Chương 67: Đại náo tu chân giới (31)
Băng Liên
04/01/2021
Chẳng bao lâu sau, một đoàn quân mặc binh giáp, tay cầm vũ khí từng tốp từng tốp đi đến thiên cung.
Dẫn đầu không ai khác là Nguyệt Phá thần tiên. Ông ta tay cầm thương, cả người một thân thánh khí cao cấp tiến gần đến. Ông ta hít sâu một hơi, hướng thẳng cổng cung nói:
\- Hai tên ma đầu, yêu nữ mau đầu hàng, cả các quan thần nữa, mau ra đây cho ta. Nếu không thì sẽ nộp mạng.
Cả đoàn quân thấy tướng quân của mình khí phách như vậy thì vô cùng tự tin. Kể cả ông ta cũng nghĩ mình chắc chắn giữ được thiên cung này rồi.
Bỗng có một người bước ra khỏi hàng, vẻ lười biếng ngáp dài một cái. Vốn là một động tác khiếm nhã nhưng cái khuôn mặt sinh đẹp kia đã cứu hắn, biến thành vẻ quý tộc lười nhác.
Lãnh Hàn ngồi trên linh thú, nhìn sang phía Nguyệt Phá thần tiên nói:
\- Lão già. Ngươi thực sự cần ta chống lại Dạ Ảnh sao? Hại ta mất mấy hôm đi luyện công.
\- Hừ. Ngươi nói nghe chính nghĩa lắm cơ. Rõ ràng muốn tìm thần nữ để song tu lại còn ra vẻ đạo mạo.
\- Thế cũng là tu luyện rồi. Phiền phức quá, chia chiến lợi phẩm thế nào. Ta muốn ta sáu mươi, ngươi bốn mươi.
\- Không được, ngược lại, ngươi bốn mươi, ta sáu mươi.
\- Nếu vậy thì giao nữ nhân của tên Dạ Ảnh kia cho ta. Cấm kì kèo thêm nữa.
\- Cũng được. Nhưng ta cần lấy được thánh khí chí tôn của cô ta mới có thể giao cho ngươi.
\- Thỏa thuận thành công. Vậy bao giờ tấn công?
\- Một lúc nữa nếu chúng không ra liền tiến hành tấn công.
....
Trong khi đó, trong thiên cung vẫn lặng ngắt như tơ. Các vị thần quan đứng như pho tượng nhìn hai người ngồi trên cao. Nhàn Vũ nghe được giọng của Nguyệt Phá thần tiên thì cười nụ cười thị huyết, phất tay với đám người phía dưới:
\- Chuẩn bị phản công!!!!
\- Rõ.
Các thần quan bắt đầu thay đổi vị trí, họ bày một trận pháp xung quanh đại điện. Một vòng sáng bao trùm cả hoàng cung.
Đám binh lính thấy vậy đứng lại không tiến lên nữa. Lãnh Hàn nhìn trận pháp, đôi mắt lóe lên sự bất ngờ, lại cười cợt nói:
\- Không ngờ vẫn còn Ngự linh trận nha. Trận pháp này không thấy lâu rồi. Nhưng các ngươi không chặn được bọn ta đâu.
Nói rồi, hắn xông lên muốn một kiếm phá giải trận pháp. Kiếm vừa đánh đến thì vòng bảo vệ có dấu hiệu nứt ra nhưng lại lành lại nhanh chóng.
Cả đám ngạc nhiên khi nhìn vị thần mình ngưỡng mộ cũng không phá được trận pháp này. Nguyệt Phá thần tiên thấy có gì đó kì lạ. Nhìn kĩ một hồi, ánh mắt trở nên thận trọng hơn, trầm giọng nói:
\- Ngươi không phá được cũng đúng thôi. Trong trận pháp này còn kèm theo một số kĩ thuật nữa. Nhưng cũng cần một khoảng thời gian để có thể phá nó đó.
\- Nhưng ngươi không phá được đâu.
Một giọng nói khác từ tính xen vào. Nhàn Vũ đứng trước cổng điện cùng Dạ Ảnh nói. Cô mặc áo bào đôi cùng anh.
\- Nếu ngươi có thể phá giải nó trong một canh giờ thì thiên giới liền của ngươi. Nếu không liền nhận hậu quả.
\- Được thôi. Ngươi nói phải giữ lời. Nếu ta có thể phá giải nó thì cái vòng kia là của ta, ngươi là của hắn còn tên ma đầu kia phải chết.
\- Ngươi giải được trận pháp kia rồi chúng ta bàn tiếp.
Nhàn Vũ lấy từ không gian ra một túi kẹo, bóc từng cái ra ăn rồi nhìn bọn họ như nhìn mấy con kiến.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Mọi người ơi. Dạo này ta mệt quá rùi. Chẳng muốn viết nữa nên ở ẩn một thời gian nha. Lúc nào trở lại sẽ có thông báo nhé. Cảm ơn đã ủng hộ nhé.
Dẫn đầu không ai khác là Nguyệt Phá thần tiên. Ông ta tay cầm thương, cả người một thân thánh khí cao cấp tiến gần đến. Ông ta hít sâu một hơi, hướng thẳng cổng cung nói:
\- Hai tên ma đầu, yêu nữ mau đầu hàng, cả các quan thần nữa, mau ra đây cho ta. Nếu không thì sẽ nộp mạng.
Cả đoàn quân thấy tướng quân của mình khí phách như vậy thì vô cùng tự tin. Kể cả ông ta cũng nghĩ mình chắc chắn giữ được thiên cung này rồi.
Bỗng có một người bước ra khỏi hàng, vẻ lười biếng ngáp dài một cái. Vốn là một động tác khiếm nhã nhưng cái khuôn mặt sinh đẹp kia đã cứu hắn, biến thành vẻ quý tộc lười nhác.
Lãnh Hàn ngồi trên linh thú, nhìn sang phía Nguyệt Phá thần tiên nói:
\- Lão già. Ngươi thực sự cần ta chống lại Dạ Ảnh sao? Hại ta mất mấy hôm đi luyện công.
\- Hừ. Ngươi nói nghe chính nghĩa lắm cơ. Rõ ràng muốn tìm thần nữ để song tu lại còn ra vẻ đạo mạo.
\- Thế cũng là tu luyện rồi. Phiền phức quá, chia chiến lợi phẩm thế nào. Ta muốn ta sáu mươi, ngươi bốn mươi.
\- Không được, ngược lại, ngươi bốn mươi, ta sáu mươi.
\- Nếu vậy thì giao nữ nhân của tên Dạ Ảnh kia cho ta. Cấm kì kèo thêm nữa.
\- Cũng được. Nhưng ta cần lấy được thánh khí chí tôn của cô ta mới có thể giao cho ngươi.
\- Thỏa thuận thành công. Vậy bao giờ tấn công?
\- Một lúc nữa nếu chúng không ra liền tiến hành tấn công.
....
Trong khi đó, trong thiên cung vẫn lặng ngắt như tơ. Các vị thần quan đứng như pho tượng nhìn hai người ngồi trên cao. Nhàn Vũ nghe được giọng của Nguyệt Phá thần tiên thì cười nụ cười thị huyết, phất tay với đám người phía dưới:
\- Chuẩn bị phản công!!!!
\- Rõ.
Các thần quan bắt đầu thay đổi vị trí, họ bày một trận pháp xung quanh đại điện. Một vòng sáng bao trùm cả hoàng cung.
Đám binh lính thấy vậy đứng lại không tiến lên nữa. Lãnh Hàn nhìn trận pháp, đôi mắt lóe lên sự bất ngờ, lại cười cợt nói:
\- Không ngờ vẫn còn Ngự linh trận nha. Trận pháp này không thấy lâu rồi. Nhưng các ngươi không chặn được bọn ta đâu.
Nói rồi, hắn xông lên muốn một kiếm phá giải trận pháp. Kiếm vừa đánh đến thì vòng bảo vệ có dấu hiệu nứt ra nhưng lại lành lại nhanh chóng.
Cả đám ngạc nhiên khi nhìn vị thần mình ngưỡng mộ cũng không phá được trận pháp này. Nguyệt Phá thần tiên thấy có gì đó kì lạ. Nhìn kĩ một hồi, ánh mắt trở nên thận trọng hơn, trầm giọng nói:
\- Ngươi không phá được cũng đúng thôi. Trong trận pháp này còn kèm theo một số kĩ thuật nữa. Nhưng cũng cần một khoảng thời gian để có thể phá nó đó.
\- Nhưng ngươi không phá được đâu.
Một giọng nói khác từ tính xen vào. Nhàn Vũ đứng trước cổng điện cùng Dạ Ảnh nói. Cô mặc áo bào đôi cùng anh.
\- Nếu ngươi có thể phá giải nó trong một canh giờ thì thiên giới liền của ngươi. Nếu không liền nhận hậu quả.
\- Được thôi. Ngươi nói phải giữ lời. Nếu ta có thể phá giải nó thì cái vòng kia là của ta, ngươi là của hắn còn tên ma đầu kia phải chết.
\- Ngươi giải được trận pháp kia rồi chúng ta bàn tiếp.
Nhàn Vũ lấy từ không gian ra một túi kẹo, bóc từng cái ra ăn rồi nhìn bọn họ như nhìn mấy con kiến.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Mọi người ơi. Dạo này ta mệt quá rùi. Chẳng muốn viết nữa nên ở ẩn một thời gian nha. Lúc nào trở lại sẽ có thông báo nhé. Cảm ơn đã ủng hộ nhé.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.