Thế nhưng anh không ngờ đến tiểu huyệt cô lại có sự co giãn tuyệt dịu, dù cho bị anh đâm chọc bao nhiêu cái, thì mỗi lần côn thịt tiến vào huyệt động đều bị siết chặt, cắn lấy không tha. Chẳng lẽ đây chính là một vưu vật hiếm thấy trong truyền thuyết?
“A, a không cần, ô ô, cái đồ tiện nhân, anh a, a a ~” quá sung sướng, Niên Nhu Nhu nhịn không được bị khoái cảm dồn dập đánh vào, làm cho âm thanh kêu la đều như biến đổi trở nên mềm yếu, nũng nịu.
Đường Tịch Quân nghe được âm thanh của cô, cho rằng cô bị mình thao lộng đến than khóc kêu rên, dừng lại động tác cắm rút côn thịt, anh xoay người cô lại, làm cô mặt đối mặt với anh.
Trên mặt Niên Nhu Nhu đúng thật là có nước mắt, chẳng qua cô khóc vì quá sảng a. Khóe mắt cô vươn đầy nước mắt, tóc tai có chút hỗn loạn, tuy có chút chật vật, nhưng lại che giấu không được dung mạo tinh xảo, diễm lệ của cô.
Thực thô to lại thực nóng nga, tiểu huyệt ban đầu có chút khô khốc, giờ đang dần dần tiết ra dâm thủy làm huyệt động trở nên ướt át. Vách thịt bên trong siết chặt lấy cây gậy thịt của anh, hai môi âm hộ mấp máy cắn chặt thân côn thịt như không muốn anh rời đi.
“Làm gì hả? Đại tiểu thư cô không thấy sao? Tôi đang thao cô a!!!” Cảm nhận được nhục huyệt ấm nóng ngày càng thít chặt lấy côn thịt thô to, toàn thân cơ bắp Đường Tịch Quân căng cứng lên, anh nghĩ nếu còn tiếp tục chịu đựng như vậy, có lẽ cả người anh nhất định sẽ bị nổ tung ra mất!
Tay anh nắm lấy hông cô, cả người dán sát lưng cô, côn thịt thô dài trong tiểu huyệt bắt đầu chuyển động mạnh mẽ, thọc vào rút ra liên hồi. Ý đồ của anh là muốn làm điều này như đang khinh nhục cô, khiến cô trả giá cho những lời mắng nhiếc khó nghe, kiêu ngạo kia.
Thế nhưng anh không ngờ đến tiểu huyệt cô lại có sự co giãn tuyệt dịu, dù cho bị anh đâm chọc bao nhiêu cái, thì mỗi lần côn thịt tiến vào huyệt động đều bị siết chặt, cắn lấy không tha. Chẳng lẽ đây chính là một vưu vật hiếm thấy trong truyền thuyết?
“A, a không cần, ô ô, cái đồ tiện nhân, anh a, a a ~” quá sung sướng, Niên Nhu Nhu nhịn không được bị khoái cảm dồn dập đánh vào, làm cho âm thanh kêu la đều như biến đổi trở nên mềm yếu, nũng nịu.
Đường Tịch Quân nghe được âm thanh của cô, cho rằng cô bị mình thao lộng đến than khóc kêu rên, dừng lại động tác cắm rút côn thịt, anh xoay người cô lại, làm cô mặt đối mặt với anh.
Trên mặt Niên Nhu Nhu đúng thật là có nước mắt, chẳng qua cô khóc vì quá sảng a. Khóe mắt cô vươn đầy nước mắt, tóc tai có chút hỗn loạn, tuy có chút chật vật, nhưng lại che giấu không được dung mạo tinh xảo, diễm lệ của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.