Chương 1: Vạn Người Mê Vs Vạn Người Chê
Hoàng Tâm Hỏa Long Quả
13/09/2023
Editor: Gypsy
*
Tô Đồng rất may mắn, biệt viện của nhà họ Sở chiếm hơn phân nửa ngọn núi Ngự Lan Sơn, rất dễ tìm.
Sau gần một giờ đi bộ, Tô Đồng rốt cục cũng nhìn thấy được một cánh cổng, không hổ là hào môn nắm giữ ở Lam thị, biệt viện khí thế rộng rãi, nghiễm nhiên là một trang viên lớn.
Quản gia mặc âu phục thỏa đáng ở cửa đang dặn dò bảo vệ: “Khách hẳn là đã đến rồi, tôi vào kiểm tra, các người…”
Quản gia nói được một nửa, đột nhiên kinh ngạc nhìn về phía Tô Đồng: “Cô Tô, cô không ở trong đó sao?”
Tô Đồng cũng suýt chút nữa cười ra tiếng, có chút kỳ quái.
Bữa tiệc sinh nhật của bạn trai, cô là bạn gái chính hiệu, không có ở hiện trường tiệc sinh nhật, thế mà không ai phát hiện ra, cảm giác tồn tại này, cũng không phải ai khác..
Lúc Tô Đồng đi vào, đang tiến hành song ca một bản tình ca.
Không thể không nói, đám anh em công tử này trong nhà cũng không biết giàu bao nhiêu đời, mẹ hoặc là bạch phú mỹ, hoặc là nữ minh tinh nổi tiếng thế kỷ trước, trời sinh gien tốt, lại đều là dùng tiền tài để nuôi dưỡng, diện mạo đều khá ưa nhìn.
Trong đó, hai vị đang cầm micro ở giữa là chói mắt nhất.
Nam sinh bên phải có ngũ quan tinh xảo, đẹp trai tỏa nắng, một đôi mắt trong suốt sáng ngời, lộ ra một chút trẻ con, lấy một loại tư thái thâm tình nhìn người phụ nữ bên cạnh.
Đây là bạn trai oán chủng của Tô Đồng, Sở Dịch, cậu cả của nhà họ Sở.
Nữ sinh bên cạnh hắn là có đôi mắt xếch trong như mùa thu, ngũ quan tú mỹ, lông mày nhìn xa như núi, mặt mũi thường như hoa sen, tuyệt nhất chính là ánh mắt cô nhìn mỗi người đều vô cùng chân thành, không lạnh nhạt với bất kì ai quanh bàn, hoàn toàn xứng đáng là tiêu điểm.
Hào quang của Mary Sue quả nhiên thật lợi hại, ngay cả cô còn không nhịn được muốn quỳ gối dưới chiếc váy màu lựu của đối phương.
Tô Đồng vừa mới vào cũng giống giống như mọi khi, cô không hề có cảm giác tồn tại, tất cả mọi người trong bữa tiệc đều thuyết phục nữ sinh kia.
“Hôm nay sinh nhật của anh Sở, chị Nhã Đồng nể mặt đi!”
“Đúng vậy, hát bài mừng sinh nhật không nên từ chối nha chị, hơn nữa có cược có chịu, Nhã Đồng à chị hát song ca một bài đi.”
Bị ồn ào trước mặt nhiều người như vậy, Chương Nhã Đồng rất khó xử.
Tô Đồng đương nhiên biết Chương Nhã Đồng đang khó xử cái gì.
Là một hải vương, yêu cầu cơ bản là không để dính một chiếc lá nào trên người, cho dù dính vào người, cũng có nặng nhẹ chậm rãi, phải có thứ tự trước sau.
Sở Dịch đối với Chương Nhã Đồng mà nói, đã được nuôi dưỡng thành thục.
Cá, hắn ái mộ cô là chuyện rất rõ ràng, đối với loại cá nhảy nhót này, chỉ cần thỉnh thoảng trêu chọc một chút, duy trì quan hệ hòa thuận, phát giác tình cảm đối phương quá mức dư thừa, nên lạnh lùng xử lý một thời gian, như gần như xa, mới gọi là câu cá.
Nhưng hôm nay thật sự rất đặc biệt, dù sao cũng là sinh nhật Chu Dịch.
Chương Nhã Đồng lộ vẻ bất đắc dĩ cầm lấy micro, giống như đang nói “Thật sự không có biện pháp với mọi người luôn đấy”, nhìn đáy mắt Sở Dịch có chút giận mang ý cười, bảo đảm đối phương sẽ bởi vì thái độ của cô mà sinh ra một loại cảm giác được cưng chiều.
Tiết tấu tình ca nhẹ nhàng vang lên, như Chương Nhã Đồng dự đoán, Sở Dịch cao hứng thiếu chút nữa nhảy dựng lên, khóe miệng lộ ra nụ cười chói mắt như những người khác, ngay cả giọng lúc hát cũng có chút run rẩy, tràn ngập tình cảm nồng đậm.
Chậc, ngưỡng mộ tuổi trẻ quá đi, thật sự là làm Tô Đồng cảm động đến rơi lệ, bất giác đi tới chướng mắt phía trước~
Một giây nhìn thấy Tô Đồng, bản tình ca của Sở Dịch đã lạc điệu, nửa câu cũng nghẹn ở cổ họng, có vẻ có chút buồn cười, trong mắt chợt lóe lên chột dạ, nhưng kế tiếp đã bị ảo não và phiền não thay thế, bởi vì Chương Nhã Đồng vốn đang định hát tiếp đã dừng lại.
*
Tô Đồng rất may mắn, biệt viện của nhà họ Sở chiếm hơn phân nửa ngọn núi Ngự Lan Sơn, rất dễ tìm.
Sau gần một giờ đi bộ, Tô Đồng rốt cục cũng nhìn thấy được một cánh cổng, không hổ là hào môn nắm giữ ở Lam thị, biệt viện khí thế rộng rãi, nghiễm nhiên là một trang viên lớn.
Quản gia mặc âu phục thỏa đáng ở cửa đang dặn dò bảo vệ: “Khách hẳn là đã đến rồi, tôi vào kiểm tra, các người…”
Quản gia nói được một nửa, đột nhiên kinh ngạc nhìn về phía Tô Đồng: “Cô Tô, cô không ở trong đó sao?”
Tô Đồng cũng suýt chút nữa cười ra tiếng, có chút kỳ quái.
Bữa tiệc sinh nhật của bạn trai, cô là bạn gái chính hiệu, không có ở hiện trường tiệc sinh nhật, thế mà không ai phát hiện ra, cảm giác tồn tại này, cũng không phải ai khác..
Lúc Tô Đồng đi vào, đang tiến hành song ca một bản tình ca.
Không thể không nói, đám anh em công tử này trong nhà cũng không biết giàu bao nhiêu đời, mẹ hoặc là bạch phú mỹ, hoặc là nữ minh tinh nổi tiếng thế kỷ trước, trời sinh gien tốt, lại đều là dùng tiền tài để nuôi dưỡng, diện mạo đều khá ưa nhìn.
Trong đó, hai vị đang cầm micro ở giữa là chói mắt nhất.
Nam sinh bên phải có ngũ quan tinh xảo, đẹp trai tỏa nắng, một đôi mắt trong suốt sáng ngời, lộ ra một chút trẻ con, lấy một loại tư thái thâm tình nhìn người phụ nữ bên cạnh.
Đây là bạn trai oán chủng của Tô Đồng, Sở Dịch, cậu cả của nhà họ Sở.
Nữ sinh bên cạnh hắn là có đôi mắt xếch trong như mùa thu, ngũ quan tú mỹ, lông mày nhìn xa như núi, mặt mũi thường như hoa sen, tuyệt nhất chính là ánh mắt cô nhìn mỗi người đều vô cùng chân thành, không lạnh nhạt với bất kì ai quanh bàn, hoàn toàn xứng đáng là tiêu điểm.
Hào quang của Mary Sue quả nhiên thật lợi hại, ngay cả cô còn không nhịn được muốn quỳ gối dưới chiếc váy màu lựu của đối phương.
Tô Đồng vừa mới vào cũng giống giống như mọi khi, cô không hề có cảm giác tồn tại, tất cả mọi người trong bữa tiệc đều thuyết phục nữ sinh kia.
“Hôm nay sinh nhật của anh Sở, chị Nhã Đồng nể mặt đi!”
“Đúng vậy, hát bài mừng sinh nhật không nên từ chối nha chị, hơn nữa có cược có chịu, Nhã Đồng à chị hát song ca một bài đi.”
Bị ồn ào trước mặt nhiều người như vậy, Chương Nhã Đồng rất khó xử.
Tô Đồng đương nhiên biết Chương Nhã Đồng đang khó xử cái gì.
Là một hải vương, yêu cầu cơ bản là không để dính một chiếc lá nào trên người, cho dù dính vào người, cũng có nặng nhẹ chậm rãi, phải có thứ tự trước sau.
Sở Dịch đối với Chương Nhã Đồng mà nói, đã được nuôi dưỡng thành thục.
Cá, hắn ái mộ cô là chuyện rất rõ ràng, đối với loại cá nhảy nhót này, chỉ cần thỉnh thoảng trêu chọc một chút, duy trì quan hệ hòa thuận, phát giác tình cảm đối phương quá mức dư thừa, nên lạnh lùng xử lý một thời gian, như gần như xa, mới gọi là câu cá.
Nhưng hôm nay thật sự rất đặc biệt, dù sao cũng là sinh nhật Chu Dịch.
Chương Nhã Đồng lộ vẻ bất đắc dĩ cầm lấy micro, giống như đang nói “Thật sự không có biện pháp với mọi người luôn đấy”, nhìn đáy mắt Sở Dịch có chút giận mang ý cười, bảo đảm đối phương sẽ bởi vì thái độ của cô mà sinh ra một loại cảm giác được cưng chiều.
Tiết tấu tình ca nhẹ nhàng vang lên, như Chương Nhã Đồng dự đoán, Sở Dịch cao hứng thiếu chút nữa nhảy dựng lên, khóe miệng lộ ra nụ cười chói mắt như những người khác, ngay cả giọng lúc hát cũng có chút run rẩy, tràn ngập tình cảm nồng đậm.
Chậc, ngưỡng mộ tuổi trẻ quá đi, thật sự là làm Tô Đồng cảm động đến rơi lệ, bất giác đi tới chướng mắt phía trước~
Một giây nhìn thấy Tô Đồng, bản tình ca của Sở Dịch đã lạc điệu, nửa câu cũng nghẹn ở cổ họng, có vẻ có chút buồn cười, trong mắt chợt lóe lên chột dạ, nhưng kế tiếp đã bị ảo não và phiền não thay thế, bởi vì Chương Nhã Đồng vốn đang định hát tiếp đã dừng lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.