Nữ Phụ Mạt Thế Từ Chối Đi Chết
Chương 26:
Huyết Nhiễm Bạch Sắc
31/01/2024
Cảm nhận được tầm mắt của Bạch Cảnh, Hàn Kiêu dừng động tác trong tay, chậm rãi hỏi: "Đẹp không?”
Ánh mắt Bạch Cảnh nhẹ nhàng, lấy bàn chải đánh răng ra, qua loa nói: "Tạm được.”
Kiếp trước ở trường quân sự quốc phòng, không phải cô chưa từng nhìn thấy mỹ nam bao giờ, nhưng Hàn Kiêu lại khác với những sinh viên chưa tốt nghiệp, trên người hắn toát ra khí chất sắc bén và nguy hiểm. Trên vai và thắt lưng có vài vết sẹo, điều này càng cho thấy sự tàn bạo của hắn.
Hàn Kiêu cười nhạo một tiếng, vươn ngón tay thon dài gõ vào máng nước: "Tập trung đánh răng đi.”
Bạch Cảnh cầm lấy ly nước súc miệng, khách khí nói: "Lần sau phải mặc áo tử tế, dù sao tầng này nam nữ ở chung.”
Hàn Kiêu liếc cô một cái, a một tiếng, đánh răng không nói gì. Bạch Cảnh ho nhẹ một tiếng, cúi đầu rửa mặt, sau đó ngoan ngoãn chuồn mất. Tốt xấu gì cũng là cấp trên của mình, không thể quá đáng với hắn.
Ăn sáng xong, Bạch Cảnh đi theo Mộc Hiểu Lan đến sân huấn luyện luyện cách chiến đấu. Mộc Hiểu Lan vốn tưởng rằng sẽ phải mất một thời gian mới có thể đặt nền móng, nhưng không ngờ Bạch Cảnh phản ứng nhanh, cận chiến rất thành thạo, tuy nhiên kinh nghiệm thực chiến của cô không nhiều, xuống tay cũng không đủ tàn nhẫn.
Bạch Cảnh nghiêng đầu nhìn thấy nắm đấm của Mộc Hiểu Lan, dùng sức đẩy mạnh đầu gối phải của cô ấy, lại bị Mộc Hiểu Lan đoán được, nghiêng người xuất hiện bất ngờ. Ngay khi Bạch Cảnh bắt được cô ấy thì đã ngã nhào xuống đất.
Bạch Cảnh đè nén vị ngọt trong miệng, thân thể vẫn có chút yếu ớt, vận động mạnh trong thời gian dài, có chút không chịu nổi, mồ hôi từ trán chảy xuống, hai bên tóc mai đen nhánh dính vào mặt.
Mộc Hiểu Lan vươn tay, kéo Bạch Cảnh dậy: "Thân thủ không tệ, trước đó đã luyện qua à?”
"Có chút hứng thú, nhưng không có hệ thống bài bản để luyện qua," Bạch Cảnh mặt không đổi sắc, miệng lưỡi bịa chuyện: "Đội trưởng và những người khác đâu?"
“Chú Dịch tìm bọn họ có việc" Mộc Hiểu Lan thở hồng hộc và đánh giá Bạch Cảnh: "Thể chất vẫn cần được cải thiện. Ngày mai tôi đưa cô đi rèn luyện thể chất.”
“Được." Bạch Cảnh gật đầu, đây là tận thế, nắm lấy mọi cơ hội để nâng cao năng lực mới có thể sống sót.
Ánh mắt Bạch Cảnh nhẹ nhàng, lấy bàn chải đánh răng ra, qua loa nói: "Tạm được.”
Kiếp trước ở trường quân sự quốc phòng, không phải cô chưa từng nhìn thấy mỹ nam bao giờ, nhưng Hàn Kiêu lại khác với những sinh viên chưa tốt nghiệp, trên người hắn toát ra khí chất sắc bén và nguy hiểm. Trên vai và thắt lưng có vài vết sẹo, điều này càng cho thấy sự tàn bạo của hắn.
Hàn Kiêu cười nhạo một tiếng, vươn ngón tay thon dài gõ vào máng nước: "Tập trung đánh răng đi.”
Bạch Cảnh cầm lấy ly nước súc miệng, khách khí nói: "Lần sau phải mặc áo tử tế, dù sao tầng này nam nữ ở chung.”
Hàn Kiêu liếc cô một cái, a một tiếng, đánh răng không nói gì. Bạch Cảnh ho nhẹ một tiếng, cúi đầu rửa mặt, sau đó ngoan ngoãn chuồn mất. Tốt xấu gì cũng là cấp trên của mình, không thể quá đáng với hắn.
Ăn sáng xong, Bạch Cảnh đi theo Mộc Hiểu Lan đến sân huấn luyện luyện cách chiến đấu. Mộc Hiểu Lan vốn tưởng rằng sẽ phải mất một thời gian mới có thể đặt nền móng, nhưng không ngờ Bạch Cảnh phản ứng nhanh, cận chiến rất thành thạo, tuy nhiên kinh nghiệm thực chiến của cô không nhiều, xuống tay cũng không đủ tàn nhẫn.
Bạch Cảnh nghiêng đầu nhìn thấy nắm đấm của Mộc Hiểu Lan, dùng sức đẩy mạnh đầu gối phải của cô ấy, lại bị Mộc Hiểu Lan đoán được, nghiêng người xuất hiện bất ngờ. Ngay khi Bạch Cảnh bắt được cô ấy thì đã ngã nhào xuống đất.
Bạch Cảnh đè nén vị ngọt trong miệng, thân thể vẫn có chút yếu ớt, vận động mạnh trong thời gian dài, có chút không chịu nổi, mồ hôi từ trán chảy xuống, hai bên tóc mai đen nhánh dính vào mặt.
Mộc Hiểu Lan vươn tay, kéo Bạch Cảnh dậy: "Thân thủ không tệ, trước đó đã luyện qua à?”
"Có chút hứng thú, nhưng không có hệ thống bài bản để luyện qua," Bạch Cảnh mặt không đổi sắc, miệng lưỡi bịa chuyện: "Đội trưởng và những người khác đâu?"
“Chú Dịch tìm bọn họ có việc" Mộc Hiểu Lan thở hồng hộc và đánh giá Bạch Cảnh: "Thể chất vẫn cần được cải thiện. Ngày mai tôi đưa cô đi rèn luyện thể chất.”
“Được." Bạch Cảnh gật đầu, đây là tận thế, nắm lấy mọi cơ hội để nâng cao năng lực mới có thể sống sót.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.