Nữ Phụ Mạt Thế Từ Chối Đi Chết
Chương 34:
Huyết Nhiễm Bạch Sắc
15/02/2024
Bạch Cảnh ngồi ở cửa, lặng lẽ đánh giá cách bài trí trong phòng, không khác phòng mình nhiều lắm, chỉ là có thêm một tủ quần áo. Trên bàn là một gói thuốc lá đã mở và một vài cuốn sách.
“Ngồi trên giường đi." Hàn Kiêu cởi áo khoác xong ném lên ghế, thuận tay cầm lấy một điếu thuốc, đi đến ban công kéo cửa kính ra, hít một hơi rồi phả ra làn khói trắng.
Sống mũi hắn cao thẳng, xương mắt sâu, ngón tay thon dài kẹp điếu thuốc, cả người lười nhác vô tư.
Bạch Cảnh ngồi xuống giường, nghiêng đầu nhìn về phía Hàn Kiêu, hắn có biết hút thuốc có hại cho sức khỏe không?
Hàn Kiêu chú ý đến ánh mắt của Bạch Cảnh, dập điếu thuốc vào gạt tàn. Hắn kéo cửa kính bước vào phòng: "Sao vậy?”
“A." Bạch Cảnh nháy mắt mấy cái: "Muốn hỏi một chút, hôm nay Tống Huy Nhiên xảy ra chuyện gì?”
Cô cũng không tin Tống Huy Nhiên thật sự ra mặt thay Đổng Hoằng, hắn ta không vứt bỏ đám người Đổng Hoằng là tốt rồi.
“Con trai của thị trưởng Tống, không ổn lắm." Hàn Kiêu dựa vào tường, mọi động tĩnh xung quanh, hiển nhiên không thoát khỏi tầm mắt của Tống Huy Nhiên: "Hôm nay hắn muốn thăm dò cô, cô cảnh giác với hắn một chút là được.”
Chính quyền trung ương thành phố B vẫn chưa mất quyền kiểm soát các khu vực xung quanh, nên cho dù chính phủ và quân đội có quan ngại lẫn nhau, họ cũng sẽ không gây rắc rối ở bên ngoài. Nhưng về chuyện đó, thì khó nói.
"Đội trưởng, có nhiệm vụ gì?" Đám người Mộc Hiểu Lan đẩy cửa vào.
"Chính phủ bên kia cung cấp tin tức, trên núi Vân Liên có mấy khối tinh thạch khổng lồ, hy vọng quân đội và tiểu đội dị năng của chính phủ có thể cùng nhau hành động."
Hàn Kiêu nói đến chuyện này, nghiêm túc một chút: "Lão Phùng đã phái máy bay không người lái đi kiểm tra, đúng là có tinh thạch, nhưng xung quanh có rất nhiều dị vật, động vật dị biến không ít, tỷ lệ vết nứt xuất hiện còn lớn hơn nơi khác."
“Tống Cường sẽ không tham lam chứ?" Mộc Hiểu Lan nhíu mày. Cô ấy cũng không tin người của chính phủ lại tốt bụng chia sẻ loại thông tin này như vậy.
“Cho nên cũng không phải chuyện tốt." Hàn Kiêu rũ mắt, khóe miệng khẽ nhếch. Theo ý lão Phùng, lão Tống Cường kia chắc chắn đang âm thầm mưu đồ gì đó.
“Ngồi trên giường đi." Hàn Kiêu cởi áo khoác xong ném lên ghế, thuận tay cầm lấy một điếu thuốc, đi đến ban công kéo cửa kính ra, hít một hơi rồi phả ra làn khói trắng.
Sống mũi hắn cao thẳng, xương mắt sâu, ngón tay thon dài kẹp điếu thuốc, cả người lười nhác vô tư.
Bạch Cảnh ngồi xuống giường, nghiêng đầu nhìn về phía Hàn Kiêu, hắn có biết hút thuốc có hại cho sức khỏe không?
Hàn Kiêu chú ý đến ánh mắt của Bạch Cảnh, dập điếu thuốc vào gạt tàn. Hắn kéo cửa kính bước vào phòng: "Sao vậy?”
“A." Bạch Cảnh nháy mắt mấy cái: "Muốn hỏi một chút, hôm nay Tống Huy Nhiên xảy ra chuyện gì?”
Cô cũng không tin Tống Huy Nhiên thật sự ra mặt thay Đổng Hoằng, hắn ta không vứt bỏ đám người Đổng Hoằng là tốt rồi.
“Con trai của thị trưởng Tống, không ổn lắm." Hàn Kiêu dựa vào tường, mọi động tĩnh xung quanh, hiển nhiên không thoát khỏi tầm mắt của Tống Huy Nhiên: "Hôm nay hắn muốn thăm dò cô, cô cảnh giác với hắn một chút là được.”
Chính quyền trung ương thành phố B vẫn chưa mất quyền kiểm soát các khu vực xung quanh, nên cho dù chính phủ và quân đội có quan ngại lẫn nhau, họ cũng sẽ không gây rắc rối ở bên ngoài. Nhưng về chuyện đó, thì khó nói.
"Đội trưởng, có nhiệm vụ gì?" Đám người Mộc Hiểu Lan đẩy cửa vào.
"Chính phủ bên kia cung cấp tin tức, trên núi Vân Liên có mấy khối tinh thạch khổng lồ, hy vọng quân đội và tiểu đội dị năng của chính phủ có thể cùng nhau hành động."
Hàn Kiêu nói đến chuyện này, nghiêm túc một chút: "Lão Phùng đã phái máy bay không người lái đi kiểm tra, đúng là có tinh thạch, nhưng xung quanh có rất nhiều dị vật, động vật dị biến không ít, tỷ lệ vết nứt xuất hiện còn lớn hơn nơi khác."
“Tống Cường sẽ không tham lam chứ?" Mộc Hiểu Lan nhíu mày. Cô ấy cũng không tin người của chính phủ lại tốt bụng chia sẻ loại thông tin này như vậy.
“Cho nên cũng không phải chuyện tốt." Hàn Kiêu rũ mắt, khóe miệng khẽ nhếch. Theo ý lão Phùng, lão Tống Cường kia chắc chắn đang âm thầm mưu đồ gì đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.