Nữ Phụ Một Lòng Thoát Khỏi Nghèo Khó
Chương 12: Một Sớm Trở Lại Trước Giải Phóng 12
Cửu Châu Đại Nhân
26/07/2023
Tiền Lục nhìn chằm chằm tiền trên bàn tay phải chỉ giật giật, cuối cùng nhìn về phía hai đứa con trai háo hức yếu đuối, cuối cùng phồng lên miệng ngầm đồng ý.
“Lão tử tại sao sinh một đống quỷ đòi nợ các ngươi, ai u, xe của tôi, không biết khi nào mới có thể mua nổi, gia đình La Oa Nhi cũng muốn mua sớm hơn tôi, còn không biết phải khoe khoang thế nào đâu.” Tiền Lục mơ tưởng ai oán ôm bản thân đáng thương mãi.
Lời này của ông từ sau khi tiêu hết số tiền tích góp mua xe, không biết nói bao nhiêu lần.
Mấy người chị em Tiền Bảo Nha nghe lỗ tai đã chai sạn, hoàn toàn vào tai này ra tai kia, mặc kệ ông nhắc mãi không ngừng.
Nhưng thật ra mẹ Bảo Nhi tương đối có cảm xúc, sau khi tiếp nhận tấm lòng hiếu thảo của con gái, nhỏ giọng thử thăm dò đề nghị, “Bằng không, bằng không tôi vào nhà máy làm nữ công nhân, kiếm nhiều một phần thì một phần, cố gắng sớm ngày mua chiếc xe tây?”
“Con cũng đi, không nói làm tốt hơn Vương Kiều, cũng có thể giúp trong nhà kiếm thêm một phần thu nhập.” Để em trai em gái có thể ăn chút đồ ngon được rồi.
Tiền Ngọc Nha vội vàng nói tiếp, mong chờ nhìn về phía cha, hy vọng ông có thể đồng ý.
Tiền Bảo Nha cảm thấy việc này huyễn học, tám phần không thành được.
Theo những gì cô biết khi đi tìm việc, công việc của nữ công nhân thời nay không dễ dàng như vậy, những công xưởng tuyển nữ công nhà vào nhà máy tơ lụa cũng không phải nơi tốt gì, gia đình không đến tuyệt cảnh không có biện pháp sẽ không đưa con gái vào nơi đó chịu tội.
Bằng không khi đó cô cũng sẽ không không suy xét đến con đường đó.
Đương nhiên, bộ dáng của cô nhỏ nhỏ gầy gầy không có sức lực gì, mấu chốt người ta chướng mắt cô.
Quả nhiên, Tiền Lục vừa nghe đã không đồng ý, đập bàn kịch liệt phản đối, bắt đầu lớn tiếng phun ra.
“Lão tử mới là trụ cột trong nhà, việc làm kiếm tiền tôi lo, các ngươi cũng đừng mù quáng xen vào, thành thật lo liệu tốt trong nhà được rồi.”
“Mẹ Bảo Nhi bà còn mang thai, chuyện trong nhà máy không phải người bình thường có thể làm, bà muốn mệt chết lão tử hay sao?”
“Ngọc Nha ở trong nhà giúp mẹ con, lão tử nuôi con thành một đóa hoa, không phải đưa vào nhà xưởng để người chà đạp, mệt mỏi thô ráp còn gia đình cao nào sẽ coi trọng ngươi?”
“…………”
Giáo dục một trận lớn, nói khiến mẹ Bảo Nhi lùi về rụt cổ làm chim cút, nói làm Tiền Ngọc Nha đỏ bừng khuôn mặt, bưng bát đĩa xuống trốn trong bếp để dọn dẹp.
Tiền Bảo Nha nghe mà đau tai đau mắt, để hai anh em sinh đôi đi bưng trà rót nước bóp vai đấm lưng cho lão cha, thành công che kín miệng rộng của ông.
Đợi ông uống nước xong nghỉ ngơi một lát, trong sân lại có người đã trở lại, là một nhà khác hộ gia đình lão Lưu, ông và cháu trai sống đằng trước cửa nhỏ phòng, con trai và con dâu của ông ở trong một căn phòng bên cạnh nhà chính.
Hai ngày này con dâu ông về nhà mẹ đẻ làm việc, con trai đưa vợ và con trai đến nhà cha vợ giúp đỡ, để một mình lão Lưu ở nhà.
Tiền Lục thấy ông, lớn giọng hỏi hôm nay kiếm được bao nhiêu.
Chỉ thấy lão Lưu thở dài lắc đầu, nói người đã già xe hỏng, khách hàng chướng mắt, một ngày xuống làm không được mấy đơn hàng, tiền xe cũng không kiếm đủ, chờ nghỉ một lát ăn cơm ông chuẩn bị đi kéo xe muộn.
Tiền Lục đúng lúc ăn no có sức lực, nghe lời này hơi lộ rõ xúc động.
Mẹ Bảo Nhi nhanh chóng kéo tay áo ông ngăn cản, chuyến đi muộn há dễ dạng? Tối lửa tắt đèn dễ xảy ra chuyện nhất, cho dù thân thể chồng khoẻ mạnh đến mất cũng sẽ bị kẻ xấu chọn bắt được, vạn nhất thì sao, bà cũng không dám mạo hiểm.
Hơn nữa hôm nay nhà bọn họ kiếm được tiền lời xe lại có tiền thưởng, con gái bọn họ cũng kiếm không ít, vận khí đã không tồi, không thể quá tham.
Tiền Lục cuối cùng không đi được, sau khi được mẹ Bảo Nhi hầu hạ ngâm châm thì đi ngủ nghỉ ngơi, an ủi bản thân chăm sóc tốt tinh thần ngày mai mới có thể kiếm càng nhiều chi phí sinh hoạt hơn, không vội nhất thời.
Chỉ mới vừa nằm xuống không bao lâu, La Oa Nhi đang thuê một căn phòng bên cạnh cũng đã trở lại, cố ý gõ cửa Tiền gia.
Nói ngày mai đi lấy chiếc xe mới, nhờ mẹ Bảo Nhi đêm mai hỗ trợ làm một bàn bàn tiệc, ông ta phải tổ chức chuyện vui một trận, mặt khác còn mời Tiền Lục đến lúc đó đừng quên trở về sớm một chút uống rượu, mọi người cùng nhau vui vẻ.
Tiền Lục mặt ngoài trả lời rất tốt, đóng cửa lại mặt đã kéo xuống, nằm trên giường nghĩ như thế nào như thế nào không hợp khẩu vị, cả người hâm mộ ghen ghét chua xót, nửa đêm không ngủ.
Cuối cùng thầm mắng một câu.
“Vui vui mẹ mày lão tử!”
“Lão tử tại sao sinh một đống quỷ đòi nợ các ngươi, ai u, xe của tôi, không biết khi nào mới có thể mua nổi, gia đình La Oa Nhi cũng muốn mua sớm hơn tôi, còn không biết phải khoe khoang thế nào đâu.” Tiền Lục mơ tưởng ai oán ôm bản thân đáng thương mãi.
Lời này của ông từ sau khi tiêu hết số tiền tích góp mua xe, không biết nói bao nhiêu lần.
Mấy người chị em Tiền Bảo Nha nghe lỗ tai đã chai sạn, hoàn toàn vào tai này ra tai kia, mặc kệ ông nhắc mãi không ngừng.
Nhưng thật ra mẹ Bảo Nhi tương đối có cảm xúc, sau khi tiếp nhận tấm lòng hiếu thảo của con gái, nhỏ giọng thử thăm dò đề nghị, “Bằng không, bằng không tôi vào nhà máy làm nữ công nhân, kiếm nhiều một phần thì một phần, cố gắng sớm ngày mua chiếc xe tây?”
“Con cũng đi, không nói làm tốt hơn Vương Kiều, cũng có thể giúp trong nhà kiếm thêm một phần thu nhập.” Để em trai em gái có thể ăn chút đồ ngon được rồi.
Tiền Ngọc Nha vội vàng nói tiếp, mong chờ nhìn về phía cha, hy vọng ông có thể đồng ý.
Tiền Bảo Nha cảm thấy việc này huyễn học, tám phần không thành được.
Theo những gì cô biết khi đi tìm việc, công việc của nữ công nhân thời nay không dễ dàng như vậy, những công xưởng tuyển nữ công nhà vào nhà máy tơ lụa cũng không phải nơi tốt gì, gia đình không đến tuyệt cảnh không có biện pháp sẽ không đưa con gái vào nơi đó chịu tội.
Bằng không khi đó cô cũng sẽ không không suy xét đến con đường đó.
Đương nhiên, bộ dáng của cô nhỏ nhỏ gầy gầy không có sức lực gì, mấu chốt người ta chướng mắt cô.
Quả nhiên, Tiền Lục vừa nghe đã không đồng ý, đập bàn kịch liệt phản đối, bắt đầu lớn tiếng phun ra.
“Lão tử mới là trụ cột trong nhà, việc làm kiếm tiền tôi lo, các ngươi cũng đừng mù quáng xen vào, thành thật lo liệu tốt trong nhà được rồi.”
“Mẹ Bảo Nhi bà còn mang thai, chuyện trong nhà máy không phải người bình thường có thể làm, bà muốn mệt chết lão tử hay sao?”
“Ngọc Nha ở trong nhà giúp mẹ con, lão tử nuôi con thành một đóa hoa, không phải đưa vào nhà xưởng để người chà đạp, mệt mỏi thô ráp còn gia đình cao nào sẽ coi trọng ngươi?”
“…………”
Giáo dục một trận lớn, nói khiến mẹ Bảo Nhi lùi về rụt cổ làm chim cút, nói làm Tiền Ngọc Nha đỏ bừng khuôn mặt, bưng bát đĩa xuống trốn trong bếp để dọn dẹp.
Tiền Bảo Nha nghe mà đau tai đau mắt, để hai anh em sinh đôi đi bưng trà rót nước bóp vai đấm lưng cho lão cha, thành công che kín miệng rộng của ông.
Đợi ông uống nước xong nghỉ ngơi một lát, trong sân lại có người đã trở lại, là một nhà khác hộ gia đình lão Lưu, ông và cháu trai sống đằng trước cửa nhỏ phòng, con trai và con dâu của ông ở trong một căn phòng bên cạnh nhà chính.
Hai ngày này con dâu ông về nhà mẹ đẻ làm việc, con trai đưa vợ và con trai đến nhà cha vợ giúp đỡ, để một mình lão Lưu ở nhà.
Tiền Lục thấy ông, lớn giọng hỏi hôm nay kiếm được bao nhiêu.
Chỉ thấy lão Lưu thở dài lắc đầu, nói người đã già xe hỏng, khách hàng chướng mắt, một ngày xuống làm không được mấy đơn hàng, tiền xe cũng không kiếm đủ, chờ nghỉ một lát ăn cơm ông chuẩn bị đi kéo xe muộn.
Tiền Lục đúng lúc ăn no có sức lực, nghe lời này hơi lộ rõ xúc động.
Mẹ Bảo Nhi nhanh chóng kéo tay áo ông ngăn cản, chuyến đi muộn há dễ dạng? Tối lửa tắt đèn dễ xảy ra chuyện nhất, cho dù thân thể chồng khoẻ mạnh đến mất cũng sẽ bị kẻ xấu chọn bắt được, vạn nhất thì sao, bà cũng không dám mạo hiểm.
Hơn nữa hôm nay nhà bọn họ kiếm được tiền lời xe lại có tiền thưởng, con gái bọn họ cũng kiếm không ít, vận khí đã không tồi, không thể quá tham.
Tiền Lục cuối cùng không đi được, sau khi được mẹ Bảo Nhi hầu hạ ngâm châm thì đi ngủ nghỉ ngơi, an ủi bản thân chăm sóc tốt tinh thần ngày mai mới có thể kiếm càng nhiều chi phí sinh hoạt hơn, không vội nhất thời.
Chỉ mới vừa nằm xuống không bao lâu, La Oa Nhi đang thuê một căn phòng bên cạnh cũng đã trở lại, cố ý gõ cửa Tiền gia.
Nói ngày mai đi lấy chiếc xe mới, nhờ mẹ Bảo Nhi đêm mai hỗ trợ làm một bàn bàn tiệc, ông ta phải tổ chức chuyện vui một trận, mặt khác còn mời Tiền Lục đến lúc đó đừng quên trở về sớm một chút uống rượu, mọi người cùng nhau vui vẻ.
Tiền Lục mặt ngoài trả lời rất tốt, đóng cửa lại mặt đã kéo xuống, nằm trên giường nghĩ như thế nào như thế nào không hợp khẩu vị, cả người hâm mộ ghen ghét chua xót, nửa đêm không ngủ.
Cuối cùng thầm mắng một câu.
“Vui vui mẹ mày lão tử!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.