Chương 28:
Đại Vương Khiếu Ngã Lai Tuần Sơn
07/04/2023
Giang Dã nghe thấy lời hắn nói, tâm tình lại càng trở nên không tốt, anh ta nghiêng đầu nhìn Niên Nhu Nhu đứng một bên xem kịch vui nói, “Cô đi ra ngoài đi, đừng khiến cho tôi phải lặp lại lần thứ ba!”
Niên Nhu Nhu sao lại có thể nghe lời anh ta chứ, dù sao nhiệm vụ lần này của cô không có thời gian hạn chế, đứng xem kịch hay giết thời gian chính là chuyện quan trọng phải làm.
“Ai da, Giang Dã, cậu lại đem giấu một cô gái xinh đẹp như vậy trong văn phòng, cứ mặt dày mày dặn đi theo cậu xem cậu thế nào.” Thiếu niên tóc vàng tỏ ra vui sướng khi có người gặp hoạ.
Chị Lưu lại gõ gõ cửa, “Tổng giám đốc Giang, tiểu thư Bội Chi đến đây.” Chị ta không rõ tình huống bên trong nên ở ngoài nói rõ trước một chút.
Giang Dã càng thêm bực bội, thời điểm Phức Bội Chi nhìn thấy Niên Nhu Nhu không biết Niên Nhu Nhu có làm ra chuyện xấu gì hay không, anh ta nhìn về phía Sở Phi, ý bảo hắn ta đem Niên Nhu Nhu đi, “Đem cô ta đi đi, miếng đất ở phía Bắc tôi sẽ nhường cho cậu.”
“Cái gì? Thật hay giả vậy? Tôi nghe nói cậu đã bàn xong hợp đồng, không phải là cậu muốn lấy cớ để đuổi tôi đi đó chứ.”
“Nếu cậu có thể giúp tôi giải quyết chuyện phiền toái này, tôi sẽ tự mình đem thư chuyển nhượng đưa đến tay cậu.” Ánh mắt Giang Dã nhìn Sở Phi rất nghiêm túc, không có vẻ là đùa cho vui.
Sở Phi sửng sốt một chút, sau đó phản ứng lại, “Được, lần này tôi lại tin cậu một lần nữa! Nếu cậu dám đổi ý tôi tuyệt đối sẽ đến chỗ chị Bội Chi tố cáo cậu!”
Hai người nói tới nói lui, hoàn toàn xem Niên Nhu Nhu là một phiền toái cần phải xử lý gấp.
Chịu cảm giác này thật sự không tốt, nếu đây là “Niên Nhu Nhu” của trước đây, lúc này có lẽ đã rất tức giận, nhưng hiện giờ lại là cô, cô ưu nhã ngồi trên ghế sô pha, giống như hai người kia đang nói về một người khác không phải cô.
Thậm chí cô còn có chút chờ mong hành động tiếp theo của thiếu niên tóc vàng.
Niên Nhu Nhu sao lại có thể nghe lời anh ta chứ, dù sao nhiệm vụ lần này của cô không có thời gian hạn chế, đứng xem kịch hay giết thời gian chính là chuyện quan trọng phải làm.
“Ai da, Giang Dã, cậu lại đem giấu một cô gái xinh đẹp như vậy trong văn phòng, cứ mặt dày mày dặn đi theo cậu xem cậu thế nào.” Thiếu niên tóc vàng tỏ ra vui sướng khi có người gặp hoạ.
Chị Lưu lại gõ gõ cửa, “Tổng giám đốc Giang, tiểu thư Bội Chi đến đây.” Chị ta không rõ tình huống bên trong nên ở ngoài nói rõ trước một chút.
Giang Dã càng thêm bực bội, thời điểm Phức Bội Chi nhìn thấy Niên Nhu Nhu không biết Niên Nhu Nhu có làm ra chuyện xấu gì hay không, anh ta nhìn về phía Sở Phi, ý bảo hắn ta đem Niên Nhu Nhu đi, “Đem cô ta đi đi, miếng đất ở phía Bắc tôi sẽ nhường cho cậu.”
“Cái gì? Thật hay giả vậy? Tôi nghe nói cậu đã bàn xong hợp đồng, không phải là cậu muốn lấy cớ để đuổi tôi đi đó chứ.”
“Nếu cậu có thể giúp tôi giải quyết chuyện phiền toái này, tôi sẽ tự mình đem thư chuyển nhượng đưa đến tay cậu.” Ánh mắt Giang Dã nhìn Sở Phi rất nghiêm túc, không có vẻ là đùa cho vui.
Sở Phi sửng sốt một chút, sau đó phản ứng lại, “Được, lần này tôi lại tin cậu một lần nữa! Nếu cậu dám đổi ý tôi tuyệt đối sẽ đến chỗ chị Bội Chi tố cáo cậu!”
Hai người nói tới nói lui, hoàn toàn xem Niên Nhu Nhu là một phiền toái cần phải xử lý gấp.
Chịu cảm giác này thật sự không tốt, nếu đây là “Niên Nhu Nhu” của trước đây, lúc này có lẽ đã rất tức giận, nhưng hiện giờ lại là cô, cô ưu nhã ngồi trên ghế sô pha, giống như hai người kia đang nói về một người khác không phải cô.
Thậm chí cô còn có chút chờ mong hành động tiếp theo của thiếu niên tóc vàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.