Nữ Phụ Mạt Thế Từ Chối Đi Chết
Chương 46:
Huyết Nhiễm Bạch Sắc
16/02/2024
Lúc trước ông Dung vốn là từ trong chiến trường chém giết đi ra, nhiệt tình, một lòng vì nước, nhưng con trai Dung Quân Bình chẳng những không có kế thừa khí chất của ông ta, ngược lại là người hám lợi, tiểu nhân. Từ trước đến nay đám người tướng quân Phùng cũng rất chướng mắt hắn, thế nhưng con gái nhà họ Dung lại gả vào nhà họ Nghiêm, Dung Quân Bình lại mượn thế Nghiêm gia, ở trên quan trường thượng như diều gặp gió. Sau khi tận thế, hắn tùy cơ ứng biến, nhanh chóng chiếm được một vị trí nhỏ ở thành phố B.
“Ông Nghiêm có biết không?" Vẻ mặt tướng quân Phùng nặng nề.
Lúc trước ông ấy cũng không xem trọng hôn sự với nhà họ Nghiêm, nhưng mà con trai nhà họ Nghiêm chết không nghe khuyên bảo, nhất quyết nói là con gái nhà họ Dung không giống anh trai cô ta. Nhưng không giống nhau thì sao, từ khi gả vào nhà họ Nghiêm, cô con gái nhà họ Dung kia đã không ít lần giúp anh trai cô ta, con trai nhà họ Nghiêm cũng nhu nhược sợ vợ, mười lần hết chín lần nghe lời vợ, ông Nghiêm quở trách thế nào cũng không hối cải.
"Ông Nghiêm bệnh nặng, bây giờ Nghiêm Huy đang quản lý nhà họ Nghiêm." Trung tướng Dịch sắc mặt nghiêm trọng: "Thành phố B tung tin là bọn họ cần mau chóng trợ giúp người có dị năng giả hệ trị liệu kia thăng lên cấp hai mới có hi vọng cứu sống ông Nghiêm."
Phùng tướng quân trầm mặc hồi lâu: "Chuyện này không được.”
Ông ấy có mấy chục năm giao tình với ông Nghiêm, đương nhiên không muốn nhìn ông ta chết bệnh. Nhưng tinh thạch màu trắng kia là thứ binh lính hy sinh tính mạng đổi lấy, không thể giao không cho thành phố B.
“Phùng lão, bọn họ còn liên lạc với Tống Cường, Tống Cường đã đồng ý." Trung tướng Dịch do dự một lát, vẫn nói ra.
Phùng tướng quân cười lạnh một tiếng: "Tôi biết ngay tên Tống Cường kia không phải người tốt mà.”
“Tống Cường là người không có lợi sẽ không dậy sớm, gã có thể đáp ứng yêu cầu của thành phố B, khẳng định là có lợi ích gì đó. Nếu như không phải muốn lấy bên này ra làm vật hy sinh cho nhiệm vụ lần này, thì chính là muốn mượn lực lượng chính phủ trung ương chèn ép thế lực bên mình.”
“Ông Nghiêm có biết không?" Vẻ mặt tướng quân Phùng nặng nề.
Lúc trước ông ấy cũng không xem trọng hôn sự với nhà họ Nghiêm, nhưng mà con trai nhà họ Nghiêm chết không nghe khuyên bảo, nhất quyết nói là con gái nhà họ Dung không giống anh trai cô ta. Nhưng không giống nhau thì sao, từ khi gả vào nhà họ Nghiêm, cô con gái nhà họ Dung kia đã không ít lần giúp anh trai cô ta, con trai nhà họ Nghiêm cũng nhu nhược sợ vợ, mười lần hết chín lần nghe lời vợ, ông Nghiêm quở trách thế nào cũng không hối cải.
"Ông Nghiêm bệnh nặng, bây giờ Nghiêm Huy đang quản lý nhà họ Nghiêm." Trung tướng Dịch sắc mặt nghiêm trọng: "Thành phố B tung tin là bọn họ cần mau chóng trợ giúp người có dị năng giả hệ trị liệu kia thăng lên cấp hai mới có hi vọng cứu sống ông Nghiêm."
Phùng tướng quân trầm mặc hồi lâu: "Chuyện này không được.”
Ông ấy có mấy chục năm giao tình với ông Nghiêm, đương nhiên không muốn nhìn ông ta chết bệnh. Nhưng tinh thạch màu trắng kia là thứ binh lính hy sinh tính mạng đổi lấy, không thể giao không cho thành phố B.
“Phùng lão, bọn họ còn liên lạc với Tống Cường, Tống Cường đã đồng ý." Trung tướng Dịch do dự một lát, vẫn nói ra.
Phùng tướng quân cười lạnh một tiếng: "Tôi biết ngay tên Tống Cường kia không phải người tốt mà.”
“Tống Cường là người không có lợi sẽ không dậy sớm, gã có thể đáp ứng yêu cầu của thành phố B, khẳng định là có lợi ích gì đó. Nếu như không phải muốn lấy bên này ra làm vật hy sinh cho nhiệm vụ lần này, thì chính là muốn mượn lực lượng chính phủ trung ương chèn ép thế lực bên mình.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.