Nữ Phụ Mạt Thế, Các Lão Đại Đều Cưng Sủng Ta
Chương 29:
Nguyệt Sơ Miện
25/04/2024
Hàn Minh Diệu sở hữu nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành, miệng lại rất ngọt, đối xử với tất cả các cô gái đều tốt như nhau, hệt như máy điều hòa trung tâm.
Nếu không nhớ nhầm, hắn vẫn là vị hôn phu của Hiểu Lệ.
Kiểu đàn ông trông có vẻ rất đào hoa nhưng thực ra lại rất chung tình như vậy sẽ rất dễ công lược.
Tô Tiểu Mạt cân nhắc việc công lược Hàn Minh Diệu, nhanh chóng tích lũy đủ độ hảo cảm để rời khỏi nơi quỷ quái.
Dù sao thì họ đều là nhân vật trong truyện, không cần phải có cảm giác tội lỗi.
"Cảm ơn." Tô Tiểu Mạt nhanh chóng rời khỏi Hàn Minh Diệu, tự mình đứng vững.
Hàn Minh Diệu nhìn cô chằm chằm bằng ánh mắt nồng nhiệt, như thể muốn câu mất hồn cô.
"Bướm nhỏ, em tên gì? Tại sao lại một mình lang thang ở đây? Em có biết là sau khi trời tối nơi này rất nguy hiểm không?"
Với kiểu đàn ông máy điều hòa trung tâm có nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành như thế, khi ở cùng hắn phải làm ngược lại, tuyệt đối không được để hắn mê hoặc.
"Tôi thân thiết với anh lắm sao? Tại sao phải nói cho anh biết." Tô Tiểu Mạt từ chối nói tên mình.
"Không nói tôi cũng biết." Hàn Minh Diệu cười đi theo sau cô.
"Em tên Tô Tiểu Mạt, cách đây hai ngày mới được tên Đoàn trưởng Bạch Sâm Dữ nổi tiếng tàn bạo thu nhận." Hắn nói chính xác tên và phe phái của Tô Tiểu Mạt.
Tô Tiểu Mạt chỉ kinh ngạc một lúc, rất nhanh đã trở lại bình thường.
Hắn có mạng lưới tình báo lớn nhất thế giới, biết được những điều này không khó.
Chỉ là, tại sao lại chú ý đến một người qua đường như cô.
Hắn tháo bông hồng cài trên áo vest, hơi cúi người, lịch sự đưa bông hồng cho cô.
"Bướm nhỏ xinh đẹp, tôi muốn mời em đến nơi trú ẩn của tôi, em có đồng ý không?" Hắn nháy mắt với cô.
Theo lẽ thường, không có cô gái nào có thể cưỡng lại sự cám dỗ như vậy nhưng Tô Tiểu Mạt lại lắc đầu: "Không, tôi không đồng ý."
Nghe cô nói vậy, đôi mắt màu hổ phách của Hàn Minh Diệu đầy vẻ kinh ngạc.
Người đàn ông đẹp trai lộ ra vẻ bị tổn thương, đôi mắt hắn mang theo một tia oán trách.
"Bướm nhỏ, em nghiêm túc sao? Nơi trú ẩn của tôi rất tốt, là ốc đảo duy nhất trong ngày tận thế, ở đó không phải chịu đói cũng không bị tang thi tấn công, em có thể sống cuộc sống của một người bình thường."
Nếu không nhớ nhầm, hắn vẫn là vị hôn phu của Hiểu Lệ.
Kiểu đàn ông trông có vẻ rất đào hoa nhưng thực ra lại rất chung tình như vậy sẽ rất dễ công lược.
Tô Tiểu Mạt cân nhắc việc công lược Hàn Minh Diệu, nhanh chóng tích lũy đủ độ hảo cảm để rời khỏi nơi quỷ quái.
Dù sao thì họ đều là nhân vật trong truyện, không cần phải có cảm giác tội lỗi.
"Cảm ơn." Tô Tiểu Mạt nhanh chóng rời khỏi Hàn Minh Diệu, tự mình đứng vững.
Hàn Minh Diệu nhìn cô chằm chằm bằng ánh mắt nồng nhiệt, như thể muốn câu mất hồn cô.
"Bướm nhỏ, em tên gì? Tại sao lại một mình lang thang ở đây? Em có biết là sau khi trời tối nơi này rất nguy hiểm không?"
Với kiểu đàn ông máy điều hòa trung tâm có nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành như thế, khi ở cùng hắn phải làm ngược lại, tuyệt đối không được để hắn mê hoặc.
"Tôi thân thiết với anh lắm sao? Tại sao phải nói cho anh biết." Tô Tiểu Mạt từ chối nói tên mình.
"Không nói tôi cũng biết." Hàn Minh Diệu cười đi theo sau cô.
"Em tên Tô Tiểu Mạt, cách đây hai ngày mới được tên Đoàn trưởng Bạch Sâm Dữ nổi tiếng tàn bạo thu nhận." Hắn nói chính xác tên và phe phái của Tô Tiểu Mạt.
Tô Tiểu Mạt chỉ kinh ngạc một lúc, rất nhanh đã trở lại bình thường.
Hắn có mạng lưới tình báo lớn nhất thế giới, biết được những điều này không khó.
Chỉ là, tại sao lại chú ý đến một người qua đường như cô.
Hắn tháo bông hồng cài trên áo vest, hơi cúi người, lịch sự đưa bông hồng cho cô.
"Bướm nhỏ xinh đẹp, tôi muốn mời em đến nơi trú ẩn của tôi, em có đồng ý không?" Hắn nháy mắt với cô.
Theo lẽ thường, không có cô gái nào có thể cưỡng lại sự cám dỗ như vậy nhưng Tô Tiểu Mạt lại lắc đầu: "Không, tôi không đồng ý."
Nghe cô nói vậy, đôi mắt màu hổ phách của Hàn Minh Diệu đầy vẻ kinh ngạc.
Người đàn ông đẹp trai lộ ra vẻ bị tổn thương, đôi mắt hắn mang theo một tia oán trách.
"Bướm nhỏ, em nghiêm túc sao? Nơi trú ẩn của tôi rất tốt, là ốc đảo duy nhất trong ngày tận thế, ở đó không phải chịu đói cũng không bị tang thi tấn công, em có thể sống cuộc sống của một người bình thường."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.