Chương 24: Em Muốn Gọi Sở Luật Duy Đó
Hoàng Tâm Hỏa Long Quả
01/12/2023
Editor: Gypsy
Tô Đồng hít sâu một hơi, đưa một tờ giấy cuối cùng qua:
【Thứ ba, tôi muốn anh, dùng tay cho tôi một lần.】
Khoảnh khắc khi hắn nhìn thấy rõ tờ giấy của cô, cổ họng người đàn ông tràn ra một tiếng cười nhạo, mang theo sự châm chọc.
Sở Tắc thậm chí còn lười nhìn cô, đầu ngón tay gõ gõ bản ghi chép chuyển tiền, ý là bảo cô tự mình trả lại.
Hôm nay hắn đang có tâm trạng tốt, có thể không truy cứu, còn về phần về phía Sở Dịch, cô cứ chờ đi, chờ xem hắn sẽ có phản ứng gì, sở dĩ hiện tại Sở Dịch ngoan ngoãn, kỳ thật đều là vì cảm thấy áy náy với cô, một khi tấm màn che này không còn, thủ đoạn của người nhà họ Sở cũng đủ để cô ăn một bình rồi.
Sở Tắc thật sự không có kiên nhẫn. Trong mắt hắn, Tô Đồng ngay cả tư cách làm quân cờ của hắn cũng không đủ. Trước đó hắn định cho cô thử xem, nhưng kỳ thật không trông mong gì nhiều, không ai hiểu rõ Sở Luật Duy là người như thế nào hơn hắn. Những mánh khóe này của Tô Đồng, cũng chỉ lừa gạt được Sở Dịch, bảo cô đi thử, xem như chỉ là thử vận may thôi.
Nhưng mà, Tô Đồng so với trong ấn tượng của hắn còn tham lam hơn, mấu chốt là không nhận ra vị trí của mình, trò chơi này cũng không cần thiết phải tiếp tục nữa.
Ngược lại, Tô Đồng lại rất bình tĩnh, Sở Tắc không muốn, mới nói rõ hướng mình đang đi là đúng. Cô lấy điện thoại ra, cũng mở một đoạn ghi âm, là giọng nói của Chương Nhược Đồng.
“Sở Luật Duy, em thấy bức《Cô dâu trong gió》treo ở hành lang, em có thể chụp ảnh được không? Nghệ thuật giám định và báo cáo thưởng thức của em định sẽ dùng tranh của anh làm đề tài, à, phân tích phân tích về… Tình yêu trong tranh…”
Giọng nói của cô gái trong trẻo dễ nghe, trong nụ cười trầm thấp chứa sự mập mờ vô tận, nhất là ‘bức tranh của anh’ còn có câu ‘tình yêu’, hàm ý trêu chọc mười phần, bên kia không biết nói cái gì, Chương Nhược Đồng cúi đầu cười rộ lên: “Không, em muốn gọi Sở Luật Duy đó, Sở Luật Duy, Sở Luật Duy… Có bản lĩnh thì anh tự quay về đây mà giảng quy tắc với em đi.”
Tô Đồng hít sâu một hơi, đưa một tờ giấy cuối cùng qua:
【Thứ ba, tôi muốn anh, dùng tay cho tôi một lần.】
Khoảnh khắc khi hắn nhìn thấy rõ tờ giấy của cô, cổ họng người đàn ông tràn ra một tiếng cười nhạo, mang theo sự châm chọc.
Sở Tắc thậm chí còn lười nhìn cô, đầu ngón tay gõ gõ bản ghi chép chuyển tiền, ý là bảo cô tự mình trả lại.
Hôm nay hắn đang có tâm trạng tốt, có thể không truy cứu, còn về phần về phía Sở Dịch, cô cứ chờ đi, chờ xem hắn sẽ có phản ứng gì, sở dĩ hiện tại Sở Dịch ngoan ngoãn, kỳ thật đều là vì cảm thấy áy náy với cô, một khi tấm màn che này không còn, thủ đoạn của người nhà họ Sở cũng đủ để cô ăn một bình rồi.
Sở Tắc thật sự không có kiên nhẫn. Trong mắt hắn, Tô Đồng ngay cả tư cách làm quân cờ của hắn cũng không đủ. Trước đó hắn định cho cô thử xem, nhưng kỳ thật không trông mong gì nhiều, không ai hiểu rõ Sở Luật Duy là người như thế nào hơn hắn. Những mánh khóe này của Tô Đồng, cũng chỉ lừa gạt được Sở Dịch, bảo cô đi thử, xem như chỉ là thử vận may thôi.
Nhưng mà, Tô Đồng so với trong ấn tượng của hắn còn tham lam hơn, mấu chốt là không nhận ra vị trí của mình, trò chơi này cũng không cần thiết phải tiếp tục nữa.
Ngược lại, Tô Đồng lại rất bình tĩnh, Sở Tắc không muốn, mới nói rõ hướng mình đang đi là đúng. Cô lấy điện thoại ra, cũng mở một đoạn ghi âm, là giọng nói của Chương Nhược Đồng.
“Sở Luật Duy, em thấy bức《Cô dâu trong gió》treo ở hành lang, em có thể chụp ảnh được không? Nghệ thuật giám định và báo cáo thưởng thức của em định sẽ dùng tranh của anh làm đề tài, à, phân tích phân tích về… Tình yêu trong tranh…”
Giọng nói của cô gái trong trẻo dễ nghe, trong nụ cười trầm thấp chứa sự mập mờ vô tận, nhất là ‘bức tranh của anh’ còn có câu ‘tình yêu’, hàm ý trêu chọc mười phần, bên kia không biết nói cái gì, Chương Nhược Đồng cúi đầu cười rộ lên: “Không, em muốn gọi Sở Luật Duy đó, Sở Luật Duy, Sở Luật Duy… Có bản lĩnh thì anh tự quay về đây mà giảng quy tắc với em đi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.