Chương 12
Phong Khởi Tuyết Vực
04/09/2017
"Bạn à, xin hỏi bạn có biết Tần Nguyệt ở đâu không? Tôi tìm không thấy cô
ấy?" Đi đến lớp học của Tần Nguyệt, Bạch Vi Lan nhìn xung quanh một vòng cũng không gặp được người cô muốn gặp, đứng ở cửa lớp, cô ta rất tự
nhiên ngăn một một người bạn học lại hỏi.
"Cô là...."
"Tôi là chị họ của Tần Nguyệt, tìm cô ấy có chút việc." Bạch Vi Lan nhanh chóng giới thiệu, vị bạn học mang mắt kính kia khách khí nói với cô ta hôm nay Tần Nguyệt xin nghĩ không có tới lớp.
Sau khi nói cảm ơn thì Bạch Vi Lan liền trở về, cái cô Tần Nguyệt này thật là, vốn muốn cùng cô ta thương lượng chuyện cho mướn nhà, kết quả lại là không gặp được cô ấy.
"Cô ấy sẽ đi đâu." Cô ta đứng trên bóng cây nhỏ suy nghĩ linh tinh đến vài người, Bạch Vi Lan lấy điện thoại di động ra, trực tiếp ấn một dãy số rồi bấm: "Xin lỗi, số điện thoại quý khách đang gọi hiện không liên lạc được, xin quí khách vui lòng gọi lại sau......Sorry, The subscriber you dialed can not be connected for the moment, please redial later."
Bạch Vi Lan thở phì phò cúp điện thoại, hôm nay thật là xui xẻo, đầu tiên là trong lòng cảm thấy như có người theo dõi mình sau đó là người bình thường cô ta tới tìm đều gặp nhưng hôm nay lại không tìm thấy, nghĩ nghĩ, Bạch Vi Lan bước tới ký túc xá nhanh hơn.
Nguyên Tuyền uống một ngụm nước ở cửa hàng cách đó không xa, khổ sở đợi mục tiêu tới, nói ra thì hắn cũng rất xui xẻo, theo dõi cả một buổi sáng lúc gặp thoáng qua mới phát hiện người ta chỉ là đi mua một cái bánh bao, căn bản không có mang theo vòng tay. Khổ cực làm hắn muốn đánh liều, nhìn xem có thể lấy ví tiền đi hay không, bất quá nghĩ đến mười vạn mà cô gái kia hứa hẹn thì tim của hắn liền ngứa một chút, tuy nói cô gái kia sau khi vào trường học cũng không có đi ra, nhưng điều này cũng không gây trở ngại lắm, với chỉ số thông minh của hắn sẽ nghĩ ra biện pháp khác.
"Vi Lan, hôm nay sao lại trở về sớm như vậy." Nữ sinh cùng phòng cầm thau giặt quần áo đang định ra ngoài tắm rửa, sắc mặt lúc này của Bạch Vi Lan lúc này không nhìn ra lúc trước cô ta còn cảm thấy không vui: "Tần Nguyệt hôm nay không có đến lớp, mình có chút lo lắng."
"Sẽ không có chuyện gì đâu, là người lớn rồi còn bắt bạn phải quan tâm mọi chuyện, đừng suy nghĩ nhiều, gọi điện thoại chưa?"
"Gọi rồi, nhưng không ai bắt máy." Bạch Vi Lan ngồi xuống, nói tiếp: "Không có chuyện gì, bạn đi tắm trước đi, về kí túc xá mình gọi lại thử xem."
"Được rồi, mình đi ra ngoài trước, bạn đừng suy nghĩ nhiều quá, không chừng chỉ là xin phép ra ngoài chơi thôi." Nói xong, nữ sinh này cầm quần áo đi ra ngoài.
Ngồi ở trên giường nhưng trong lòng Bạch Vi Lan luôn có dự cảm không tốt, trực giác nói cho cô ta biết hôm nay vẫn nên an phận ở kí túc xá thì hơn. Cô ta cầm lấy sách môn tiếng Pháp, khó chịu lật vài tờ lại bỏ qua một bên. Lúc này chuông điện thoại lại vang lên, Bạch Vi Lan cầm điện thoại di động lên nhìn vào màn hình đang phát sáng : "Alo, ba, có chuyện gì không?"
"Ông nội con chắc là đã ngã bệnh, con với Tần Nguyệt chuẩn bị hai ngày nay cùng nhau về đi......" Đầu bên kia điện thoại giọng nói thấp mà thô, mang theo một chút mệt mỏi, Bạch Vi Lan không quan tâm đến chuyện này, với trí tuệ của cô tất nhiên sẽ nghe được chuyện bên ngoài giọng nói của ba, bệnh nhỏ như thế nào sẽ muốn con cháu trở về, chuyện cô ta để ý là chắc Tần lão đầu sắp đi rồi, lão đầu này đối với cô có thành kiến lớn nhất, có lẽ sau khi hắn chết cô có thể trở về sống với ba.
Nghĩ như vậy, Bạch Vi Lan nhất thời có chút tâm hoa nộ phóng, thực không ngờ con ngựa đầu đàn này lại chết :"Được, ba người yên tâm, con sẽ cùng em trở về."
"Ừ, các con nhanh lên, chị họ anh họ của con lúc này cũng sẽ về, ba cần phải gọi điện thoại nhiều nữa."
Cất điện thoại di động, Bạch Vi Lan lập tức nghĩ đến chỗ không đúng, Tần Nguyệt không có đi học, Tần lão gia tử liền bị bệnh, bên trong chuyện này không biết có quan hệ gì không, chẳng lẽ ngay từ đầu Tần Nguyệt đã biết cái lão đầu thối kia bị bệnh mới không có lên lớp?
Không được, Bạch Vi Lan ngồi không yên, cô muốn lập tức đi tìm Tần Nguyệt hỏi rõ ràng.
"Vi Lan, bạn có chuyển phát nhanh kìa." Một người nữ sinh ở cùng kí túc xá mang cà phê lạnh tiến vào, Bạch Vi Lan trong lòng nghi hoặc, cô gần đây đâu có mua hàng qua mạng, ba vừa mới gọi điện lúc nãy cũng không nhắc tới chuyện gửi hàng qua bưu điện, tuy rằng nghĩ như vậy Bạch Vi Lan vẫn đi ra ngoài :"Mình đi xem xem, gần đây không có mua gì, chắc là mẹ ta gửi cái gì đi." Nghĩ nghĩ, Bạch Vi Lan lại xoay người từ trong ngăn kéo lấy ra chìa khóa biệt thự của Tần Nguyệt, chuẩn bị đi qua xem xem.
Nguyên Tuyền nhìn mục tiêu từ sân trường đi ra, kích động tắt thuốc lá, vỗ vỗ cho hết mùi trên người, cầm chuyển phát nhanh đứng ở nơi cách trường học không xa thăm dò nơi camera không chiếu tới.
"Xin hỏi anh là nhân viên giao hàng sao?" Tôi là Bạch Vi Lan, nghe nói tôi có chuyển phát nhanh." Bạch Vi Lan sau khi ra khỏi cổng trường rất dễ dàng thấy một người đứng im, cô ta hướng người đó đi tới.
"Là cái này sao?" Nguyên Tuyền liếc mắt quan sát người mới tới, ánh mắt chăm chú nhìn cổ tay người khác, lúc này cô ta có mang theo vòng tay, hắn từ trong cái túi lớn màu xanh cầm lấy một cái hộp đưa ra.
"Là tên của tôi."
Bạch Vi Lan ở trên cái hộp phát hiện tên của mình, cô nhanh nhẹn tiếp nhận bút và chiếc hộp định kí tên, không biết lúc này nhân viên chuyển phát nhanh nhanh nhẹn lấy mất vòng tay của cô ta đã sải bước đến bên cạnh chiếc xe máy, đồng bạn của hắn nhanh chóng lái xe chạy đi.
"Cô là...."
"Tôi là chị họ của Tần Nguyệt, tìm cô ấy có chút việc." Bạch Vi Lan nhanh chóng giới thiệu, vị bạn học mang mắt kính kia khách khí nói với cô ta hôm nay Tần Nguyệt xin nghĩ không có tới lớp.
Sau khi nói cảm ơn thì Bạch Vi Lan liền trở về, cái cô Tần Nguyệt này thật là, vốn muốn cùng cô ta thương lượng chuyện cho mướn nhà, kết quả lại là không gặp được cô ấy.
"Cô ấy sẽ đi đâu." Cô ta đứng trên bóng cây nhỏ suy nghĩ linh tinh đến vài người, Bạch Vi Lan lấy điện thoại di động ra, trực tiếp ấn một dãy số rồi bấm: "Xin lỗi, số điện thoại quý khách đang gọi hiện không liên lạc được, xin quí khách vui lòng gọi lại sau......Sorry, The subscriber you dialed can not be connected for the moment, please redial later."
Bạch Vi Lan thở phì phò cúp điện thoại, hôm nay thật là xui xẻo, đầu tiên là trong lòng cảm thấy như có người theo dõi mình sau đó là người bình thường cô ta tới tìm đều gặp nhưng hôm nay lại không tìm thấy, nghĩ nghĩ, Bạch Vi Lan bước tới ký túc xá nhanh hơn.
Nguyên Tuyền uống một ngụm nước ở cửa hàng cách đó không xa, khổ sở đợi mục tiêu tới, nói ra thì hắn cũng rất xui xẻo, theo dõi cả một buổi sáng lúc gặp thoáng qua mới phát hiện người ta chỉ là đi mua một cái bánh bao, căn bản không có mang theo vòng tay. Khổ cực làm hắn muốn đánh liều, nhìn xem có thể lấy ví tiền đi hay không, bất quá nghĩ đến mười vạn mà cô gái kia hứa hẹn thì tim của hắn liền ngứa một chút, tuy nói cô gái kia sau khi vào trường học cũng không có đi ra, nhưng điều này cũng không gây trở ngại lắm, với chỉ số thông minh của hắn sẽ nghĩ ra biện pháp khác.
"Vi Lan, hôm nay sao lại trở về sớm như vậy." Nữ sinh cùng phòng cầm thau giặt quần áo đang định ra ngoài tắm rửa, sắc mặt lúc này của Bạch Vi Lan lúc này không nhìn ra lúc trước cô ta còn cảm thấy không vui: "Tần Nguyệt hôm nay không có đến lớp, mình có chút lo lắng."
"Sẽ không có chuyện gì đâu, là người lớn rồi còn bắt bạn phải quan tâm mọi chuyện, đừng suy nghĩ nhiều, gọi điện thoại chưa?"
"Gọi rồi, nhưng không ai bắt máy." Bạch Vi Lan ngồi xuống, nói tiếp: "Không có chuyện gì, bạn đi tắm trước đi, về kí túc xá mình gọi lại thử xem."
"Được rồi, mình đi ra ngoài trước, bạn đừng suy nghĩ nhiều quá, không chừng chỉ là xin phép ra ngoài chơi thôi." Nói xong, nữ sinh này cầm quần áo đi ra ngoài.
Ngồi ở trên giường nhưng trong lòng Bạch Vi Lan luôn có dự cảm không tốt, trực giác nói cho cô ta biết hôm nay vẫn nên an phận ở kí túc xá thì hơn. Cô ta cầm lấy sách môn tiếng Pháp, khó chịu lật vài tờ lại bỏ qua một bên. Lúc này chuông điện thoại lại vang lên, Bạch Vi Lan cầm điện thoại di động lên nhìn vào màn hình đang phát sáng : "Alo, ba, có chuyện gì không?"
"Ông nội con chắc là đã ngã bệnh, con với Tần Nguyệt chuẩn bị hai ngày nay cùng nhau về đi......" Đầu bên kia điện thoại giọng nói thấp mà thô, mang theo một chút mệt mỏi, Bạch Vi Lan không quan tâm đến chuyện này, với trí tuệ của cô tất nhiên sẽ nghe được chuyện bên ngoài giọng nói của ba, bệnh nhỏ như thế nào sẽ muốn con cháu trở về, chuyện cô ta để ý là chắc Tần lão đầu sắp đi rồi, lão đầu này đối với cô có thành kiến lớn nhất, có lẽ sau khi hắn chết cô có thể trở về sống với ba.
Nghĩ như vậy, Bạch Vi Lan nhất thời có chút tâm hoa nộ phóng, thực không ngờ con ngựa đầu đàn này lại chết :"Được, ba người yên tâm, con sẽ cùng em trở về."
"Ừ, các con nhanh lên, chị họ anh họ của con lúc này cũng sẽ về, ba cần phải gọi điện thoại nhiều nữa."
Cất điện thoại di động, Bạch Vi Lan lập tức nghĩ đến chỗ không đúng, Tần Nguyệt không có đi học, Tần lão gia tử liền bị bệnh, bên trong chuyện này không biết có quan hệ gì không, chẳng lẽ ngay từ đầu Tần Nguyệt đã biết cái lão đầu thối kia bị bệnh mới không có lên lớp?
Không được, Bạch Vi Lan ngồi không yên, cô muốn lập tức đi tìm Tần Nguyệt hỏi rõ ràng.
"Vi Lan, bạn có chuyển phát nhanh kìa." Một người nữ sinh ở cùng kí túc xá mang cà phê lạnh tiến vào, Bạch Vi Lan trong lòng nghi hoặc, cô gần đây đâu có mua hàng qua mạng, ba vừa mới gọi điện lúc nãy cũng không nhắc tới chuyện gửi hàng qua bưu điện, tuy rằng nghĩ như vậy Bạch Vi Lan vẫn đi ra ngoài :"Mình đi xem xem, gần đây không có mua gì, chắc là mẹ ta gửi cái gì đi." Nghĩ nghĩ, Bạch Vi Lan lại xoay người từ trong ngăn kéo lấy ra chìa khóa biệt thự của Tần Nguyệt, chuẩn bị đi qua xem xem.
Nguyên Tuyền nhìn mục tiêu từ sân trường đi ra, kích động tắt thuốc lá, vỗ vỗ cho hết mùi trên người, cầm chuyển phát nhanh đứng ở nơi cách trường học không xa thăm dò nơi camera không chiếu tới.
"Xin hỏi anh là nhân viên giao hàng sao?" Tôi là Bạch Vi Lan, nghe nói tôi có chuyển phát nhanh." Bạch Vi Lan sau khi ra khỏi cổng trường rất dễ dàng thấy một người đứng im, cô ta hướng người đó đi tới.
"Là cái này sao?" Nguyên Tuyền liếc mắt quan sát người mới tới, ánh mắt chăm chú nhìn cổ tay người khác, lúc này cô ta có mang theo vòng tay, hắn từ trong cái túi lớn màu xanh cầm lấy một cái hộp đưa ra.
"Là tên của tôi."
Bạch Vi Lan ở trên cái hộp phát hiện tên của mình, cô nhanh nhẹn tiếp nhận bút và chiếc hộp định kí tên, không biết lúc này nhân viên chuyển phát nhanh nhanh nhẹn lấy mất vòng tay của cô ta đã sải bước đến bên cạnh chiếc xe máy, đồng bạn của hắn nhanh chóng lái xe chạy đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.