Chương 6: Khăn Quàng Cổ
Hoàng Tâm Hỏa Long Quả
14/09/2023
Editor: Gypsy
*
Cảnh tượng như vậy mọi người cũng đều đã quen, ngoài ra, tất cả các chủ đề trên bàn đều không thể tách rời khỏi Chương Nhã Đồng, mỗi một người nói chuyện đều rõ ràng, đề tài Chương Nhã Đồng hứng thú chính là đề tài mà mọi người cảm thấy hứng thú.
Thật ra theo lẽ thông thường, Tô Đồng cũng sẽ ngồi trên ghế chính, nhưng không nghi ngờ gì nữa, cô lại một lần nữa bị xem nhẹ hoàn toàn.
Tô Đồng cân nhắc, cơ hội tốt như vậy, tác động thêm thử xem?
Nghĩ đến là làm, trong bầu không khí hài hòa, Tô Đồng lấy từ trong túi ra một chiếc khăn quàng cổ thủ công, đưa tới trước mặt Sở Dịch, cúi đầu xuống và âm điệu run rẩy, làm cho người ta có cảm giác thật cẩn thận.
“Sở Dịch, cái này tặng cho anh, em đã tự đan đấy, hy vọng anh thích.”
Có thể nói là máy phá bầu không khí, không khí hiện trường lại cứng đờ hơn trước.
Tô Đồng đương nhiên biết lý do vì sao, trước khi cô tới, quà Chương Nhã Đồng tặng cũng là một chiếc khăn quàng cổ, được đặt cạnh tay Sở Dịch.
Chẳng qua là, cái Chương Nhã Đồng tặng, là một phiên bản giới hạn của Hermès, giá cả đắt đỏ, vô cùng hợp với khí chất và quần áo của Sở Dịch.
Mà cái Tô Đồng tặng hiện tại.
Hừm, được đan thủ công, đường chỉ sai, kiểu dáng lỗi thời, màu sắc còn cố ý chọn màu mà Sở Dịch không thích nhất, thứ như vậy, lấy cấp bậc của Sở Dịch, hoàn toàn không thể quàng được.
Một lần nữa chứng minh rằng vòng tròn khác nhau, quan niệm cũng khác nhau.
Ánh mắt xung quanh càng thêm kỳ lạ, có khinh bỉ cũng có thông cảm.
Sở Dịch ngược lại không khinh bỉ chút nào, hắn chỉ đơn thuần là ảo não, vốn hắn định ở lại một lát thổi nến xong sẽ đeo khăn quàng cổ Chương Nhã Đồng tặng, hiện tại Tô Đồng lại tặng khăn quàng cổ, ngược lại hắn không tiện làm như vậy.
Sở Tắc thì thẳng thừng cười lạnh một tiếng, nhìn chiếc khăn quàng cổ Hermes kia, trong mắt xẹt qua vẻ không vui.
Nhìn Sở Dịch đặt khăn quàng cổ trong tay, nhưng rõ ràng không có sự thận trọng giống như khi đối đãi với Chương Nhã Đồng, Tô Đồng chậm rãi móc khăn trải bàn, thừa dịp mọi người nâng ly, nhẹ nhàng kéo một cái.
‘Xoảng’ một tiếng, rượu trên bàn rắc một mảnh, mắt thấy sắp ướt hai cái khăn quàng cổ đặt trên bàn.
Sở Dịch nắm lấy cái Chương Nhã Đồng tặng mà không chút do dự.
Ngay sau đó, rượu vang đỏ thẫm nhuộm ướt chiếc khăn quàng cổ thủ công mà Tô Đồng tặng.
Bầu không khí hiện trường càng thêm lúng túng, hơn nữa rõ ràng Tô Đồng cách Sở Dịch càng gần, chỉ cần giơ lên là có thể lấy, nhưng mà…
Có người bật cười ha ha.
“Sản phẩm mới của Hermès là lông dê, không thể dính nước, anh Sở nhất định là nhớ ra thôi.”
“Đúng vậy đúng vậy, hơn nữa Nhược Đồng là khách, còn Tô Đồng là bạn gái, quà của bạn gái bị bẩn cùng lắm thì quỳ bàn gặt, nhưng khách thì phải trịnh trọng một chút.”
Lời chu toàn đôi bên này, khi nói chuyện mém chút nữa đã cắn mất đầu lưỡi mình.
Sở Dịch vì Tô Đồng mà quỳ bàn giặt? Trời sập, cũng không có khả năng xuất hiện chuyện như vậy.
Sở Lưu cũng có chút ngượng ngùng, nhưng hắn biết, cho dù có lặp lại một trăm lần đi nữa, hắn vẫn sẽ lựa chọn giống như vậy, sợ khăn quàng cổ mà Chương Nhã Đồng tặng dính nước nên hắn dứt khoát quàng lên.
Về phần cái mà Tô Đồng tặng còn dính rượu kía, cứ vậy mà đặt ở góc bàn, thoạt nhìn càng thêm bẩn thỉu.
Ánh mắt cảm thông xung quanh càng nhiều, Tô Đồng khẽ cúi đầu, khóe miệng lại khẽ nhếch lên, vui vẻ lắng nghe âm thanh giá trị cặn bã tăng thêm.
Nhìn đi, đây không phải là thêm 2 điểm nữa rồi sao, quả nhiên là thời tới cản không kịp!
Có lẽ là không khí quá xấu hổ, đột nhiên có người nhớ tới ngữ khí giống như bề trên của Sở Dịch lúc trước, cố ý lấy chuyện này để chuyển chủ đề:
“Đúng rồi, Sở Dịch, cách nói chuyện của cậu trước đó giống chú út của cậu ghê.”
“Đúng vậy, lúc tức giận trong đại sảnh ấy, làm tôi giật hết cả mình.”
“Chú út cậu dạo này đi khảo sát ở thành phố Tân Thành phải không, thấy phát trên bản tin, chắc là sẽ không về nhà đâu nhỉ…”
*
Cảnh tượng như vậy mọi người cũng đều đã quen, ngoài ra, tất cả các chủ đề trên bàn đều không thể tách rời khỏi Chương Nhã Đồng, mỗi một người nói chuyện đều rõ ràng, đề tài Chương Nhã Đồng hứng thú chính là đề tài mà mọi người cảm thấy hứng thú.
Thật ra theo lẽ thông thường, Tô Đồng cũng sẽ ngồi trên ghế chính, nhưng không nghi ngờ gì nữa, cô lại một lần nữa bị xem nhẹ hoàn toàn.
Tô Đồng cân nhắc, cơ hội tốt như vậy, tác động thêm thử xem?
Nghĩ đến là làm, trong bầu không khí hài hòa, Tô Đồng lấy từ trong túi ra một chiếc khăn quàng cổ thủ công, đưa tới trước mặt Sở Dịch, cúi đầu xuống và âm điệu run rẩy, làm cho người ta có cảm giác thật cẩn thận.
“Sở Dịch, cái này tặng cho anh, em đã tự đan đấy, hy vọng anh thích.”
Có thể nói là máy phá bầu không khí, không khí hiện trường lại cứng đờ hơn trước.
Tô Đồng đương nhiên biết lý do vì sao, trước khi cô tới, quà Chương Nhã Đồng tặng cũng là một chiếc khăn quàng cổ, được đặt cạnh tay Sở Dịch.
Chẳng qua là, cái Chương Nhã Đồng tặng, là một phiên bản giới hạn của Hermès, giá cả đắt đỏ, vô cùng hợp với khí chất và quần áo của Sở Dịch.
Mà cái Tô Đồng tặng hiện tại.
Hừm, được đan thủ công, đường chỉ sai, kiểu dáng lỗi thời, màu sắc còn cố ý chọn màu mà Sở Dịch không thích nhất, thứ như vậy, lấy cấp bậc của Sở Dịch, hoàn toàn không thể quàng được.
Một lần nữa chứng minh rằng vòng tròn khác nhau, quan niệm cũng khác nhau.
Ánh mắt xung quanh càng thêm kỳ lạ, có khinh bỉ cũng có thông cảm.
Sở Dịch ngược lại không khinh bỉ chút nào, hắn chỉ đơn thuần là ảo não, vốn hắn định ở lại một lát thổi nến xong sẽ đeo khăn quàng cổ Chương Nhã Đồng tặng, hiện tại Tô Đồng lại tặng khăn quàng cổ, ngược lại hắn không tiện làm như vậy.
Sở Tắc thì thẳng thừng cười lạnh một tiếng, nhìn chiếc khăn quàng cổ Hermes kia, trong mắt xẹt qua vẻ không vui.
Nhìn Sở Dịch đặt khăn quàng cổ trong tay, nhưng rõ ràng không có sự thận trọng giống như khi đối đãi với Chương Nhã Đồng, Tô Đồng chậm rãi móc khăn trải bàn, thừa dịp mọi người nâng ly, nhẹ nhàng kéo một cái.
‘Xoảng’ một tiếng, rượu trên bàn rắc một mảnh, mắt thấy sắp ướt hai cái khăn quàng cổ đặt trên bàn.
Sở Dịch nắm lấy cái Chương Nhã Đồng tặng mà không chút do dự.
Ngay sau đó, rượu vang đỏ thẫm nhuộm ướt chiếc khăn quàng cổ thủ công mà Tô Đồng tặng.
Bầu không khí hiện trường càng thêm lúng túng, hơn nữa rõ ràng Tô Đồng cách Sở Dịch càng gần, chỉ cần giơ lên là có thể lấy, nhưng mà…
Có người bật cười ha ha.
“Sản phẩm mới của Hermès là lông dê, không thể dính nước, anh Sở nhất định là nhớ ra thôi.”
“Đúng vậy đúng vậy, hơn nữa Nhược Đồng là khách, còn Tô Đồng là bạn gái, quà của bạn gái bị bẩn cùng lắm thì quỳ bàn gặt, nhưng khách thì phải trịnh trọng một chút.”
Lời chu toàn đôi bên này, khi nói chuyện mém chút nữa đã cắn mất đầu lưỡi mình.
Sở Dịch vì Tô Đồng mà quỳ bàn giặt? Trời sập, cũng không có khả năng xuất hiện chuyện như vậy.
Sở Lưu cũng có chút ngượng ngùng, nhưng hắn biết, cho dù có lặp lại một trăm lần đi nữa, hắn vẫn sẽ lựa chọn giống như vậy, sợ khăn quàng cổ mà Chương Nhã Đồng tặng dính nước nên hắn dứt khoát quàng lên.
Về phần cái mà Tô Đồng tặng còn dính rượu kía, cứ vậy mà đặt ở góc bàn, thoạt nhìn càng thêm bẩn thỉu.
Ánh mắt cảm thông xung quanh càng nhiều, Tô Đồng khẽ cúi đầu, khóe miệng lại khẽ nhếch lên, vui vẻ lắng nghe âm thanh giá trị cặn bã tăng thêm.
Nhìn đi, đây không phải là thêm 2 điểm nữa rồi sao, quả nhiên là thời tới cản không kịp!
Có lẽ là không khí quá xấu hổ, đột nhiên có người nhớ tới ngữ khí giống như bề trên của Sở Dịch lúc trước, cố ý lấy chuyện này để chuyển chủ đề:
“Đúng rồi, Sở Dịch, cách nói chuyện của cậu trước đó giống chú út của cậu ghê.”
“Đúng vậy, lúc tức giận trong đại sảnh ấy, làm tôi giật hết cả mình.”
“Chú út cậu dạo này đi khảo sát ở thành phố Tân Thành phải không, thấy phát trên bản tin, chắc là sẽ không về nhà đâu nhỉ…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.