Nữ Phụ Mạt Thế, Các Lão Đại Đều Cưng Sủng Ta
Chương 11:
Nguyệt Sơ Miện
22/04/2024
Tô Tiểu Mạt cẩn thận quay đầu lại, phát hiện Bạch Sâm Dữ đã ngủ.
Hắn ta nhắm mắt, hơi thở rất nhẹ.
Khuôn mặt trắng lạnh đó khi ngủ trông đặc biệt yên tĩnh, như tác phẩm điêu khắc được Chúa trời tỉ mỉ tạo ra, đẹp đến kinh tâm động phách.
Một người đàn ông hoàn mỹ tinh tế như vậy, vậy mà lại bị bệnh.
Nghĩ đến cuộc sống khó khăn sau này của mình, Tô Tiểu Mạt lại thở dài.
Mà ngay lúc này, người đàn ông đột nhiên mở mắt, nhìn cô đầy vẻ hung ác.
"Đội trưởng, anh tỉnh rồi." Tô Tiểu Mạt kinh hô.
Trong mắt Bạch Sâm Dữ, lại lộ ra hơi thở còn lạnh lẽo hơn cả cái chết.
Hắn ta nhanh chóng rút dao găm, hướng về cổ Tô Tiểu Mạt mà trượt đi.
Cảm giác tử vong, lúc này lại càng gần cô hơn.
Tô Tiểu Mạt rất rõ ràng, nếu không phản kháng nữa, cô thực sự sẽ mất mạng.
Nhưng bệnh nhân tâm thần bản tính đa nghi, nếu phản kháng không đúng cách, lại bị bắt làm gián điệp.
Cô chỉ có thể tạm thời quên đi nỗi sợ hãi, nhìn thẳng vào hắn ta.
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, bàn tay trắng lạnh kia nắm chặt lấy cán dao.
Khi mũi dao đã để vào cổ họng, không còn đâm sâu hơn nữa.
"Sợ không?" Bạch Sâm Dữ hỏi cô.
Tô Tiểu Mạt gật đầu: "Sợ."
"Sợ còn không trốn? Cô có thể dùng tay này bóp cổ tôi." Bạch Sâm Dữ kéo tay cô ra hiệu.
Đầu ngón tay hắn ta lạnh lẽo, khiến cô thấy lạnh cả người.
Tô Tiểu Mạt thành thật nói: "Tôi không có khả năng bóp chết anh, sẽ không làm vậy."
"Đội trưởng, các anh đã cho phép tôi gia nhập Kinh Cực, sẽ không giết chết tôi." Hốc mắt Tô Tiểu Mạt hơi ửng đỏ, vẫn cố nhịn nhưng nước mắt vẫn rơi xuống.
Cô không muốn khóc nhưng không có cách nào, căn bản không thể khống chế được.
Càng sợ hãi, hắn ta chắc chắn càng vui.
Hắn ta dường như có chút để ý đến cô gái trước mặt, không nỡ nhìn cô khóc.
Thương thì thương nhưng những lời cần hỏi thì không thể thiếu một câu nào.
"Tô Tiểu Mạt, tại sao cô lại đến Kinh Cực." Bạch Sâm Dữ dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt trên mũi dao: "Nếu không nói thật, tôi sẽ nhốt cô vào lồng."
"Tôi là trẻ mồ côi, bây giờ khắp nơi đều là tang thi, tôi cũng muốn tìm một con đường sống."
Hắn ta nhắm mắt, hơi thở rất nhẹ.
Khuôn mặt trắng lạnh đó khi ngủ trông đặc biệt yên tĩnh, như tác phẩm điêu khắc được Chúa trời tỉ mỉ tạo ra, đẹp đến kinh tâm động phách.
Một người đàn ông hoàn mỹ tinh tế như vậy, vậy mà lại bị bệnh.
Nghĩ đến cuộc sống khó khăn sau này của mình, Tô Tiểu Mạt lại thở dài.
Mà ngay lúc này, người đàn ông đột nhiên mở mắt, nhìn cô đầy vẻ hung ác.
"Đội trưởng, anh tỉnh rồi." Tô Tiểu Mạt kinh hô.
Trong mắt Bạch Sâm Dữ, lại lộ ra hơi thở còn lạnh lẽo hơn cả cái chết.
Hắn ta nhanh chóng rút dao găm, hướng về cổ Tô Tiểu Mạt mà trượt đi.
Cảm giác tử vong, lúc này lại càng gần cô hơn.
Tô Tiểu Mạt rất rõ ràng, nếu không phản kháng nữa, cô thực sự sẽ mất mạng.
Nhưng bệnh nhân tâm thần bản tính đa nghi, nếu phản kháng không đúng cách, lại bị bắt làm gián điệp.
Cô chỉ có thể tạm thời quên đi nỗi sợ hãi, nhìn thẳng vào hắn ta.
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, bàn tay trắng lạnh kia nắm chặt lấy cán dao.
Khi mũi dao đã để vào cổ họng, không còn đâm sâu hơn nữa.
"Sợ không?" Bạch Sâm Dữ hỏi cô.
Tô Tiểu Mạt gật đầu: "Sợ."
"Sợ còn không trốn? Cô có thể dùng tay này bóp cổ tôi." Bạch Sâm Dữ kéo tay cô ra hiệu.
Đầu ngón tay hắn ta lạnh lẽo, khiến cô thấy lạnh cả người.
Tô Tiểu Mạt thành thật nói: "Tôi không có khả năng bóp chết anh, sẽ không làm vậy."
"Đội trưởng, các anh đã cho phép tôi gia nhập Kinh Cực, sẽ không giết chết tôi." Hốc mắt Tô Tiểu Mạt hơi ửng đỏ, vẫn cố nhịn nhưng nước mắt vẫn rơi xuống.
Cô không muốn khóc nhưng không có cách nào, căn bản không thể khống chế được.
Càng sợ hãi, hắn ta chắc chắn càng vui.
Hắn ta dường như có chút để ý đến cô gái trước mặt, không nỡ nhìn cô khóc.
Thương thì thương nhưng những lời cần hỏi thì không thể thiếu một câu nào.
"Tô Tiểu Mạt, tại sao cô lại đến Kinh Cực." Bạch Sâm Dữ dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt trên mũi dao: "Nếu không nói thật, tôi sẽ nhốt cô vào lồng."
"Tôi là trẻ mồ côi, bây giờ khắp nơi đều là tang thi, tôi cũng muốn tìm một con đường sống."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.