Nữ Phụ Hắc Ám

Chương 19

Phong Khởi Tuyết Vực

04/09/2017

Tất cả diển ra đều thật bình thường, Tần Nguyệt đưa ánh mắt nhìn vào trong sân trường, một số bạn học tinh thần phấn chấn đi từ cổng trường học vào lớp học của mình. Bởi vì chưa tới giờ học, ngẩu nhiên có thể nhìn th vài đôi tình nhân ngồi ở ghế đá nói chuyện phiếm.

Tuy không biết tại sao hai ngày nay Bạch Vi Lan không đến tìm mình. Bất quá cô cũng không lo, có lẽ do cô đã nghĩ thông, xa xa chợt th được người mà cô không muốn th. Bạch Lan Vi m ngày nay đều ở đây sửa sang lại gì đó cùng với việc xin nghĩ dài hạn, đại học tại đế đô tác phong cùng quản lý rất nghiêm, muốn xin phép cũng không phải là chuyện dể dàng gì, nếu có chuyện sẽ ảnh hưởng tới việc tốt nghiệp sau này. Không có lí do đặc biệt gì mà xin phép một tháng lão sư chắc chắn sẽ không phê chuẩn.

Tần Nguyệt bước nhanh vào trong một góc, m ngày nay chạy việc nhiều cô đã đủ mệt giờ mà còn gặp cái con người ghê tởm này sẽ ảnh hưởng tới tâm tình của cô . Tiến vào trong lớp cô đi đến vị trí của mình xung quanh có vài bạn học lên tiếng chào cô , đại đa số đều làm việc của mình. Tần Nguyệt không cần phải giả vờ bệnh nặng vừa khỏi, trạng thái của cô rất không tốt, cô cần thời gian đều chỉnh lại tâm trạng của mình.

Tiết đầu tiên là tiết ngử văn, nử lảo sư trẻ tuổi nghiêm túc cầm sách giáo khoa nói :

" hiện tại các bạn mở sách trang 27 ...."

Trong lòng Tần Nguyệt không yên xoay xoay chiếc bút, nhớ lại kiếp trước cô khẳng định không phải là giấc mơ, ít nhất nếu là giấc mơ sẽ không chân thật như vậy phảng phất cô lại có thêm vài năm kí ức. Cô vừa chơi bút, vừa suy nghĩ...

"Bạn học kia ngươi phân tâm, đứng lên"

Bên tai chợt nghe lời của lảo sư, Tần Nguyệt hoảng sợ, thiếu chút nửa theo bản năng đứng lên, quay đầu lại mới biết không phải là mình mà là một người bạn cách một dãi bàn. Người bạn kia nhìn không có tinh thần, bộ dáng buồn ngủ gà gật, trong lòng Tần Nguyệt có dự cảm bất an.

"Bạn học ... " Lão sư đi qua lắc lắc vai hắn, " Đứng lên, đến cuối lớp đứng đi"

Lời lão sư chưa dứt, người bạn kia vội vàng đứng lên bổng nhiên hắn lại té xuống đất ngất đi, lão sư th thế vẻ mặt chợt thay đổi, cô lo lắng bước tới trước muốn xem thế nào, Tần Nguyệt đang ngồi cũng đứng lên:

"Lão sư, không nên đụng hắn, mội người cách xa ra một chút, em nghe nói gần đây có môt loại bệnh truyền nhiểm, người nhiểm bệnh sẽ đột nhiên té xĩu, mấy phút sau tỉnh lại sẽ biến thành giống như bệnh chó dại, gặp người liền cắn ai bị cắn sẽ bị lây nhiểm, quốc gia cũng chưa có loại vacxin phòng bệnh này"

Lời nói vừa dứt, các bạn học xung quanh vội vàng tản ra, lão sư củng nhích xa ra, biểu tình lo lắng nhìn người bạn học kia: " Lớp trưởng, đi gọi bảo vệ lại đây, đưa người bạn học này đi bệnh viện"

Lúc này bên ngoài truyền đến thanh âm rối loạn của sinh viên lớp khác, bất an trong lòng Tần Nguyệt càng tăng cao, cô chen đám bạn học đến bên cửa sổ nhìn tình huóng bên ngoài. Bên kia đối diện phòng học của cô , mội người đều chạy cả ra ngoài, chỉ còn lại bên trong hai người, mà hai người đó với một tư thế quái dị một người ôm mật một người cắn cắn, khắp nơi xung quanh máu tươi vung vãi.

"chuyện gì xảy ra thế?"

"không biết, người bên kia giống như phát bệnh chó dại..."



"ngươi không th hắn cắn người sao? thật đáng sợ ..."

Các bạn học xung quanh chỉ trỏ thảo luận, Tần Nguyệt nhìn qua th các bạn bên kia có kẻ bị cào, bị cắn đang đứng bên ngoài chửi ầm lên. Do bên kia xảy ra chuyện gây ầm ĩ đên các lớp gần đó khiến mội người đều chạy đến xem, nhưng bị các lão sư chặn lại đuổi tất cả về lớp.

Tần Nguyệt lệ rơi đầy mặt, rỏ ràng là mạt thế đã bắt đầu. Trái đất đã lâm vào nguy hiểm, gia gia cứu mạng a

rất thích truyện này nên tập edit, edit một đoạn tiếp theo tứ WP mọi người xem được ko ...

"Tất cả đều vào lớp ngồi nhanh" Các lão sư nam cũa các khoa khác bắt đầu duy trì trật tự " Các em đều trở về lớp đi"

Rất đông các sinh viên còn chưa kịp trở về, khắp nơi trong trường đều truyền liên tiếp các tiếng thét chói tai, nhiều sinh viên bắt đầu rối loạn, bọn họ đều nhìn thấy....

Các bạn học khác có thân có sơ, hoặc những bạn vừa mới nói chuyện đều đột nhiên đánh về phía họ, dương miệng lên cắn, còn có người cắn cổ một người khác xé ra từng mảng thịt lẩn với da trong hắn rất hưng phấn, rồi lại tiếp tục nhào về người gần đó.

" Cứu, cứu mạng ....."

Cái bạn nam sinh muốn chạy, nhưng do quá sợ khiến tứ chi mềm nhũn muốn chạy cũng không chạy được, mọi người muốn giúp đáng tiếc lúc này ai cũng sợ không ai đủ dũng khí chạy qua giúp.

"Mau báo cảnh sát!" Có nử sinh phản ứng kịp lấy di động chuẩn bị gọi, lúc này ở một góc có người hướng cô chạy đến, tình huống như vậy khiến cô chú ý, cô ngẩng đầu nhìn về hướng đó,đập vào ánh mắt của cô là gương mặt hư thối, "A!"

Di động rớt xuống đất, một bạn học khác gần đó chạy tới nhặt lên.

Tiếng thét chói tai của một nử sinh đã gây sự chú ý của mọi người, cô bị một bạn học khác cắn lên tay, đau đớn khiến cô thét lên, theo bản năng cô đưa chân đạp lên người cắn mình, nhưng ngươi kia giống như không có cảm giác dù bị trầy da thịt tróc ra vẩn kiên quyết cắn tay cô.

Nhìn cảnh tượng kinh khủng trước mắt, mọi người như rớt vào hầm băng, sợ hãi lan tràn, đây là ăn thịt người!

Chúng nó là đang ăn thịt người!



"Chạy mau!" không biết ai trong đám người kêu lớn, mọi người đều bừng tỉnh hướng về phía các cầu thang chạy tới, nhất thời gây hỗn loạn ở dãy hành lang

Bên Tần Nguyệt tình huống tương đối tốt, thồi điểm các bạn học đi ra cô vụn trộm đem cửa lớp đóng lại, các bạn học sau khi té xĩu bị biến dị thoáng lay động đến bên cửa sổ thủy tinh áp sát vào gào thét nhưng muốn thoát ra dãy hành lang. Các bạn học ở ngoài bây giờ mới chú ý nhìn thấy tất cả các người kia thân hình bắt đầu hư thối đang giống như dã thú dán váo song cửa, mọi người giống như chim sợ ná hận không thể chạy khỏi chổ này đến một địa phương an toàn hơn.

"Có yêu quái!"

"Thây ma ăn thịt người, chúng nó đang ăn người, các bạn chạy mau!"

"Cứu mạng, đừng ăn ta!"

"Tránh ra! A, không đừng cào ta, cứu mạng!"

" Các em đừng nóng vội, tập trung chạy ra hướng cổng trường, các lão sư khác đã báo cảnh sát, các em chú ý chung quanh phát hiện người phát bệnh thì cảnh báo cho mọi người!" Các lão sư đã không duy trì nỗi, họ không biết phát sinh chuyện gì, chỉ biết rất nguy hiểm, các em chạy phía trước họ cũng chạy theo bên cạnh nhắc nhở, có người ở phía sau ráng duy trì trật tự để các học sinh nhanh chóng thoát ra mà không xảy ra việc dẩm đạp nhau.

Còn có các lão sư lo cho người bị thương, cách phía xa Tần Nguyệt có học sinh cùng lão sư đang nói cái gì đó, những lão sư kia đặt các học sinh bị thương xuống chỉ về phía các phòng học, hiển nhiên là kêu các bạn đó vào phòng học trốn đi.

Tần Nguyệt theo đa số mọi người chạy ra bên ngoài, dọc theo đường cô nhìn chung quanh đề phòng có người biến thành tang thi mà tập kích, thấy không có vũ khí đi ngang một lớp học cô thuận tay cấm một cái ghế đập vào tường, giử lại bộ phận chân ghế để làm vũ khí phòng thân.

Bọn họ vừa chạy tới cầu thang không biết vận khí thế nào ngay cầu thang tập trung rât đông các học sinh đã bị biến thành tang thi, phía trước không chay đi được, phía sau thì bị lấn tới nhất thời đám đông hòa lẩn với đám tang thi, có người bị cào, bị cắn, nghiêm trọng hơn có người bị cắn đến gần chết.

Càng ngày càng có nhiều bạn học bị biến dị, khi Tần Nguyệt và mọi người chạy tới sân thể dục đã thấy khắp nơi đều là tang thi, trãi qua giai đoạn khũng hoảng mọi người đều đoàn kết một chổ, tuy rất họ vẩn còn hơi kích động nhưng không chạy loạn, mọi người tập trung theo một đường hướng về phía cổng trường chạy đi.

"A!" một nử sinh phía trước té ngã, cô hoảng sợ nhìn các tang thi chung quanh đang chạy tới, Tần Nguyệt cau mày kéo nử sinh đứng dậy hướng mọi người phía trước chạy tới, loại tình cảnh này cô không dám dây dưa lâu, nếu không li trí dây dưa lâu sẽ kéo cô chết theo.

Một gậy bổ về phía tang thi, đánh đến tay Tần Nguyệt run lên, cô không dám ở lâu đưa mắt nhìn về mọi người, rồi quay đầu hướng con đường nhỏ chạy tới.

Thế giới bên ngoài hẳn là không sai biệt lắm , tuy rằng nhiều người sẽ đưa tới nhiều tang thi hơn, nhưng tình huống ban đầu vẫn là nhiều người càng có cảm giác an toàn, tùy tiện gọi người tách ra người tốt thì không nói, không chừng gặp kẻ xấu còn khiến mình bị hại.

Một mình Tần Nguyệt hướng con đường nhỏ chạy tới, chuẩn bị trèo tường ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Phụ Hắc Ám

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook