Chương 23
Phong Khởi Tuyết Vực
04/09/2017
Cơn mưa to thình lình lúc nửa đêm qua đi, con đường được cơn mưa cọ rửa lại càng hổn độn, Tần Nguyệt cầm búa đi trên con đường, những tang thi mặc quần áo rách nát
nghe thấy tiếng bước chân dường như hưng phấn từ các góc hẻo lánh du
đãng đi ra. Tần Nguyệt cẩn thận bỏ qua chúng nó, nhưng cũng có lúc cô
cũng phải vung búa đập vào bọn chúng, lúc dị năng mới tiến hoá đã cải
tạo than thể nên khí lực của cô tăng hơn trước rất nhiều. không giống
lúc trước vác búa đóng cái gì xong cánh tay còn run qua vài ngày vẩn
thấy không thoải mái.
"Mau nhìn, anh mau tới đây xem, bên kia có nử nhân." Trong cửa sổ của nhà lầu bên cạnh có một cái đầu ló ra sau đó rụt vào, quay vào hưóng người trong phong kêu lớn.
"Nhỏ tiếng chút, chớ đem tang thi dẫn lại, những quái vật kia lỗ tai rất là thính đó, tránh ra anh nhìn xem." Trong cửa sổ lại lộ ra một cái đầu đầu khác, hắn đưa mắt nhìn về hướng Tần Nguyệt sau đó rất nhanh thu về, "Đừng gây chuyện, không phát hiện người ta đang cầm búa sao, xem râo chắc không phải hạng dễ chọc, đi vào đi đừng khiến ta bận tâm."
Tần Nguyệt chỉ liếc mắt nhìn củng không để ý đến bọn họ, hiện tại lòng người còn chưa loạn, trật tự vẩn còn tồn tại, nhưng qua tiếp một đoạn thời gian nửa tang thi còn an toàn hơn so với nhân loại, thậm chí nhân loại nguy hiểm đến mức, khiến cho người khó lòng phòng bị, có khả năng vừa mới tránh thoát được tang thi, còn chưa kịp nghỉ ngơi, không cẩn thận liền chết ở trong tay người bên cạnh cùng đi với mình.
Trên đường thật hổn loạn, khắp nơi vung vãi toàn đồ vật của mọi người lúc rời đi gấp gáp, cái gì cũng có, thành thị như vừa trải qua chiến loạn tẩy lễ. Tiệm châu báu được trang hoàng hoa lệ cũng không ai nhìn, những ánh đèn quảng cáo hoa mỹ sắp mất đi nguồn điện duy trì đang chớp tắt giửa không trung.
Những siêu thị, tiệm cơm, hay tiệm trái cây đêu được xem trọng, đi ở trên đường có thể nhìn thấy đại đa số các cánh cửa thuỷ tinh đều bị đập nát, cửa hàng gạo được quan tâm nhiều nhất, đi ngang qua trước cửa có thể thấy được vị trí để các loại gạo, chắc là lúc mở cửa thì gặp tang thi nên vội vàng tháo chạy không kịp đóng cửa.
Tần Nguyệt luôn chọn những cửa hàng lương thực đã khoá cửa, cô thi triển di năng lên ổ khoá, mở nhanh cửa đi vào bên trong. Tuy rằng dị năng hiện tại là ngọn hắc hoả nhỏ như mầm đậu, nhưng cô phát hiện hắc hoả có khả năng tan chảy rất cao, loại ngọn lửa này có khả năng cháy trong nước có nhiệt độ thấp, còn mang tính nóng chảy rất cao, như đáng tiếc nó quá nhỏ, Tần Nguyệt thở dài
Cửa hàng này thật sự rất to, vừa tiến vào là có thể ngửi được mùi thơm của các loại gạo thoang thoảng trong không khí. Tần Nguyệt cẩn thận tiến vào bên trong, mấy ngày nay tang thi hoạt động càng thêm tự nhiên, trải qua vài ngày tiến hoá động tác so với người bình thường không khác biệt lắm, cá biệt còn linh hoạt hơn hẳn, mấy ngày trước nhân loại chỉ cần cố gắng nhịn xuống cảm giác tội ác cùng ghê tởm thì có thể tiêu diệt tang thi không gặp mấy nguy hiểm, nhưng tình thế hiện giờ có vẻ nguy hiểm hơn.
Tần Nguyệt chậm rãi đi vào trong, một bên đưa tay thu thập lương thực đồng thời thanh trừ các chướng ngại làm cản trở tầm nhìn, một bên cầm búa cảnh giác quan sát tình huống xung quanh. Hoàn cảnh không có nguồn điện có vẻ sâu thẳm âm u, từng túi gạo chỉnh tề chất đống trên mặt đất, bị xếp thành rất nhiều khối vuông vứt như cái núi nhỏ, cao đến đến nóc nhà, Tần Nguyệt thu thập xong lương thực phía trước kho hàng từ đầy ấp trở nên trống rỗng . Lúc này Tần Nguyệt đưa ánh mắt nhìn vào phía bên trong kho hàng, cô đi qua, dùng dị năng mở cái khóa cửa còn lại, cánh cửa sắt củ kĩ mở ra tạo nên những thanh âm cót két, Tần Nguyệt vừa mở cửa ra liền cảm nhận tình huống không thích hợp lập tức tránh qua một bên, cũng trong lúc đó một bóng đen từ trong xông thẳng ra.
Cái bóng đen kia do lao ra quá nhanh liền ngã xuống đất lăn một vòng liền bò lên, rõ rang đây không phải là nhân loại, đáng sợ là động tác của nó thật nhanh, có vẻ còn biết tự hỏi cùng phân biệt. Từ ánh sang xa xa hắc vào Tần Nguyệt nhận ra đây có vẻ như là nhân viên quản lí của kho hàng, chắc nó ngửi được mùi con người nên kích động gào thét, nhưng lúc nỏ ra bên ngoài trong ánh mắt trắng dã vô hồn nhìn quanh bên ngoài sau đó lại phẩn nộ gào lên.
Rống rống rống!
Nó vung tay chân hướng Tần Nguyệt gào thét, rõ ràng do nó là tang thi nên cô nghe không hiểu nó nói cai gì, nhưng Tần Nguyệt lại cảm thấy rất kì lạ, nó đang hướng cô chất vấn, bảo bối lương thực của nó bị cô trộm đem đi đâu!
Ta dựa vào!
Tần Nguyệt mở to mắt không dám tin.
Đây là, đây là gặp phải tang thi giống như thần giữ của Grandet sao?
Không, Tần Nguyệt sờ sờ mũi, cô đây là đụng phải dạng tang thi có trí tuệ!
"Mau nhìn, anh mau tới đây xem, bên kia có nử nhân." Trong cửa sổ của nhà lầu bên cạnh có một cái đầu ló ra sau đó rụt vào, quay vào hưóng người trong phong kêu lớn.
"Nhỏ tiếng chút, chớ đem tang thi dẫn lại, những quái vật kia lỗ tai rất là thính đó, tránh ra anh nhìn xem." Trong cửa sổ lại lộ ra một cái đầu đầu khác, hắn đưa mắt nhìn về hướng Tần Nguyệt sau đó rất nhanh thu về, "Đừng gây chuyện, không phát hiện người ta đang cầm búa sao, xem râo chắc không phải hạng dễ chọc, đi vào đi đừng khiến ta bận tâm."
Tần Nguyệt chỉ liếc mắt nhìn củng không để ý đến bọn họ, hiện tại lòng người còn chưa loạn, trật tự vẩn còn tồn tại, nhưng qua tiếp một đoạn thời gian nửa tang thi còn an toàn hơn so với nhân loại, thậm chí nhân loại nguy hiểm đến mức, khiến cho người khó lòng phòng bị, có khả năng vừa mới tránh thoát được tang thi, còn chưa kịp nghỉ ngơi, không cẩn thận liền chết ở trong tay người bên cạnh cùng đi với mình.
Trên đường thật hổn loạn, khắp nơi vung vãi toàn đồ vật của mọi người lúc rời đi gấp gáp, cái gì cũng có, thành thị như vừa trải qua chiến loạn tẩy lễ. Tiệm châu báu được trang hoàng hoa lệ cũng không ai nhìn, những ánh đèn quảng cáo hoa mỹ sắp mất đi nguồn điện duy trì đang chớp tắt giửa không trung.
Những siêu thị, tiệm cơm, hay tiệm trái cây đêu được xem trọng, đi ở trên đường có thể nhìn thấy đại đa số các cánh cửa thuỷ tinh đều bị đập nát, cửa hàng gạo được quan tâm nhiều nhất, đi ngang qua trước cửa có thể thấy được vị trí để các loại gạo, chắc là lúc mở cửa thì gặp tang thi nên vội vàng tháo chạy không kịp đóng cửa.
Tần Nguyệt luôn chọn những cửa hàng lương thực đã khoá cửa, cô thi triển di năng lên ổ khoá, mở nhanh cửa đi vào bên trong. Tuy rằng dị năng hiện tại là ngọn hắc hoả nhỏ như mầm đậu, nhưng cô phát hiện hắc hoả có khả năng tan chảy rất cao, loại ngọn lửa này có khả năng cháy trong nước có nhiệt độ thấp, còn mang tính nóng chảy rất cao, như đáng tiếc nó quá nhỏ, Tần Nguyệt thở dài
Cửa hàng này thật sự rất to, vừa tiến vào là có thể ngửi được mùi thơm của các loại gạo thoang thoảng trong không khí. Tần Nguyệt cẩn thận tiến vào bên trong, mấy ngày nay tang thi hoạt động càng thêm tự nhiên, trải qua vài ngày tiến hoá động tác so với người bình thường không khác biệt lắm, cá biệt còn linh hoạt hơn hẳn, mấy ngày trước nhân loại chỉ cần cố gắng nhịn xuống cảm giác tội ác cùng ghê tởm thì có thể tiêu diệt tang thi không gặp mấy nguy hiểm, nhưng tình thế hiện giờ có vẻ nguy hiểm hơn.
Tần Nguyệt chậm rãi đi vào trong, một bên đưa tay thu thập lương thực đồng thời thanh trừ các chướng ngại làm cản trở tầm nhìn, một bên cầm búa cảnh giác quan sát tình huống xung quanh. Hoàn cảnh không có nguồn điện có vẻ sâu thẳm âm u, từng túi gạo chỉnh tề chất đống trên mặt đất, bị xếp thành rất nhiều khối vuông vứt như cái núi nhỏ, cao đến đến nóc nhà, Tần Nguyệt thu thập xong lương thực phía trước kho hàng từ đầy ấp trở nên trống rỗng . Lúc này Tần Nguyệt đưa ánh mắt nhìn vào phía bên trong kho hàng, cô đi qua, dùng dị năng mở cái khóa cửa còn lại, cánh cửa sắt củ kĩ mở ra tạo nên những thanh âm cót két, Tần Nguyệt vừa mở cửa ra liền cảm nhận tình huống không thích hợp lập tức tránh qua một bên, cũng trong lúc đó một bóng đen từ trong xông thẳng ra.
Cái bóng đen kia do lao ra quá nhanh liền ngã xuống đất lăn một vòng liền bò lên, rõ rang đây không phải là nhân loại, đáng sợ là động tác của nó thật nhanh, có vẻ còn biết tự hỏi cùng phân biệt. Từ ánh sang xa xa hắc vào Tần Nguyệt nhận ra đây có vẻ như là nhân viên quản lí của kho hàng, chắc nó ngửi được mùi con người nên kích động gào thét, nhưng lúc nỏ ra bên ngoài trong ánh mắt trắng dã vô hồn nhìn quanh bên ngoài sau đó lại phẩn nộ gào lên.
Rống rống rống!
Nó vung tay chân hướng Tần Nguyệt gào thét, rõ ràng do nó là tang thi nên cô nghe không hiểu nó nói cai gì, nhưng Tần Nguyệt lại cảm thấy rất kì lạ, nó đang hướng cô chất vấn, bảo bối lương thực của nó bị cô trộm đem đi đâu!
Ta dựa vào!
Tần Nguyệt mở to mắt không dám tin.
Đây là, đây là gặp phải tang thi giống như thần giữ của Grandet sao?
Không, Tần Nguyệt sờ sờ mũi, cô đây là đụng phải dạng tang thi có trí tuệ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.