Nữ Phụ Không Lo Mẹ Kế Đối Chiếu Tổ [Thập Niên 70]
Chương 6: Rời Nhà (2)
home Độc Bộ Thiên Hạ
31/07/2022
Editor: Tulabachu1316
Mẹ Bùi vui mừng khôn xiết, run run nắm lấy tay cô, bà không nỡ Khương Khê gả vào nhà mình làm quả phụ, nhưng làm một người mẹ, bà cũng có sự ích kỉ, càng chưa kể đến thái độ kiên quyết của Khương Khê, hoàn toàn khiến bà lay động.
Bà kích động đến mức không biết phải làm sao mới tốt, mẹ Khương ở một bên thì hoảng loạn tột độ: “Đại Muội, con nói linh tinh gì vậy? Chẳng lẽ con thật sự muốn làm quả phụ hay sao?”
Người trong thôn cũng lên tiếng phụ họa theo: “Đúng thế, đây không phải là chuyện tốt đẹp gì Đại Muội cháu phải suy nghĩ cho kỹ càng hẵng quyết định!”
“Haizz, đứa nhỏ này quá thật thà rồi….”
Có người còn ác ý nghĩ rằng: “Chẳng lẽ là vì khoản tiền trợ cấp? Nghe nói thằng ba Bùi sau khi xảy ra chuyện, bên quân đội trợ cấp rất nhiều tiền!”
Mẹ Bùi nghe thấy vậy, giảm bớt kích động, nhìn những ánh mắt xung quanh, bà nói: “Đi, chúng ta vào trong nói chuyện.”
Nói xong liền cùng Khương Khê đi vào trong nhà họ Khương mà vừa mới lúc nãy bà còn ghét bỏ xem thường.
Ngoài sân vẫn còn người đang nhìn ngó.
Nhưng sau khi vào trong nhà, cửa đóng then cài rồi thì không ai nhìn được gì nữa.
Khương Khê rất phối hợp đi vào, mẹ Khương cũng gấp gáp đi theo, muốn thuyết phục con gái bình tĩnh lại: “Con đừng nhất thời bốc đồng mà bỏ lỡ cả một đời, kết hôn không phải chuyện đùa.”
Bà ta dừng lại, dè dặt liếc nhìn mẹ Bùi, còn nghiến răng nói: “Nếu như Bùi Hạ Quân có xảy ra điều gì bất chắc, thì những ngày về sau con sẽ thành quả phụ, có muốn tái hôn cũng rất khó khăn.”
Mẹ Bùi sầm mặt, kìm nén lại không nói lời nào, những lời này đều là thật, cần phải suy nghĩ cho kỹ.
Khương Khê nhìn mẹ Khương, ảnh mắt có chút dò xét.
Tò mò động cơ của bà ta là đang nghĩ cho con gái, hay là muốn con gái gả cho người tốt hơn để những ngày dài về sau tiếp tế cho trong nhà?
Mẹ Khương không tự nhiên kéo kéo vạt áo, bà ta là một người phụ nữ gầy yếu, nhìn tầm 40-50 tuổi, hai má lộ rõ những thăng trầm của cuộc đời, khuôn mặt vẫn có chút thanh tú, đôi lông mày lộ ra vẻ rụt rè, bị con gái nhìn thấy liền có chút hoảng loạn: “Đại Muội, sao con lại nhìn mẹ như vậy?”
Khương Khê không trả lời lại, mà trầm giọng hỏi: “Mẹ, con hỏi mẹ, nhà họ Bùi trước đây đối xử với nhà chúng ta như thế nào, mẹ đều quên rồi hay sao? Trả lại à? Trả kiểu gì? Lấy của hồi môn của con sao? Mẹ nghĩ có đủ không? Trả nổi không?!”
Mẹ Khương càng thêm hổ thẹn, vừa vội vã vừa hoảng loạn, gần như sắp khóc: “Nhưng mà họ cũng không thể con cả đời mà !”
Khương Khê kiên định nói: “Con chấp nhận, như vậy là đủ rồi.”
Mẹ Khương nhận thấy thái độ của con gái, trước đây con gái lớn tính tình mềm mỏng, cũng không có thái độ phản kháng đến như vậy, nếu hôm nay đã đến mức như vậy, thì hẳn là đã hạ quyết tâm rồi, bà ta tức giận dậm chân: “Mẹ đi tìm cậu của con đến!”
Mẹ Khương chạy ra ngoài.
Mẹ Bùi từ nãy đến giờ không nói gì, bà có chút lo lắng hỏi: “Tiểu Khê, mẹ cháu thế này….”
Khương Khê cười lắc đầu: “Không sao, thím à, tình trạng hiện tại của anh ba Bùi không thể trì hoãn được nữa, cháu sắp xếp đồ đạc một chút, hôm nay cháu về cùng thím luôn.”
Mẹ Bùi sửng sốt: “Thế này làm sao mà được?” Bà vội lắc đầu, áy náy nói: “Việc này vốn đã thiệt thòi cho cháu rồi, làm sao có thể không làm tiệc rượu được chứ.”
Khương Khê bất lực nói: “Mẹ cháu đi gọi cậu cháu đến, thím cũng biết cậu cháu là kiểu người gì rồi mà, đợi ông ta đến cháu sợ chúng ta không đi được, vậy nên đi sớm sẽ tốt hơn.”
Mẹ Bùi đã bị thuyết phục, nhưng lại càng thêm áy náy: “Được, thiệt thòi cho cháu rồi, cháu yên tâm, về sau thím sẽ đối xử tốt với cháu, nếu thằng ba thật sự….” Bà nghẹn ngào, nhỏ giọng nói: “Nếu như nó thật sự ra đi, sau này nhà họ Bùi chính là nhà của cháu, đến lúc đó nhất định sẽ tìm cho cháu một người đàn ông tốt, còn chuẩn bị của hồi môn cho cháu.”
Mẹ Bùi vui mừng khôn xiết, run run nắm lấy tay cô, bà không nỡ Khương Khê gả vào nhà mình làm quả phụ, nhưng làm một người mẹ, bà cũng có sự ích kỉ, càng chưa kể đến thái độ kiên quyết của Khương Khê, hoàn toàn khiến bà lay động.
Bà kích động đến mức không biết phải làm sao mới tốt, mẹ Khương ở một bên thì hoảng loạn tột độ: “Đại Muội, con nói linh tinh gì vậy? Chẳng lẽ con thật sự muốn làm quả phụ hay sao?”
Người trong thôn cũng lên tiếng phụ họa theo: “Đúng thế, đây không phải là chuyện tốt đẹp gì Đại Muội cháu phải suy nghĩ cho kỹ càng hẵng quyết định!”
“Haizz, đứa nhỏ này quá thật thà rồi….”
Có người còn ác ý nghĩ rằng: “Chẳng lẽ là vì khoản tiền trợ cấp? Nghe nói thằng ba Bùi sau khi xảy ra chuyện, bên quân đội trợ cấp rất nhiều tiền!”
Mẹ Bùi nghe thấy vậy, giảm bớt kích động, nhìn những ánh mắt xung quanh, bà nói: “Đi, chúng ta vào trong nói chuyện.”
Nói xong liền cùng Khương Khê đi vào trong nhà họ Khương mà vừa mới lúc nãy bà còn ghét bỏ xem thường.
Ngoài sân vẫn còn người đang nhìn ngó.
Nhưng sau khi vào trong nhà, cửa đóng then cài rồi thì không ai nhìn được gì nữa.
Khương Khê rất phối hợp đi vào, mẹ Khương cũng gấp gáp đi theo, muốn thuyết phục con gái bình tĩnh lại: “Con đừng nhất thời bốc đồng mà bỏ lỡ cả một đời, kết hôn không phải chuyện đùa.”
Bà ta dừng lại, dè dặt liếc nhìn mẹ Bùi, còn nghiến răng nói: “Nếu như Bùi Hạ Quân có xảy ra điều gì bất chắc, thì những ngày về sau con sẽ thành quả phụ, có muốn tái hôn cũng rất khó khăn.”
Mẹ Bùi sầm mặt, kìm nén lại không nói lời nào, những lời này đều là thật, cần phải suy nghĩ cho kỹ.
Khương Khê nhìn mẹ Khương, ảnh mắt có chút dò xét.
Tò mò động cơ của bà ta là đang nghĩ cho con gái, hay là muốn con gái gả cho người tốt hơn để những ngày dài về sau tiếp tế cho trong nhà?
Mẹ Khương không tự nhiên kéo kéo vạt áo, bà ta là một người phụ nữ gầy yếu, nhìn tầm 40-50 tuổi, hai má lộ rõ những thăng trầm của cuộc đời, khuôn mặt vẫn có chút thanh tú, đôi lông mày lộ ra vẻ rụt rè, bị con gái nhìn thấy liền có chút hoảng loạn: “Đại Muội, sao con lại nhìn mẹ như vậy?”
Khương Khê không trả lời lại, mà trầm giọng hỏi: “Mẹ, con hỏi mẹ, nhà họ Bùi trước đây đối xử với nhà chúng ta như thế nào, mẹ đều quên rồi hay sao? Trả lại à? Trả kiểu gì? Lấy của hồi môn của con sao? Mẹ nghĩ có đủ không? Trả nổi không?!”
Mẹ Khương càng thêm hổ thẹn, vừa vội vã vừa hoảng loạn, gần như sắp khóc: “Nhưng mà họ cũng không thể con cả đời mà !”
Khương Khê kiên định nói: “Con chấp nhận, như vậy là đủ rồi.”
Mẹ Khương nhận thấy thái độ của con gái, trước đây con gái lớn tính tình mềm mỏng, cũng không có thái độ phản kháng đến như vậy, nếu hôm nay đã đến mức như vậy, thì hẳn là đã hạ quyết tâm rồi, bà ta tức giận dậm chân: “Mẹ đi tìm cậu của con đến!”
Mẹ Khương chạy ra ngoài.
Mẹ Bùi từ nãy đến giờ không nói gì, bà có chút lo lắng hỏi: “Tiểu Khê, mẹ cháu thế này….”
Khương Khê cười lắc đầu: “Không sao, thím à, tình trạng hiện tại của anh ba Bùi không thể trì hoãn được nữa, cháu sắp xếp đồ đạc một chút, hôm nay cháu về cùng thím luôn.”
Mẹ Bùi sửng sốt: “Thế này làm sao mà được?” Bà vội lắc đầu, áy náy nói: “Việc này vốn đã thiệt thòi cho cháu rồi, làm sao có thể không làm tiệc rượu được chứ.”
Khương Khê bất lực nói: “Mẹ cháu đi gọi cậu cháu đến, thím cũng biết cậu cháu là kiểu người gì rồi mà, đợi ông ta đến cháu sợ chúng ta không đi được, vậy nên đi sớm sẽ tốt hơn.”
Mẹ Bùi đã bị thuyết phục, nhưng lại càng thêm áy náy: “Được, thiệt thòi cho cháu rồi, cháu yên tâm, về sau thím sẽ đối xử tốt với cháu, nếu thằng ba thật sự….” Bà nghẹn ngào, nhỏ giọng nói: “Nếu như nó thật sự ra đi, sau này nhà họ Bùi chính là nhà của cháu, đến lúc đó nhất định sẽ tìm cho cháu một người đàn ông tốt, còn chuẩn bị của hồi môn cho cháu.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.