Nữ Phụ Hào Môn Cầm Nhầm Kịch Bản Mẹ Kế
Chương 25:
Chỉ Phiến Nhân K
11/07/2024
Tham gia chương trình này, một trong những mục đích của cô ta là phải vượt qua Hứa Trăn.
Tuy Hứa Trăn gả vào gia đình tốt, nhưng nói thế nào thì cũng chỉ là mẹ kế, cô ta muốn cho cư dân mạng thấy mình đối xử tốt với con trai như thế nào, còn Hứa Trăn, người mẹ kế này tệ đến mức nào!
Cô ta hít một hơi thật sâu, nhỏ giọng nói với con trai: "Tiểu Hoài, nếu con ngoan ngoãn trong thời gian tới, sau khi ghi hình xong, mẹ sẽ mua cho con bộ Lego con thích nhất, nhưng nếu con tiếp tục ồn ào, cuối tuần mẹ sẽ đăng ký thêm cho con mấy lớp học thêm."
Nghe vậy, Phương Hoài nhăn mặt, cậu bé đến chương trình này là để trốn học thêm.
Thấy con trai ngoan ngoãn nộp đồ chơi, Tô Yên Ca cười lạnh trong lòng, Hứa Trăn chờ xem đi.
Khi xe buýt đến khu nghỉ dưỡng, Hứa Trăn vừa ngủ dậy, cô kéo miếng bịt mắt xuống thì vừa vặn nhìn thấy Tạ Dĩ Mục đang định dùng tay nhỏ đẩy cô.
"Mục Mục ngoan thế này, còn có cả dịch vụ gọi dậy riêng nữa." Cô nói đùa.
Tạ Dĩ Mục bình tĩnh rụt tay lại, gọi em gái đang ngủ bên cạnh dậy: "Khụ, cô nghĩ nhiều rồi, con chỉ muốn gọi em gái thôi."
Hứa Trăn thở dài: "Vậy là dì buồn rồi, Mục Mục chỉ gọi em gái mà không gọi dì dậy, chúng ta còn là một nhóm nhỏ nữa không?"
Trên máy bay, chính Tạ Dĩ Mục đã nói rằng ba người là một nhóm nhỏ, trong chương trình mọi người phải giúp đỡ lẫn nhau.
Tạ Dĩ Dao vừa ngủ dậy còn mơ màng, giọng nói mềm mại: "Vâng vâng... Con và anh trai còn có dì là một nhóm nhỏ..."
Thấy Dao Dao đã tỉnh, Tạ Dĩ Mục mới mượn cớ dọn đồ để tránh ánh mắt trêu chọc của Hứa Trăn, kéo em gái xuống xe trước.
Ngôi làng ghi hình có môi trường không tệ, bên ngoài làng là những hàng cây xanh um tùm, không xa còn có một ao trồng hoa sen dài tít tắp, một đàn vịt con màu nâu xếp hàng bơi qua bơi lại.
Khổng Hiền và Lương Tiểu Khấu dẫn hai đứa trẻ đến bên ao ngắm vịt con, Tạ Dĩ Mục và Tạ Dĩ Dao cũng là lần đầu tiên nhìn thấy vịt con, nắm tay nhau đi qua xem một lúc.
Còn Tô Yên Ca thì không cần phải nói, con trai Phương Hoài đã thu hồi ánh mắt thèm thuồng, ngoan ngoãn ở bên cạnh.
Tô Yên Ca nhìn Hứa Trăn bằng ánh mắt khiêu khích, Hứa Trăn cũng không biết não cô ta có vấn đề gì, không cho trẻ con chơi mà đáng để khoe khoang sao?
Tuy Hứa Trăn gả vào gia đình tốt, nhưng nói thế nào thì cũng chỉ là mẹ kế, cô ta muốn cho cư dân mạng thấy mình đối xử tốt với con trai như thế nào, còn Hứa Trăn, người mẹ kế này tệ đến mức nào!
Cô ta hít một hơi thật sâu, nhỏ giọng nói với con trai: "Tiểu Hoài, nếu con ngoan ngoãn trong thời gian tới, sau khi ghi hình xong, mẹ sẽ mua cho con bộ Lego con thích nhất, nhưng nếu con tiếp tục ồn ào, cuối tuần mẹ sẽ đăng ký thêm cho con mấy lớp học thêm."
Nghe vậy, Phương Hoài nhăn mặt, cậu bé đến chương trình này là để trốn học thêm.
Thấy con trai ngoan ngoãn nộp đồ chơi, Tô Yên Ca cười lạnh trong lòng, Hứa Trăn chờ xem đi.
Khi xe buýt đến khu nghỉ dưỡng, Hứa Trăn vừa ngủ dậy, cô kéo miếng bịt mắt xuống thì vừa vặn nhìn thấy Tạ Dĩ Mục đang định dùng tay nhỏ đẩy cô.
"Mục Mục ngoan thế này, còn có cả dịch vụ gọi dậy riêng nữa." Cô nói đùa.
Tạ Dĩ Mục bình tĩnh rụt tay lại, gọi em gái đang ngủ bên cạnh dậy: "Khụ, cô nghĩ nhiều rồi, con chỉ muốn gọi em gái thôi."
Hứa Trăn thở dài: "Vậy là dì buồn rồi, Mục Mục chỉ gọi em gái mà không gọi dì dậy, chúng ta còn là một nhóm nhỏ nữa không?"
Trên máy bay, chính Tạ Dĩ Mục đã nói rằng ba người là một nhóm nhỏ, trong chương trình mọi người phải giúp đỡ lẫn nhau.
Tạ Dĩ Dao vừa ngủ dậy còn mơ màng, giọng nói mềm mại: "Vâng vâng... Con và anh trai còn có dì là một nhóm nhỏ..."
Thấy Dao Dao đã tỉnh, Tạ Dĩ Mục mới mượn cớ dọn đồ để tránh ánh mắt trêu chọc của Hứa Trăn, kéo em gái xuống xe trước.
Ngôi làng ghi hình có môi trường không tệ, bên ngoài làng là những hàng cây xanh um tùm, không xa còn có một ao trồng hoa sen dài tít tắp, một đàn vịt con màu nâu xếp hàng bơi qua bơi lại.
Khổng Hiền và Lương Tiểu Khấu dẫn hai đứa trẻ đến bên ao ngắm vịt con, Tạ Dĩ Mục và Tạ Dĩ Dao cũng là lần đầu tiên nhìn thấy vịt con, nắm tay nhau đi qua xem một lúc.
Còn Tô Yên Ca thì không cần phải nói, con trai Phương Hoài đã thu hồi ánh mắt thèm thuồng, ngoan ngoãn ở bên cạnh.
Tô Yên Ca nhìn Hứa Trăn bằng ánh mắt khiêu khích, Hứa Trăn cũng không biết não cô ta có vấn đề gì, không cho trẻ con chơi mà đáng để khoe khoang sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.