Nữ Phụ Mạt Thế Bật Hack Đánh Cực Phẩm
Chương 48:
Ngã Yếu Thành Tiên
04/04/2024
Còn mang theo chai nước mà Dịch Hoạ đưa trước đó, đây quả thực không phải nước bình thường, mà là linh tuyền trong vòng tay không gian của đối phương, thật ra cô hoàn toàn không ngờ nữ phụ trọng sinh sẽ kéo mình vào, hơn nữa còn không tiếc để lộ sự tồn tại của linh tuyền, nhưng với tư cách là một npc không liên quan đến cốt truyện thì tránh xa nhân vật chính là nguyên tắc cơ bản.
Trở về phòng uống vài ngụm nước linh tuyền, luồng dao động trong cơ thể dần trở nên náo động, Sở Thanh lập tức lấy tinh hạch ra hấp thụ, hiếm khi nào được lợi dụng ngón tay vàng, đây chính là thời cơ tuyệt vời để đột phá cấp hai.
Cô từ từ dẫn dắt luồng dao động trong cơ thể chuyển hóa thành năng lực tinh thần, vốn đã ở bên bờ cấp hai, cộng thêm sự hỗ trợ của linh tuyền, bức tường chắn đó đã dễ dàng bị phá vỡ.
Không chỉ vậy, cô còn cảm thấy trong cơ thể dường như có thêm thứ gì đó khác.
Đột nhiên mở mắt ra, không biết từ lúc nào bên ngoài đã sáng trưng, cô cúi đầu nhìn lòng bàn tay mình, từ từ nắm thành nắm đấm, khoảnh khắc tiếp theo người đã đến ban công, chỉ để lại một bóng mờ.
Khoé miệng Sở Thanh hơi nhếch lên, linh tuyền quả nhiên là linh tuyền, cô còn thức tỉnh cả dị năng hệ tốc độ.
Lúc xuống lầu thì mọi người đã ăn sáng xong, sắc mặt của giáo sư Sở cũng tốt hơn nhiều, Sở Thanh không nán lại nữa, lấy một chai sữa và bánh quy trong túi nhanh chóng đi theo ra khỏi biệt thự, hôm nay nhất định phải đến căn cứ Hoài Bắc trước khi trời tối.
Dịch Hoạ dựa vào cửa xe, thấy Sở Thanh đi tới vừa đẩy kính râm lên vừa đi về phía cô, "Nếu sau này cô nghĩ thông suốt, bất cứ lúc nào cũng có thể đến căn cứ Hoài Đông tìm tôi."
Nói xong, cô ta đưa cho cô một chiếc túi nhỏ, "Cái này coi như là quà ra mắt của tôi, sau này cô sẽ biết nó có tác dụng gì."
Không đợi Sở Thanh phản ứng gì, cô ta đã quay người kéo cửa xe ngồi vào, xe nhanh chóng rời đi.
Trong chiếc túi nhỏ thực ra là mấy chục viên tinh hạch, Sở Thanh nhìn bóng xe rời đi, thuận tay cất vào ba lô, vừa cắn bánh quy vừa ngồi vào ghế sau xe, hiện tại cô đang rất thiếu tinh hạch để tu luyện.
Trở về phòng uống vài ngụm nước linh tuyền, luồng dao động trong cơ thể dần trở nên náo động, Sở Thanh lập tức lấy tinh hạch ra hấp thụ, hiếm khi nào được lợi dụng ngón tay vàng, đây chính là thời cơ tuyệt vời để đột phá cấp hai.
Cô từ từ dẫn dắt luồng dao động trong cơ thể chuyển hóa thành năng lực tinh thần, vốn đã ở bên bờ cấp hai, cộng thêm sự hỗ trợ của linh tuyền, bức tường chắn đó đã dễ dàng bị phá vỡ.
Không chỉ vậy, cô còn cảm thấy trong cơ thể dường như có thêm thứ gì đó khác.
Đột nhiên mở mắt ra, không biết từ lúc nào bên ngoài đã sáng trưng, cô cúi đầu nhìn lòng bàn tay mình, từ từ nắm thành nắm đấm, khoảnh khắc tiếp theo người đã đến ban công, chỉ để lại một bóng mờ.
Khoé miệng Sở Thanh hơi nhếch lên, linh tuyền quả nhiên là linh tuyền, cô còn thức tỉnh cả dị năng hệ tốc độ.
Lúc xuống lầu thì mọi người đã ăn sáng xong, sắc mặt của giáo sư Sở cũng tốt hơn nhiều, Sở Thanh không nán lại nữa, lấy một chai sữa và bánh quy trong túi nhanh chóng đi theo ra khỏi biệt thự, hôm nay nhất định phải đến căn cứ Hoài Bắc trước khi trời tối.
Dịch Hoạ dựa vào cửa xe, thấy Sở Thanh đi tới vừa đẩy kính râm lên vừa đi về phía cô, "Nếu sau này cô nghĩ thông suốt, bất cứ lúc nào cũng có thể đến căn cứ Hoài Đông tìm tôi."
Nói xong, cô ta đưa cho cô một chiếc túi nhỏ, "Cái này coi như là quà ra mắt của tôi, sau này cô sẽ biết nó có tác dụng gì."
Không đợi Sở Thanh phản ứng gì, cô ta đã quay người kéo cửa xe ngồi vào, xe nhanh chóng rời đi.
Trong chiếc túi nhỏ thực ra là mấy chục viên tinh hạch, Sở Thanh nhìn bóng xe rời đi, thuận tay cất vào ba lô, vừa cắn bánh quy vừa ngồi vào ghế sau xe, hiện tại cô đang rất thiếu tinh hạch để tu luyện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.