Chương 49:
Đại Vương Khiếu Ngã Lai Tuần Sơn
12/03/2024
Hai người hôn đến dây dưa, quấn quýt lấy nhau, nước miếng tiết ra thật nhiều, còn có vệt nước mờ ám chảy ra ngay mép môi cô, cả Sở Phi lẫn Niên Nhu Nhu đều như quên hết xung quanh, chỉ còn biết cướp đoạt càng nhiều sự đụng chạm bởi hai đôi môi trước mặt. Khiến Phức Bội Chi cùng Giang Dã dù không muốn nghe cũng khó mà ngăn được những âm thanh mút máp không ngừng vang lên bên cạnh.
Sở Phi cảm thấy chính mình sắp khống chế không được lửa dục trong người nữa, anh chỉ hận đây là nơi công cộng, dù là khu VIP thì cũng vẫn có người vào được, nếu không anh nhất định phải đè cô ra ngay lập tức, dùng côn thịt thô cứng của mình làm chết cô, cái tiểu yêu tinh dâm đãng này.
Ngồi bên cạnh, giờ phút này Phức Bội Chi có chút khó mà ngồi yên được, cô lập tức đứng dậy muốn cùng Giang Dã rời khỏi đây, cô vẫn chưa thể tiếp thu cái hình ảnh dâm dục, quá phóng đãng như thế này giữa nơi công cộng. Huống chi, cô cũng không muốn để Giang Dã có cơ hội nhìn đến người phụ nữ như hồ ly tinh này!
Sở Phi nghe được bên cạnh có động tĩnh, miệng anh chậm rãi nhả ra cánh môi của Niên Nhu Nhu, kéo theo một sợi chỉ bạc mờ ám giữa hai đôi môi. Ánh mắt anh chăm chú nhìn đến hai cánh môi trên miệng Niên Nhu Nhu đã bị hôn đến càng thêm đỏ tươi, ướt át, càng thêm mê người hơn.
Cái miệng nhỏ hé mở, hơi hơi đưa ra cái lưỡi thơm ngọt liếm liếm môi, giọng cô thì thào nũng nịu kêu lên: “Um, còn muốn, tôi còn muốn hôn nữa, hôn ưm....ưm...”
Anh ta nhắm hai mắt, thở dài, “Ngoan, trở về anh lại ở cùng với em, vừa rồi anh nghe nói bên kia có sân bóng chuyền, em muốn thì chúng ta ra ngoài chơi một chút.”
Lời nói của Sở Phi có thể dụ người, bằng không cũng sẽ không có nhiều phụ nữ yêu anh đến chết đi sống lại như vậy.
Nhưng đối xử dịu dàng với một người phụ nữ như vậy, không chỉ Phức Bội Chi có chút giật mình, ngay cả Giang Dã vốn vững như thái sơn cũng có chút kinh ngạc, liếc mắt nhìn về phía Niên Nhu Nhu còn đang giả vờ làm nũng. Giang Dã trong lòng khinh thường, thật là một phụ nữ không biết xấu hổ.
Sở Phi cảm thấy chính mình sắp khống chế không được lửa dục trong người nữa, anh chỉ hận đây là nơi công cộng, dù là khu VIP thì cũng vẫn có người vào được, nếu không anh nhất định phải đè cô ra ngay lập tức, dùng côn thịt thô cứng của mình làm chết cô, cái tiểu yêu tinh dâm đãng này.
Ngồi bên cạnh, giờ phút này Phức Bội Chi có chút khó mà ngồi yên được, cô lập tức đứng dậy muốn cùng Giang Dã rời khỏi đây, cô vẫn chưa thể tiếp thu cái hình ảnh dâm dục, quá phóng đãng như thế này giữa nơi công cộng. Huống chi, cô cũng không muốn để Giang Dã có cơ hội nhìn đến người phụ nữ như hồ ly tinh này!
Sở Phi nghe được bên cạnh có động tĩnh, miệng anh chậm rãi nhả ra cánh môi của Niên Nhu Nhu, kéo theo một sợi chỉ bạc mờ ám giữa hai đôi môi. Ánh mắt anh chăm chú nhìn đến hai cánh môi trên miệng Niên Nhu Nhu đã bị hôn đến càng thêm đỏ tươi, ướt át, càng thêm mê người hơn.
Cái miệng nhỏ hé mở, hơi hơi đưa ra cái lưỡi thơm ngọt liếm liếm môi, giọng cô thì thào nũng nịu kêu lên: “Um, còn muốn, tôi còn muốn hôn nữa, hôn ưm....ưm...”
Anh ta nhắm hai mắt, thở dài, “Ngoan, trở về anh lại ở cùng với em, vừa rồi anh nghe nói bên kia có sân bóng chuyền, em muốn thì chúng ta ra ngoài chơi một chút.”
Lời nói của Sở Phi có thể dụ người, bằng không cũng sẽ không có nhiều phụ nữ yêu anh đến chết đi sống lại như vậy.
Nhưng đối xử dịu dàng với một người phụ nữ như vậy, không chỉ Phức Bội Chi có chút giật mình, ngay cả Giang Dã vốn vững như thái sơn cũng có chút kinh ngạc, liếc mắt nhìn về phía Niên Nhu Nhu còn đang giả vờ làm nũng. Giang Dã trong lòng khinh thường, thật là một phụ nữ không biết xấu hổ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.